Quý Khinh Chu hỏi thử, “Cậu có quần jean không?”

“Trời nóng thế này, tôi không mặc quần jean đâu.”

“Vậy cậu nói quần là…?”

“Váy quần và quần đùi á.”

“Vậy cậu mặc quần đùi đi.” Quý Khinh Chu đề nghị, “Tôi sợ cậu mặc váy làm nông, dân cư mạng sẽ nói thái độ cậu không nghiêm túc.”

Dư An Nghi bất mãn, “Tôi chỉ cần làm tốt công việc là được rồi mà.”

“Thế cậu phải cố gắng lên nha.”

“Yên tâm, không thành vấn đề.”

Sở Thành không biết nói gì nhìn trời, gì mà không thành vấn đề, là vấn đề lớn đó biết không, một đại tiểu thư như Dư An Nghi, trải qua cuộc sống nông thôn kiểu gì đây! Anh nhìn Dư An Nghi, chỉ cảm thấy đại tiểu thư nhà này, chẳng hiểu biết gì về bản thân hết.

Thời điểm ba người đến khách sạn, Liên Cảnh Hành đã đến từ trước rồi. Thấy ba người đến, anh liền chạy qua đón, lần lượt đưa thẻ phòng cho bọn họ, “Đừng nói với những người khác tôi là người lên kế hoạch cho mùa một của chương trình nhé, trừ ba người và Nguyên Bạch ra, những người khác đều không biết, chỉ cần nói tôi cũng giống như mọi người là khách mời đến tham gia là được.”

“Anh sợ sau khi mọi người biết được chuyện này, sẽ ngượng ngùng khi ở chung với anh đúng không?” Dư An Nghi hỏi.

“Thông minh.” Liên Cảnh Hành khen ngợi.

“Yên tâm đi, đang ngồi ở đây đều là những người thông minh, sẽ không nói gì đâu.”

Dư An Nghi nói xong, cô liền cầm thẻ phòng chuẩn bị quay về phòng, vừa đi được mấy bước, cô liền lên tiếng gọi, “Quý Khinh Chu, đi nào, cậu còn đứng ở đấy làm gì?”

Quý Khinh Chu nghe vậy, đành phải nói với Liên Cảnh Hành cậu lên phòng thu xếp hành lý trước, sau đó kéo Sở Thành lên lầu.

“Lát nữa chúng ta dùng bữa chung với nhau nha.” Dư An Nghi nhìn hai người nói, “Nhưng chắc hai người phải chờ thêm một lúc nữa, vì Hạ Vân vẫn chưa tới, tôi phải chờ cô ấy.”

Lần này Quản Hạ Vân sẽ tham gia ghi hình chương trình bạn bè này với Dư An Nghi. Tuy cô và Dư An Nghi không cùng công ty, nhưng cô lại là tiểu hoa đang được lăng xê của một công ty khác, Dư An Nghi quen biết cô là nhờ trước kia hai người từng đóng phim chung với nhau, Quản Hạ Vân diễn vai nữ hai cho Dư An Nghi, tính tình cô tốt, luôn luôn thân thiện với mọi người. Thế nhưng trong một lần tâm tình nam chính không tốt dẫn đến NG nhiều lần, cô lên tiếng tỏ vẻ với nam chính, hay là nghỉ ngơi một chút rồi quay tiếp nhé? Kết quả một câu này đã chọc giận nam chính, mắng cô nửa ngày trời.

Quản Hạ Vân chỉ là một tiểu hoa tuyến hai, đối phương lại là một tiểu sinh đang lên diễn vai nam chính, nên Quản Hạ Vân không thể tranh cãi với đối phương được, chỉ có thể hạ thấp mình mở lời xin lỗi. Ban đầu Dư An Nghi không quan tâm, nhưng về sau thấy nam chính càng lúc càng nói quá mức, bèn nhịn không được mở miệng nói thay cho Quản Hạ Vân mấy câu, cô đường đường là một tiểu hoa lưu lượng đứng đầu, độ nổi tiếng cách xa trên cả nam chính, thế nên cho dù đối phương có không cam lòng, cũng không thể nói thêm gì được nữa, lúc này mọi chuyện mới dần yên lặng.

Quản Hạ Vân thấy Dư An Nghi lên tiếng giúp đỡ, sau khi nam chính đi rồi, cô liền lễ phép nói lời cảm ơn. Dư An Nghi không để trong lòng, nhưng Quản Hạ Vân lại luôn muốn báo đáp, tính tình cô cẩn thận, đôi khi Dư An Nghi quên gì đó, cô sẽ chủ động nhắc nhở Dư An Nghi ngay. Đôi khi Dư An Nghi muốn gì đó, cô cũng có thể lấy ngay từ trong túi ra đưa ngay cho Dư An Nghi, Dư An Nghi cảm thấy cô rất ý tứ, nên cũng thường xuyên qua lại, dần dần hai người đã thân thiết hơn.

Đợt ghi hình lần này, đây là lần đầu tiên Dư An Nghi là thành viên chủ nhà của một chương trình giải trí, cô sợ bản thân vứt bừa bãi được cái này mất cái khác, nên đã tìm Quản Hạ Vân tới, đồng thời cũng nghĩ nhân cơ hội này sẽ giúp Quản Hạ Vân hút thêm một ít fan. Đương nhiên Quản Hạ Vân rất vui vẻ, cô đã tranh thủ sắp xếp thời gian để tham gia vào mùa này.

Đại khái là Liên Cảnh Hành đã cố tình sắp xếp từ trước, nên phòng của Quý Khinh Chu và Sở Thành ở ngay bên cạnh phòng của Dư An Nghi, Dư An Nghi khẽ nói lát nữa gặp, sau đó liền bước vào phòng.

Quý Khinh Chu mở cửa phòng, cậu kinh ngạc phát hiện đây là một căn phòng xép, cậu thả vali xuống, cầm chai nước khoáng lên uống mấy ngụm, sau đó đưa cho Sở Thành, quay người nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Đẹp không?” Sở Thành hỏi cậu.

“Cũng được.” Quý Khinh Chu nói, “Bước sang một thành phố mới mà, đương nhiên sẽ có chút tò mò, không biết ngọn núi ngày mai chúng ta đi sẽ trông như thế nào đây?”

“Đến mai sẽ biết ngay thôi.”

“Ừm.”

Hai người hàn huyên một chút, sau đó cùng chơi một ván game, chợt nghe thấy có tiếng gõ cửa. Quý Khinh Chu tiến lên mở cửa, là Dư An Nghi và một cô gái xinh đẹp điềm đạm. Cô gái kia thấy Quý Khinh Chu, liền phất tay cười cười với cậu, sau đó lại âm thầm đẩy nhẹ Dư An Nghi một cái.

Lúc này Dư An Nghi mới chợt phản ứng lại, cô giới thiệu, “Đây là Hạ Vân, Quản Hạ Vân, bạn của tôi, là người sẽ tham gia chương trình giải trí lần này với tôi. Đây là Quý Khinh Chu, kia là Sở Thành.”

Quản Hạ Vân gật đầu, cô vươn tay ra với Quý Khinh Chu, “Chào cậu, rất vui khi được làm quen với cậu.”

Đây là lần đầu tiên Quý Khinh Chu gặp được người nói những lời chào chính thức như thế này, cậu cũng duỗi tay ra bắt lấy tay cô, “Tôi cũng rất vui khi được làm quen với cô.”

Quản Hạ Vân kiềm chế niềm vui sướng nho nhỏ trong lòng, cô yên lặng thu tay về, sau đó lại nhẹ nhàng nắm chặt, mỉm cười ngọt ngào.

“Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm đi.” Dư An Nghi nói.

“Ừm.”

Quý Khinh Chu nói xong, Sở Thành cũng đã đi đến cửa, hai người bước ra ngoài, cùng Dư An Nghi và Quản Hạ Vân đi về phía thang máy.

Quản Hạ Vân vừa nói chuyện với Dư An Nghi, vừa vô thức trộm ngắm nhìn Quý Khinh Chu – người vừa rồi mới bắt tay với cô, sau đó lại nghĩ miên man vừa rồi đối phương nói chuyện với cô thật dịu dàng. Quý Khinh Chu ngoài đời còn đẹp hơn so với trên TV cô thường hay nhìn thấy nữa, tuy cả năm này trời xui đất khiến không thể gặp được cậu, nhưng rốt cuộc lần này đã gặp được rồi, lại còn có thể tham gia chương trình giải trí chung với cậu được tận mấy ngày trời, so với việc chỉ gật đầu chào hỏi thông qua việc tham gia hoạt động thì còn tốt hơn nhiều.

Quản Hạ Vân cảm thấy cả người có chút vui vẻ, chim sẻ nhỏ trong lòng cứ như đang muốn tung cánh bay lượn khắp không trung vậy, cô thoáng lấy lại tinh thần, nên cũng không kịp nghe rõ vừa rồi Dư An Nghi đã nói những gì, cô bèn lên tiếng hỏi lại, “Vừa rồi cậu nói gì ấy nhỉ?”

“Cậu đang nghĩ cái gì vậy?” Dư An Nghi bất đắc dĩ nói, “Tôi đang hỏi cậu có mang theo quần jean không, có thể tôi sẽ mượn cậu một cái để mặc.”

“À có, tôi có mang theo, cậu cứ tùy ý mặc đi, đến lúc đó cậu thích cái nào thì cứ nói với tôi.”

“Ừm.” Dư An Nghi gật đầu.

Quý Khinh Chu nghe vậy liền cười cười, cậu cảm thấy tuy ngoài miệng Dư An Nghi nói không cần, nhưng trong lòng vẫn luôn ghi nhớ những điều cậu nói. Cậu khẽ chạm vào Sở Thành, Sở Thành cũng trao đổi một ánh mắt nhìn thấu mọi chuyện với cậu, sau đó nhìn sang Dư An Nghi.

Bốn người đi thang máy gặp Liên Cảnh Hành trước, hỏi xem anh có muốn ăn cơm cùng không, Liên Cảnh Hành tỏ vẻ OK, “Vừa khéo Nguyên Bạch tới rồi, tôi sẽ đi chung với cậu ấy, gặp nhau tại nhà ăn.”

“Được.”

Mấy người đi xuống lầu, sau đó tìm một cái bàn còn trống ngồi xuống. Liên Cảnh Hành đến trễ hơn một tí, lúc anh tiến vào, bên trái Dư An Nghi là Quý Khinh Chu, bên phải là Quản Hạ Vân, vì thế anh đành phải ngồi xuống bên cạnh Sở Thành, đương nhiên Mạnh Nguyên Bạch cũng ngồi xuống bên cạnh Liên Cảnh Hành.

Hầu hết những người ở đây Mạnh Nguyên Bạch đều quen biết qua, ngoại trừ Sở Thành, vì thế anh vô cùng tự nhiên hỏi, “Vị này là?”

“Là bạn của tôi.” Quý Khinh Chu nói, “Sở Thành.”

Mạnh Nguyên Bạch gật đầu, “Xem ra Khinh Chu dẫn theo một người bạn ngoài giới ha.”

“Những người khác đều dẫn theo bạn trong giới à?” Quý Khinh Chu tò mò.

“Cũng không hẳn.” Liên Cảnh Hành nói, “Lưu Tử Đồng dẫn theo anh trai, Nhậm Chân thì đi cùng chồng, cả hai đều không ở trong giới giải trí.”

“Vậy người còn lại thì sao? Lý Dật Minh đi cùng với ai?”

“Trương Gia Thụy.”

“À.” Dư An Nghi kéo dài giọng, Lý Dật Minh là một tiểu sinh tuyến hai, Trương Gia Thụy cũng tương tự như vậy, quan hệ của hai người vẫn luôn không tồi, lập đội thế này xem như cũng đã đoán được từ trước rồi. Về Lưu Tử Đồng cùng Nhậm Chân, Lưu Tử Đồng là tuyến hai, Nhậm Chân cũng ở mức tuyến hai tương tự, cho nên nhìn từ trên xuống dưới dàn thành viên chủ chốt trong chương trình này, người có địa vị cao nhất chính là Liên Cảnh Hành, kế tiếp chính là Dư An Nghi.

Dư An Nghi rất hài lòng, “Gọi món đi, tôi đói lắm rồi.”

Quý Khinh Chu đưa thực đơn sang cho cô, “Nhìn xem, cậu muốn ăn gì?”

Dư An Nghi cũng không ngại ngần, trực tiếp bắt đầu chọn món, chọn xong, liền đưa cho Quản Hạ Vân, rất nhanh đã xoay đủ một vòng, mỗi người đều chọn được vài món ăn và thức uống, sau đó đưa giấy gọi món cho người phục vụ.

Quản Hạ Vân nhìn Quý Khinh Chu, cô ra vẻ bình tĩnh hỏi, “Quý Khinh Chu, có phải sắp tới《Chá Cô Thiên》sẽ được công chiếu không?”

Quý Khinh Chu không ngờ Quản Hạ Vân sẽ chủ động hỏi cậu vấn đề này, cậu thoáng kinh ngạc một chút, nhưng vẻ mặt vẫn bình thường nói, “Đúng vậy, nếu không có gì bất ngờ xảy ra có lẽ sẽ được chiếu vào tháng 11, tháng sau sẽ bắt đầu tuyên truyền.”

“Thời gian này cũng không tệ lắm, xem như là khoảng thời gian tốt nhất sau kỳ nghỉ hè và trước kỳ nghỉ đông.”

“Vốn dĩ sẽ công chiếu vào kỳ nghỉ hè, nhưng kết quả vẫn chưa làm xong hậu kỳ, có lẽ tháng này mới làm xong được, vậy nên mới đẩy đến tháng 11.”

“Thế thì tốt rồi, xem ra hậu kỳ bộ phim này rất nghiêm túc, đến lúc đó chắc hẳn thành phẩm sẽ không tồi đâu. 《Tại Nhân Gian》 cũng sẽ được chiếu vào năm nay sao?”

Quý Khinh Chu cảm thấy cô rất quen thuộc với các tác phẩm của cậu, “Có lẽ《Tại Nhân Gian》sẽ được chiếu vào Tết Âm Lịch, mở đầu năm mới.”

“Khi ấy cũng rất tốt, hy vọng phòng bán vé có thể bán đắt.”

Quý Khinh Chu cười cười, “Cảm ơn.”

“Không có gì.”

Sở Thành nghe hai người đối thoại một hồi, anh lặng lẽ nhìn Quản Hạ Vân một cái, yên lặng không nói gì. (ghim =)))))

Mạnh Nguyên Bạch có hơi chút tò mò về Sở Thành, anh nhắn wechat hỏi Liên Cảnh Hành một câu: Người bạn kia của Quý Khinh Chu làm nghề gì vậy? Thoạt nhìn có vẻ không đơn giản.

Liên Cảnh Hành liền trả lời: Cậu biết làm gì, dù sao cũng đừng chọc đến người đó, là người cậu không thể trêu vào.

Mạnh Nguyên Bạch khiếp sợ nhìn Liên Cảnh Hành một cái, Liên Cảnh Hành hơi hơi gật đầu, Mạnh Nguyên Bạch thấy vậy, càng lúc càng thấy hoang mang trong lòng, địa vị lớn ư? Rốt cuộc là ai?

Mãi cho đến khi món ăn được mang ra, Mạnh Nguyên Bạch nhìn Sở Thành giúp Quý Khinh Chu chọn thêm đồ uống khi cậu vừa uống hết, lúc này đột nhiên có đợt ánh sáng xẹt ngang qua, mẹ nó ơi, Quý Khinh Chu là nghệ sĩ Tây Ngu, ông chủ Tây Ngu không phải họ Sở sao? Thế vị này là……

Mạng Nguyên Bạch cầm điện thoại di động lên, hỏi Liên Cảnh Hành: Ông chủ Tây Ngu đó hã? Không thể nào lại trẻ đến thế. Có quan hệ với ông chủ Tây Ngu đúng không?

Liên Cảnh Hành bình tĩnh trả lời: Ăn cơm của cậu đi, nghĩ nhiều làm gì.

Mạnh Nguyên Bạch thấy anh không trả lời, tuy vậy anh vẫn giữ vững đáp án này trong lòng, anh đã ở trong giới này nhiều năm rồi, cũng biết làm người hay làm việc không được tiến sâu quá, vậy nên anh không tiếp tục rối rắm về thân phận Sở Thành nữa, yên phận ngồi ăn phần của mình. Chỉ là đôi khi lại không khỏi có chút cảm thán trong lòng, thật không ngờ, Quý Khinh Chu lại quen biết được một người bạn như vậy, thật lợi hại.

Mọi người vui vẻ dùng cơm xong, sau đó đều quay về phòng. Quý Khinh Chu cùng Sở Thành không muốn lăn lộn nữa, cả hai đều đi ngủ sớm, ngày hôm sau mọi người theo tổ đạo diễn đi đến sơn thôn.

Thời tiết tháng 8 rất nóng, nên đa số mọi người đều mặc những bộ trang phục mát mẻ, vì để xinh đẹp duyên dáng, trên cơ bản các ngôi sao nữ đều chọn mặc váy, Dư An Nghi thấy tình hình không chỉ mình cô mặc váy, lúc này mới thả lỏng tâm tình xuống. Người chủ trì nhìn thấy bọn họ, liền hàn huyên với bọn họ vài câu, đại khái nói sơ qua về quy tắc trò chơi, thu điện thoại di động của mỗi người, sau đó tiến vào phân đoạn ghi hình.

“Hoan nghênh các vị đến với thôn Lý, ở đây, các vị sẽ được trải qua một kỳ nghỉ nông thôn ba ngày hai đêm cùng với người bạn đồng hành của mình, được cảm nhận đất gió nơi đây, được hưởng thụ phong cảnh tự nhiên, đồng thời cũng được nâng cao sự hiểu biết về cuộc sống sinh hoạt ở nông thôn. Đợt ghi hình lần này, chúng ta sẽ có hai hình thức ghi hình, ghi hình và phát sóng trực tiếp, trong quá trình ghi hình tổ chương trình sẽ chọn bất kỳ một phân đoạn nào đó để tiến hành phát sóng trực tiếp, hiện tại, trong 6 đội ở đây, mỗi đội xin hãy cử ra một người bước ra khỏi hàng, đầu tiên chúng ta sẽ tiến hành chọn lựa căn nhà mà các vị sẽ ở trong suốt hành trình ba ngày hai đêm này.”

Sở Thành nhìn mắt Quý Khinh Chu, “Anh đi nhé.”

Quý Khinh Chu không có ý kiến.

Sở Thành bước ra khỏi hàng, đứng cùng với những người vừa được đề cử.

- -----oOo------