Rất nhanh đã tới Nguyên Đán.

Trong thời khắc giao thừa, Cố Kỳ bảo dì giúp việc chuẩn bị một đống lớn đồ đặt trong phòng ở Hồ Minh Nguyệt, lại gọi mấy đứa bạn thân cùng đến chơi.

Trùng hợp với thời gian làm thêm của Diệp Hòe, khi y đến thì đã gần tám giờ ba mươi.

Sau khi chào hỏi từng người bạn đang chơi game trong phòng khách, Diệp Hoài đi thẳng vào bếp. “Sao có mình cậu làm thế này, đã bao lâu rồi?”

Cố Kỳ nhìn y xắn tay áo lên và rửa tay, tâm trạng không hài lòng với việc tăng ca bắt buộc của y biến mất ngay lập tức, nhưng vẫn là ủy ủy khuất khuất tố khổ với y “Bọn họ đúng là không trông cậy nổi, ai bảo cậu không tới sớm một chút giúp tớ.”

Diệp Hòe cười, dọn lại chỗ nguyên liệu nấu ăn chất đống khắp nơi, đi tới bên cạnh hắn, tiện đó bị hắn đút cho một miếng thịt lớn nướng nóng hổi.

“Ăn ngon.” lỗ tai Diệp Hòe lại bắt đầu nóng lên.

Cố Kỳ cũng tự mình lấy một miếng nếm nếm “Nó có mềm hơn lần trước không?”

Hắn rất thích nấu ăn, Diệp Hòe vĩnh viễn là người thứ nhất được ăn thử.

Hắn lại đưa môt miếng nữa cho ăn thử, bờ môi y nhè nhẹ đụng vào hai ngón tay của hắn, thế là một người cố đè lại nhịp tim đập thình thịch vội mở ra tủ lạnh bưng hoa quả đi ra ngoài, một người khác không hề phát hiện tiếp tục xử lý đồ ăn trước mặt.

Tiếng hô lớn của Đại Viên ngắt dòng suy nghĩ vẩn vơ của Diệp Hòe.

Hắn không biết đụng vào chỗ nào, trên tay bị dao cắt một nhát, Cố Kỳ cũng nghe được, lớn tiếng nói: “Hai bôi ít thuốc vào, tớ quên mất cái hòm thuốc để chỗ nào, để Hòe Hòe tìm cho cậu.”

“Đây không phải là nhà cậu sao, Diệp Hòe làm sao biết rõ hơn cậu chứ.” Đại Viên kêu lên.

Cố Kỳ đang múc canh trong nồi, nghe vậy tâm tình thật tốt.

Mà nghĩ kỹ một chút toàn là hắn thường xuyên chen chúc cái ổ nhỏ của Diệp Hòe, chỗ đó thoải mái, sạch sẽ, không thể nào không yêu thích, rõ ràng chỗ mình cũng là rộng rãi thoáng mát sáng sủa sạch sẽ.

Lúc Cố Kỳ đặt món cuối cùng lên bàn, chén đũa cũng đã được bày lên bàn một cách chỉnh tề. Bọn họ năm người cùng nhau ăn cơm, một người bạn tốt ở nước ngoài xa xôi phát video, mấy người đồng thời nâng chén chúc mừng.

Bữa cơm tất niên thật vui vẻ, trên bàn cơm đều là bạn tốt của nhau, tán gẫu chuyện lý thú năm qua, nói chuyện công nghiệp bây giờ, không tránh khỏi chủ đề tình cảm.

Ngoại trừ Cố Kỳ Diệp Hòe, một người còn độc thân, một kẻ đang yêu xa, một kẻ đang đeo đuổi người khác, trong lời nói người khác cũng biết rõ chuyện tốt sắp thành.

Vì vậy vòng vòng chuyển chuyển lại trở về lịch sử tình trường của Cố Kỳ.

Bạn gái của hắn đổi rất nhanh, phần lớn không ở chung với hắn, một phần do hắn không thích người khác đến nhà mình đảo lộn đồ trong nhà, thứ hai là do hắn sợ lập gia đình quá sớm. Nhớ lần đó mẹ hắn mời bạn tốt thiên kim của bà tới nhà hắn ở vài hôm, buổi sáng hôm sau nhìn thấy cảnh tượng người đó mần mò chỗ nhà bếp bây giờ hắn nghĩ lại còn hơi ám ảnh.

Đại Viên cảm khái: “Việc này a, có người cầu còn không được, cậu thì ngược lại, chạy trốn còn nhanh hơn bất cứ ai.”

Một thằng bạn tốt khác vỗ vai Cố Kỳ “Trước lúc đó chẳng phải có một người vừa mới bàn chuyện kết hôn hôm trước hôm sau Cố Kỳ liền chia tay sao, các cậu còn nhớ biểu cảm bị dọa hết hồn chim én lúc đó của Cố Kỳ không.”

Mấy người không nhịn được cười. Cố Kỳ nhìn Diệp Hòe, ngón tay đâm đâm cái bụng y “Cậu cũng cười tớ.”

Diệp Hòe nhẹ nhàng vuốt ve ngón tay làm chuyện xấu của hắn, Cố Kỳ thu tay về xoa xoa hàng lông mày, cánh tay dài duỗi khoát lên trên ghế dựa của Diệp Hòe, “Tớ không thích bị quản.”

Thằng bạn đang yêu xa mở miệng, “Bởi vì cậu chưa chìm đắm trong yêu đương đấy thôi. Kẻ thay bạn gái như thay áo giống cậu, từng giao ra mấy lần chân tâm?”

Cố Kỳ cau mày lắc đầu, “Vậy cũng không thể tùy tiện giao.”

Đại Viên lại hỏi: “Tiểu Hòe vẫn luôn không tìm bạn gái đúng không?”

“Năm đó nữ sinh theo đuổi cậu xếp hàng dài từ cửa lớp học đến cửa trường học luôn đó.”

“Ai có thể làm bạn gái cậu đó mới thực sự là hạnh phúc a.”

“Tiểu Hòe có thể không muốn chung nhóm với tớ và Cố thiếu gia đúng không, nhưng mà sao giờ vẫn chưa có đối tượng nào thế, có muốn bọn tớ giới thiệu vài cô cho không.”

Ba người một lời tiếp một lời, Cố Kỳ nghe mà đau đầu, “Hả? Tớ làm sao vậy?”

Đại Viên nhanh mồm nhanh miệng: “Nói cậu là dạng mất nết đểu giả gặp dịp thì chơi.”

Mấy kẻ còn độc thân cười không ngậm miệng lại được, “Ai chuyện này sao có thể nói là mất nết đểu giả được, đây là chuyện người tình ta nguyện. Ngược lại thật sự là muốn nhìn Tiểu Hòe kể chuyện có bạn gái, để chúng tớ xem mẫu người cậu theo đuổi là thế nào.”

Diệp Hòe giơ chén rượu quơ quơ, “Được thôi, nếu tớ mà có đối tượng, nhất định sẽ đối tốt với người đó nhất, người đó thích gì tớ sẽ chiều theo, tặng người đó thứ tốt nhất trên đời.”

Cố Kỳ không quá cao hứng, “Làm sao cậu biết người đó có đáng giá hay không, cứ móc tim móc phổi cho người ta, lúc sau chỉ có mình cậu khóc lóc.”

Diệp Hòe khóe miệng cố nén ý cười: “Có lẽ… Vẫn rất đáng giá.”

Đại Viên thông suốt: “Ai ai liệu đây có phải là đã có người thích?”

Diệp Hòe không đáp, chỉ là cùng chạm cốc uống rượu với cậu ta.

Cố Kỳ như có chút bối rối, đột nhiên không biết nên nói như thế nào với y, tâm trạng buồn bực nắm chén rượu.”Hòe Hòe, cậu còn chưa hiểu rõ đâu, cậu không biết loài sinh vật mang tên bạn gái phiền phức thế nào đâu.”

Diệp Hòe lắc đầu một cái, “Nếu tớ thích người ấy, đương nhiên nguyện ý cái gì cũng chiều người ấy, người đó quậy phá, làm nũng cũng được, tớ làm sao cam lòng hung dữ với người ấy chứ.”

Cố Kỳ trầm mặc uống rượu, Đại Viên lại nhiệt tình trò chuyện thêm mấy câu.

“Là không thể hung dữ, thế nhưng cũng không dễ dỗ dành vậy đâu.”

“Tớ đoán đối tượng Tiểu Hòe thích phải có tính tình ôn nhu hiền lành.”

Diệp Hòe không biết nghĩ tới điều gì, cong cong đôi mắt cười rộ lên.

“Thế mà sao mãi vẫn tìm chẳng ra.”

“Tiểu Hòe có nỗi niềm khó nói?”

Cố Kỳ để chén rượu xuống, bống phẫn nộ đập bàn một cái, “Nói bậy gì đó, ngày mai Hòe Hòe của chúng ta liền tìm được bạn gái cho cậu xem.”

Diệp Hòe dừng tay lại, nghiêng đầu hỏi hắn: “Cậu thật hy vọng tớ tìm bạn gái?”

Cố Kỳ lời đã ra khỏi miệng, mấy vị bằng hữu cũng đều đang nhìn, chỉ có thể mạnh miệng gật gật đầu, thấy y cúi đầu lột tôm, nhất thời không nghĩ ra nên nói như thế nào, đành phải khô cằn nói thêm một câu: “Tớ hi vọng cậu trải qua cuộc sống vui vẻ.”

Diệp Hòe nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.

Qua mười hai giờ, đăng ký chỗ cho một năm mới.

Diệp Hòe giúp đỡ Cố Kỳ nhanh gọn dọn lại phòng khách, ba người khác ngủ ở phòng khách, Diệp Hòe theo thường lệ cùng hắn ngủ một phòng.

Ai cũng cảm thấy đêm giao thừa này thật vui vẻ, nhưng lại có người không kìm được đôi mắt đỏ hoe khóc thầm trong phòng tắm.

Đã là năm thứ mười rồi, có nên đừng ảo vọng mãi như thế hay không.

Hết chương 3