“Vậy là cô mở mắt ra đã thấy mình ở đây rồi phải không?” – Sau khi bình tĩnh lại, Aster theo tinh thần ‘đâm lao thì phải theo lao’ ngồi xuống nghe An An và Yuri thuật lại tất cả mọi chuyện.

“Đúng vậy! Aster nè, Yuri nói với tôi rằng cô là một nữ thiên thần vừa xinh đẹp vừa thông minh, tài giỏi, nói chung là hoàn hảo về mọi mặt. Vì vậy mấy chuyện nhỏ như này chắc đâu làm khó được cô đâu, có đúng không?” – An An hai mắt sáng lấp lánh, vẻ mặt đầy sùng bái nhìn Aster đắm đuối. Mấy phút trước Yuri đã nói với cô rằng cô nàng Aster này rất thích được nịnh nọt tân bóc, chỉ cần chân chó khéo một chút thì bí mật gì Aster cũng sẽ tuôn ra hết. Cái mẹo nhỏ này thật sự rất có hiệu quả nha, vì bây giờ Aster đang mang vẻ mặt cực kỳ đắc chí mà trả lời ngay lập tức.

“Hừ! Vấn đề đơn giản như vậy đương nhiên là tôi có đáp án rồi! Tất cả đều là do Yuri vẫn chưa tích đủ linh lực đã vội thi triển phép xuyên không nên mới xảy ra chuyện ngày hôm nay.”

“Hả? Sao lại tại tôi? Tôi đã rất tích cực tu luyện một tháng trời mà vẫn chưa đủ sao?” – Yuri đập bàn phản đối câu trả lời của Aster.

“Thời gian tu luyện ngắn dài đều không quan trọng, quan trọng là… Khoan, lúc tôi đưa cho cô cuốn cẩm nang hướng dẫn cô có ngó sơ qua không vậy? Trong đó ngay mục đầu tiên đã để phải tu luyện cho đến khi vòng hào quang trên đầu có màu vàng rực thì mới là đủ. Lúc cô thi triển phép vòng hào quang của cô đã đạt tới màu đó chưa?”

“Hả…a, hình như là… chưa… mới màu vàng thôi thì phải?” – Yuri nhớ là cô có đọc qua điều đó, nhưng lúc tìm thấy An An do quá hưng phấn mà hoàn toàn quên mất. Sợ An An đổi ý nên cô vội ‘tiền trảm hậu tấu’ luôn, khi đó hình như vòng hào quang của cô chỉ mới đổi sang màu vàng nhạt thôi. Tiêu rồi! Yuri từ từ quay sang nhìn phản ứng của An An thì thấy An An mang vẻ mặt vô cùng bình tĩnh nhìn lại cô, nhìn rất chăm chú. Sau đó là… núi lửa bùng phát.

“Hồn ma nữ tác giả chết tiệt, sao cô có thể bộp chộp như vậy hả? Đây là chuyện liên quan đến mạng người đó, lần sau làm ơn… không, tuyệt không thể để cho cô có lần sau nữa. Cô hại mình tôi là đủ rồi, mau lãnh đòn của tôi. YAYaa….” – An An nhào tới đè Yuri ra đất mà xử.

“Á Á Á, đau đau, tôi xin nhận lỗi, nhận lỗi mà, đừng véo nữa! Óaaa, Aster, cứu mạng a!” – Dãy chung cư thanh bình quanh năm suốt tháng luôn bỗng vang vọng ra những tiếng gào khóc, la thét thảm thương. Khiến cho những linh hồn mới dọn tới không ngừng đổ mồ hôi lạnh, bọn họ là đang ở Thiên Đàng hay Địa Ngục vậy?

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------

“Được rồi, hai cô làm mất trật tự quá đó, bảo vệ mà lên đây kiểm tra là chúng ta đi đời cả lũ luôn đấy. Im lặng đi!” – Aster cuối cùng không chịu nổi sự ồn ào của hai cô nàng kia nữa nên mới lên tiếng, thật ra cô vẫn còn muốn nhìn thấy Yuri chịu khổ thêm chút nữa cho thỏa lòng. Hây da, thật là tội lỗi, cô là thiên thần mà, không nên có những suy nghĩ như vậy, không nên a!

An An sau khi trút ra hết lên người Yuri thì cũng cảm thấy thoải mái hơn, đứng dậy chỉnh sửa áo váy rồi quay về chỗ ngồi rót ly nước uống. Còn Yuri thì mình mẩy te tua ráng hết sức lết từ từ về chỗ ngồi của mình.

“E hèm, theo tôi thấy khi Yuri làm phép thì linh lực của cô ấy chỉ mới đạt khoảng 50% phần trăm thôi, nhưng phép ‘xuyên không’ vẫn được hoàn thành. Có nghĩa là 50% linh lực bị thiếu còn lại lấy ở đâu ra? Tôi nghĩ chắc mấy cô cũng biết rồi ha.” – Aster nhún nhún vai nhìn An An đầy ẩn ý.

“50% linh lực còn lại đó là… lấy của tôi?” –Chính thức rồi, An An cô là cái đứa có vận ‘sao chổi’ nhất thế giới, đã bị bắt ép xuyên không trái ý nguyện rồi lại còn bị ‘bóc lột sức lao động’ hồi nào không hay nữa chứ.

“Đúng vậy, để tôi giải thích kĩ một chút, thường thì khi thực hiện phép thuật này những linh hồn xuyên không sẽ nhập vào thân thể người khác. Vì thân thể là ‘hàng mượn’ nên phải chịu một số tác dụng phụ về thể xác hoặc tinh thần hoặc cả hai, nhưng nhẹ thôi không có gì nghiêm trọng hết. Những người xuyên không có thể sống bình thường như vậy khoảng 3, 4 năm, sau đó họ cần phải nạp lại dương khí để cân bằng âm dương trong cơ thể. Nếu để quá thời gian, dương khí cạn kiệt thì sẽ xảy ra tình trạng xuất hồn như An An vậy. Do lúc Yuri làm phép đã lấy mất 50% linh lực của An An nên An An mới bị cạn dương khí nhanh như vậy, rồi bị đẩy thẳng lên đây luôn. Tuy nhiên đây là lần đầu tiên có chuyện như vậy xảy ra đấy, vì ngay từ đầu ai cũng tuân thủ việc phải tích đủ linh lực mới làm phép.” – Nói xong Aster lại tặng Yuri một cái liếc xéo nữa.

“Khoan, tôi có chút thắc mắc! Cái vụ nạp lại dương khí là thế quái nào?” – An An giơ tay phát biểu ý kiến.

“Thì cô vốn là một linh hồn mượn thân người khác, tuy chưa chết nhưng cũng không phải là người sống vì vậy không thể tự sản xuất dương khí được. Khi mới xuyên không thì âm khí và dương khí trong người cô vẫn cân bằng nhưng dần dần dương khí sẽ tiêu hao đi, nhanh thì 4 năm chậm thì 5 năm. Vì vậy khoảng thời gian an toàn là sau 3, 4 năm cô phải tìm một người nào đó tràn đầy dương khí, tiếp xúc nhiều với người đó để từ từ nạp lại dương khí. Ủa? Chuyện quan trọng như vầy Yuri không nói cho cô biết sao?”

“Không! Nếu tôi biết trước thì ngay ngày đầu tiên ở thế giới song song tôi đã tìm người để ‘nạp điện’ liền rồi! Khỏi phải chờ tới 3,4 năm sau mới bắt đầu làm.”

Nghe An An nói xong Aster nhăn mặt, quay qua trừng Yuri, An An cũng quay qua nhìn Yuri với ánh mắt hình viên đạn. Yuri bị chiếu tướng, mồ hôi lạnh mẹ, mồ hôi lạnh con thi nhau chảy ròng ròng, khó nhọc mở miệng nói.

“Ờ thì… chuyện đó… tôi vốn định năm Anastasia 14 tuổi mới nói. Thời hạn là 3 đến 4 năm, hợp lý quá mà.”

“Hả? Chuyện mà trong thư cô nói là sẽ bật mí vào năm sinh nhật 14 của tôi ở thế giới song song chính là chuyện này sao? Cô thật là… đã viết thư tới mấy trang giấy luôn rồi, viết thêm vài dòng nữa cũng có sao đâu? Còn bày đặt hẹn lại lần sau nữa, màu mè chi vậy?” – An An tính nhào tới ‘hốt’ Yuri lần hai nhưng bị Aster ngăn lại, bởi vì nếu còn làm ồn nữa bảo vệ sẽ lên thật đấy.

“Rồi, rồi, muốn quánh nhau thì đợi tôi nói xong hết đi rồi muốn làm gì thì làm. Việc An An xuất hồn lên đây cả buổi trời rồi mà vẫn chưa thấy binh lính Thiên Thần nào tới đây gông đầu chúng ta đi có nghĩa là không có ai phát hiện cả, đó là may mắn cho chúng ta. Còn biện pháp để đưa An An quay trở lại thì… hiện tại tôi vẫn chưa nghĩ ra. Nhưng theo tôi được biết thì An An cũng không phải là người đầu tiên còn sống được nhìn thấy Thiên Giới đâu. Cũng hay có mấy anh, chị Thiên Thần cấp cao động lòng phàm lén dẫn người iu lên đây lắm, tôi sẽ ráng tìm cách nói chuyện với họ. Trước mắt An An cứ ở yên trong phòng trọ này đi, đừng để cho bất cứ ai nhìn thấy cô. Yuri, cô đến chỗ các Thiên Thần canh giữ sinh tử xem chừng bọn họ, làm mọi cách để không cho bọn họ phát hiện ra linh hồn của An An hiện đang ở trên Thiên Giới. Lúc trước cô bị Ngài Alex phạt đến đó hết mấy lần rồi, bọn họ chắc không lạ gì cô đâu, thế nào?”

“Ok, trò gián điệp này tôi chơi rất giỏi đó! An An, tôi nhất định sẽ hoàn thành tốt việc này. Sẵn tiện tôi sẽ tới chỗ Gương Nhân Gian để coi giúp cô tình hình ở thế giới song song như thế nào luôn!” – Yuri khí thế hừng hực, muốn lấy công chuộc tội nên mạnh miệng nói, hoàn toàn quên mất vụ ‘không bước chân vào Thiên Đàng để không bị Đại Thiên Thần Alex bắt được’ của cô.

“Có thể biết được tình hình ở thế giới song song thật sao? Vậy thì hay quá, trăm sự nhờ cô đó Yuri, cả cô nữa Aster. Cảm ơn hai người nhiều lắm!” – An An cảm động nhào tới ôm chặt lấy Yuri và Aster.

“Được rồi, lời cảm ơn để sau hãy nói, bây giờ tôi phải đi tìm mấy Thiên Thần cấp cao kia để hỏi chuyện đây. Tìm được cách cho cô trở về càng nhanh càng tốt, nếu để linh hồn rời xác lâu quá thì thân xác đó sẽ chết thật đấy.” – Aster vừa nói xong thì An An ngay lập tức buông tay ra, cười hì hì nói.

“Í, vậy tôi không phiền cô đi làm việc nữa. Cô mau đi đi, bye bye!”

Aster vừa ra tới cửa thì sực nhớ ra chuyện gì đó, cô liền quay lại nhìn Yuri vội vàng nói.

“Đúng rồi Yuri nè, nếu cô muốn lẻn vào chỗ Gương Nhân Gian mà không bị Ngài Alex bắt thì bây giờ là thời điểm tốt nhất đấy. Ngài ấy vừa mới từ chiến trường về nghe đâu bị thương cũng không nhẹ, đang tịnh dưỡng nên bây giờ cô lẻn vô sẽ không bị Ngài ấy bắt đâu. Vì vậy ráng tranh thủ đi nha!” – Aster trước khi bay đi quăng một quả bom thật lớn lại cho Yuri.

“Hửm? ‘Ngài Alex’ đó là ai mà tôi thấy Aster với cô cứ nhắc hoài vậy hả?... Yuri? Nè!?” – An An thấy Yuri sau khi nghe tin Ngài Alex gì đó bị thương thì cứ đứng trơ ra đấy gọi hoài không nghe. Rất kì lạ.

“Tôi… tôi cũng phải đi đây! Gặp lại sau!” – Một hồi lâu sau Yuri mới lên tiếng, nhưng giọng của cô nghe có vẻ lo lắng và sốt ruột. Vừa dứt lời Yuri đã chạy nhanh ra khỏi cửa, bỏ An An một mình mờ mịt không hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra.