Dư Hoàn vẫn giữ nụ cười dịu dàng, giống như là cô vợ mới cưới ngượng ngùng, không có đáp lại Diêu Hi.
Nhưng Diêu Hi từ đầu tới cuối không chịu thả lỏng, bàn tay ôm eo cô càng chặt, cô đành phải dùng tư thế này theo anh bước lên phía trước.
Diêu Hi hoàn toàn không làm chủ lực đạo, người ngoài nhìn vào thì có vẻ thân thiết, nhưng trên thực tế eo cô bị véo đến đau.
Đối với loại nhân vật phản diện này, thương hoa tiếc ngọc quả nhiên không tồn tại.
Lí do tại sao Dư Hoàn không bất ngờ với những gì đang diễn ra là vì cô đã sớm đoán được.
Ba ngày trước, nguyên chủ Dư Hoàn dưới sự tiết lộ của một cô bạn plastic biết được Khâu Diệc Phong và Giang Vũ Nghênh bước ra từ một khách sạn trên phố.
Nguyên chủ trong lúc nhất thời cảm xúc dao động, không thể chấp nhận, ngất xỉu tại chỗ.
Lúc tỉnh lại, thân thể này đã đổi thành Dư Hoàn hiện tại.
Đây là thế giới trong sách, là quyển sách gối đầu giường Dư Hoan đã đọc hơn ba lần trước đó.
Tất cả tình tiết đều được cô khắc sâu vào tâm trí.
Tiếc là cô không có vận mệnh nữ chính, cô không xuyên vào Giang Vũ Nghênh, người có hào quang nữ chính mà thay vào đó xuyên thành nữ phụ độc ác Dư Hoàn trong cuốn sách.
Dư Hoàn trong sách đã nổi điên tại chỗ khi biết chú rể đổi người trong ngày cưới, dưới sự ép buộc của Diêu Hi, bất đắc dĩ tổ chức hôn lễ.
Vào đêm tân hôn, nguyên chủ Dư Hoàn cùng Diêu Hi cãi vã lớn đến không thể giải quyết.

Kết quả là, cô cùng Diêu Hi tuy mang danh nghĩa kết hôn, lại không có thực sự là vợ chồng, số lần gặp mặt sau kết hôn có thể đếm được trên đầu ngón tay, hai người ai cũng không muốn thừa nhận là bạn đời của người kia.
Không chỉ như thế, nguyên chủ Dư Hoàn cả ngày đều đi tìm Giang Vũ Nghênh và Khâu Diệc Phong gây phiền toái, không từ thủ đoạn ngáng chân Giang Vũ Nghênh.
Kết quả cuối cùng làm nam chính Khâu Diệc Phong đối với cô không còn một xíu thương hại.

Trong nguyên tác, Dư Hoàn còn chủ động ép Diêu Hi kí vào đơn ly hôn, mặc dù Diêu Hi lợi dụng cô nhưng vai ác Diêu Hi vẫn còn lương tâm, nghĩ rằng cô cũng là nạn nhân, không có làm gì cô.
Diêu Hi vốn là người có máu mặt, có tiền có quan hệ, trước khi ly hôn có người còn e ngại gia đình nhà chồng của Dư Hoàn.


Sau khi ly hôn, không còn chỗ dựa, mối quan hệ yêu hận tình thù giữ nguyên chủ Dư Hoàn, Khâu Diệc Phong và Giang Vũ Nghênh bị phơi bày.

Cuối cùng, vì thủ đoạn xấu xa và độc ác của bản thân, cô trở thành tồn tại bị mọi người đòi đánh, không chỉ khiến danh tiếng trong làng giải trí lật xe, tình yêu càng không có khả năng vẫy gọi cô nữa.
Những người đàn ông từng phải lòng cô, sau khi biết được cô đã làm những gì, đều lần lượt bỏ cô mà đi.
Kết cục của nguyên chủ Dư Hoàn chính là không chịu nổi đả kích, uống thuốc độc tự sát.
Sau khi nguyên chủ Dư Hoàn qua đời, tác giả của cuốn sách bất ngờ tiết lộ Boss lớn của cả truyện, Diêu Hi.
Anh vẫn luôn có thù oán với nam chính Khâu Diệc Phong, lúc ban đầu liều mình giúp đỡ, thậm chí thay anh ta tham gia hôn lễ, thực tế vẫn luôn là vai ác, đối tốt với nam chính và nữ chính chỉ là nguỵ trang.

Khi anh lộ ra răng nanh, người ngoài cuộc Dư Hoàn càng nghĩ càng thấy sợ, từng chi tiết nhỏ trong qua khứ cô đều xem lại một lần.
Cuối cùng, Dư Hoàn đánh giá Diêu Hi là người âm độc nham hiểm, dưới vẻ bề ngoài ôn nhuận như ngọc cất giấu trái tim của loài lang sói.
Chỉ tiếc đời trước Dư Hoàn phấn đấu hơn nửa cuộc đời, thật vất vả mới trở thành ảnh hậu, lại ở trên đường đi đến lễ trao giải gặp tai nạn bỏ mình.
Cô muốn thoát khỏi cái thế giới trong sách này là không có khả năng, ông trời cho cô cơ hội trọng sinh, cô chỉ có thể bình thản tiếp nhận.
May mắn thay, tất cả bi kịch chỉ vừa mới bắt đầu.

Lúc này, Dư Hoàn có đủ thời gian để thay đổi quỹ đạo định sẵn, thay đổi số phận đáng buồn của nguyên chủ.
Thật ra, nguyên chủ Dư Hoàn may mắn hơn cô đời trước rất nhiều.

Nguyên chủ Dư Hoàn đoạt giải ảnh hậu năm mười sáu tuổi, xuất đạo tám năm, cúp lớn lớn bé bé chất đầy trong nhà.
Cô ấy có tài nguyên cực tốt, sự nghiệp cơ bản là thuận buồm xuôi gió.
Ngay cả địa vị bây giờ của Khâu Diệc Phong cũng là do nguyên chủ Dư Hoàn giúp đỡ.


Nếu không, Khâu Diệc Phong một người bình thường lấy đâu ra nhiều tài nguyên như vậy, nhanh chóng trở thành lưu lượng tiểu sinh hàng đầu.
Từ đầu đến cuối, Khâu Diệc Phàm chưa từng yêu nguyên chủ, sỡ dĩ hắn cứ đeo bám nguyên chủ lén lút kết giao với cô cũng chỉ vì tài nguyên trong tay cô.
Chờ hắn ta gặp lại bạn gái mối tình đầu Giang Vũ Nghênh, hai người liền rơm cháy lửa đốt, không thể cưỡng lại bắt đầu một lần nữa.
Trước khi quyết định kết hôn, nguyên chủ Dư Hoàn rõ ràng đã phát hiện ra manh mối, thậm chí còn rất nhiều lần Khâu Diệc Phong đem lời chia tay muốn nói ra bên miệng, nhưng mà nguyên chủ điên cuồng lừa mình dối người, lấy tài nguyên dụ dỗ hắn, mong hắn có thể ở bên bản thân một thời gian.
Cuối cùng, nguyên chủ nhường ra cái *IP lớn nhất trong tay, khắp nơi cầu người, cho Khâu Diệc Phong một cơ hội làm nam chính phim điện ảnh.
( **Mình kh biết IP ở đây là nói cái j, bạn nào biết nói mình mình sửa nhé ạa)
Những diễn viên xuất thân từ phim chiếu mạng như Khâu Diệc Phong, có thể nhảy vào làng điện ảnh, đây chính là một bước đột phá lớn.
Nguyên chủ giúp Khâu Diệc Phong lấy về cơ hội lớn như vậy, yêu cầu duy nhất là muốn cùng hắn kết hôn.
Khâu Diệc Phong suy xét hai ngày, cuối cùng vẫn là vì tài nguyên mà đáp ứng yêu cầu của nguyên chủ.

Với điều kiện không công khai đám cưới, muốn cùng nguyên chủ bí mật kết hôn.
Nguyên chủ trong lòng không thoải mái, cũng đành miễn cưỡng đồng ý, Bặc Mạn khuyên cô, cho dù bí mật kết hôn, trong hôn lễ mời đến mấy phóng viên, bí mật tìm người tung tin, cái đám cưới này cũng sẽ giúp cô chứng minh.
Nguyên chủ còn nghĩ, sau khi kết hôn, Khâu Diệc Phong vì danh tiếng của mình, nhất định sẽ không dây dưa với phụ nữ bên ngoài.

Dù sao thì gian dối trong hôn nhân là một vết nhơ lớn, người đàn ông coi trọng sự nghiệp như Khâu Diệc Phong chắc chắn không dám đánh cược!
Nhưng nguyên chủ cùng Bặc Mạn ngàn tính vạn tính cũng không ngờ được, Khâu Diệc Phong cuối cùng chọn vứt bỏ tài nguyên điện ảnh, đào hôn vào ngày đám cưới.
Mà Dư Hoàn hiện giờ, mới xuyên qua được ba ngày đã làm tốt tâm lý chuẩn bị tiếp thu hết thảy.

Cốt truyện gốc chắc chắn sẽ dựa theo quỹ đạo đã định, cô tránh không được cái vai ác Diêu Hi này.
Không bằng cứ thản nhiên tiếp thu.

Trong nguyên tác, nam chính nữ chính, bao gồm cả nam phụ nữ phụ xoay quanh nam nữ chính đều bị Diêu Hi bức tử.

Tất cả những nhân vật được tác giả dụng tâm xây dựng từ đầu đều chết sạch sẽ.
Nguyên chủ không nằm trong kế hoạch báo thù của Diêu Hi, cô chỉ là một con tốt trên con đường trả thù của anh.
Diêu Hi thành toàn cho tình yêu vĩ đại của Khâu Diệc Phong, thay Khâu Diệc Phong tiếp nhận cái củ khoai lang phỏng tay nguyên chủ.

Mục đích là vì làm Khâu Diệc Phong cảm động, làm hắn cảm thấy người anh em này có thể vì hắn không màng tất cả.
Những gì Dư Hoàn phải làm bây giờ rất đơn giản: Cô muốn thuận theo vai ác, tuyệt đối phục tùng vai ác.

Thậm chí đứng về phía hắn, chờ hắn sau khi phục thù cô lại rời đi.
Nghĩ đến đây, Dư Hoàn lại thuận theo cảm xúc của chính mình, ngẩng đầu cười cười, giả bộ vô cùng vui vẻ, thẳng lưng nhìn về phía người chủ trì trước mặt.
Người chủ trì bị cô làm cho sửng sốt, sau đó xấu hổ hổ một tiếng hỏi lại Dư Hoàn: "Cô Dư Hoàn, cô căng thẳng quá quên trả lời sao? Vậy thì tôi sẽ hỏi lại cô, cô có đồng ý lấy anh Diêu Hi làm chồng và kết hôn với anh ấy không?"
Diêu Hi lông mày đẹp như tranh vẽ, ôn nhu ghé vào lỗ tai cô: "Thế nào? Suy nghĩ lâu như vậy? Bất mãn với chú rể trước mặt sao?"
Khách mời bên dưới cũng xì xào bàn tán, cảnh tượng một lần nữa lâm vào xấu hổ.
Dư Hoàn không phải là không muốn, vừa rồi lúc bước trên thảm đỏ, nhớ lại một chút cốt truyện trong sách, vô ý thất thần.
Có nghiêng đầu nhìn thoáng qua Diêu Hi, trên mặt anh vẫn là ý cười ôn nhuận, thoạt nhìn phong độ rất tốt.
Nhưng Dư Hoàn biết rằng người đàn ông này càng cười thì anh ta càng đáng sợ!
Dư Hoàn hít sâu một hơi, vội vàng quay đầu hướng về phía người chủ trì trịnh trọng gật đầu, giọng điệu chân thành và sâu sắc: "Tôi đồng ý"
Tình thế bất ngờ đảo ngược, một số khách mời có mặt không chịu ngồi yên, cho rằng đám cưới hôm nay sẽ bị xáo trộn nên đã chuẩn bị sẵn sàng tuỳ thời rời khỏi.
Ai mà biết được tiếng "Tôi đồng ý" đột ngột của Dư Hoàn khiến tiếng vỗ tay ở hiện trường chậm hơn nửa nhịp.
Vẫn là Bặc Mạn phản ứng trước, vỗ tay rồi hét lớn: "Được rồi"
Sau đó là tiếng vỗ tay như sấm hết đợt này đến đợt khác...
Những vị khách có mặt tươi cười trở lại, trái lương tâm mà chúc phúc.
Ngay cả Diêu Hi cũng không kìm được, anh cười thấp thấp ở bên cạnh, sau đó lại gần Dư Hoàn, thì thào: "Quả nhiên là ảnh hậu, kĩ thuật diễn thực sự rất tốt, trong trường hợp này còn có thể đem ba chữ "tôi đồng ý" nói đến tình cảm như thế"

Anh rõ ràng là nói móc Dư Hoàn, Dư Hoàn lập tức muốn ném cho anh ta một cái nhìn trợn mắt, sau đó đáp: "Như nhau như nhau"
Nhưng Dư Hoàn nghĩ nghĩ.

Đây là nhân vật phản diện, uy nghiêm của kẻ phản diện không thể xâm phạm, không thể nói ra những lời khiêu khích như vậy được.
Vậy nói cái gì mới được?
Cảm ơn đã khích lệ?
Có vẻ không ổn lắm!
Dư Hoàn dừng lại một chút rồi tươi cười đáp lại: "Cũng không hẳn, đột nhiên được đổi một chú rể đẹp trai hơn, tôi vui còn không kịp"
Diêu Hi dừng lại, anh từ trước đến nay hỉ nộ không hiện ra ngoài, nay bị lời nói của Dư Hoàn làm cho sốc đến mức chưa kịp hồi thần.
Một lúc lâu sau, Diêu Hi thở nhẹ một tiếng, âm dương quái khí: "Ồ? Vậy sao? Tôi đây càng chờ mong cuộc sống sau này của chúng ta đấy, bà xã..."
Hai chữ cuối cùng, anh ghé sát vào bên tai Dư Hoàn, cắn răng nói ra từng chữ.
Dư Hoàn sợ đến mức suýt ngã xuống, Diêu Hi nhanh tay lẹ mắt đỡ cô dậy, hành động thân mật, giống như một người chồng mới ân cần.
Lúc sau là trao nhẫn và kính rượu.
Dư Hoàn dù sao cũng là diễn viên, cô đem tất thảy hôm nay trở thành sàn diễn.

Mà Diêu Hi không cam lòng yếu thế, khi nâng ly chúc mừng tại bàn tiệc, vui sướng trên mặt như muốn tràn ra tới.
Chỉ có Bặc Mạn và Tống Như, hai người ngơ ngác nhìn cặp đôi mới cưới, nhìn ý cười trên mặt họ, tâm tình phức tạp như bị nghẹn xương cá, nuốt không được mà nhổ ra cũng không xong.
Kính rượu xong một bàn cuối cùng, Diêu Hi đột nhiên lấy ra một chùm chìa khoá và một tờ giấy từ trong túi đưa cho Dư Hoàn.

"Cô cũng mệt rồi, chuyện tiếp theo để tôi xử lí, cô về nhà mới trước đi.
Khi giao chìa khoá và địa chỉ cho Dư Hoàn, Diêu Hi nhướng mày cười như không cười, ngữ điệu đe doạ: "Nếu tôi phát hiện ra cô không ngoan ngoãn đi tới chỗ này, tôi sẽ tức giận.

Tôi tức giận rồi, cô sẽ biết tay tôi!".