- Mẹ ơi, mũi tên của Âu Dương quá thần kỳ. Lão tử mấy lần đều cho rằng mình phải chết. Nhưng mũi tên của gia hoả này lại bất ngờ xuất hiện cứu mạng ta!

Một tên Lục Tiên nhìn Âu Dương vẫn ở trên tàng cây dò xét, ánh mắt rõ ràng đầy cảm kích.

- Mẹ nó, gia hoả này giấu quá sâu. Ban đầu còn tưởng rằng hắn thu thập Huyễn Thuật Sư đã quá lợi hại. Hiện tại xem ra, hắn đoàn chiến còn mạnh hơn!

Lữ Phong cười mắng, Tuy nhiên trong lòng hắn thầm nghĩ mình có thể lôi kéo được người cường lực như Âu Dương làm đội hữu quả thật quá may mắn.

Tuy rằng nếu không có Âu Dương, bọn họ cũng có thể tới nơi này, bọn họ cũng có thể đối đầu với Thiên Cung. Nhưng nếu muốn thắng lợi quả thật sẽ rất khó. Hai mươi hai tên Yêu Chiến Sĩ tấn công bạo lực quá mạnh mẽ. Nếu không phải Âu Dương mở màn bằng trận mưa tên quấy rối trận hình của kẻ địch khiến bọn họ thoáng buông lỏng một chút, như vậy có lẽ trong đợt tấn công đầu tiên tám Yêu Chiến Sĩ bên họ đã bị người ta hoàn toàn đè bẹp.

Còn nữa, bọn họ cùng nhau đi tới, Âu Dương đã sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích. Chân Thực Chi Nhãn đại phá chiến trận Huyền Thuật Sư của Huyễn Chân Tông. Một người giết mười sáu Huyễn Thuật Sư của Bà Sa Thánh Địa. Lại tới đoàn chiến ngày hôm nay, mũi tên của Âu Dương đây cơ hồ bất bại ở bất kỳ nơi nào. Âu Dương lần lượt dùng kỳ tích chứng minh sự hiện hữu của hắn.

- Mẹ nó, bây giờ ta có lý do để tin tưởng chúng ta có thể quét ngang nơi này!

Đây là lần đầu tiên Miêu Vận Tiến sảng khoái như thế. Huyễn Trận của Huyễn Thuật Sư chú ý nhất là đánh lén. Bình thường một, hai Huyễn Thuật Sư rất khó khiến kẻ địch bị mê hoặc. Bọn họ chỉ có thể chậm rãi chơi đùa khiến người ta phát điên, sau đó bạo sát linh hồn.

Nhưng lần này hắn hoàn toàn lĩnh hội được cái gì gọi là thuấn sát! Ba gia hỏa kia bị sợ mất mật hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Huyễn Thuật Sư, đã tính chạy trốn. Cũng bởi vì điều này đã khiến bọn họ không hề phòng bị rơi vào huyễn trận lập tức bị mê hoặc.

Bạo sát linh hồn hoàn thành thành tích một bạo song sát khiến Miêu Vận Tiến đột nhiên cảm thấy lực bạo của Huyễn Thuật Sư hóa ra cũng có thể cường đại như vậy.

- Đúng, ta rất tán thành lời ngươi nói. Hiện tại đã giết chết Thiên Cung. Phía sau còn có thế lực bảy phương. Chúng ta nhất định phải có một chỗ nghỉ ngơi nho nhỏ.

Lữ Phong biết, ngày hôm nay bọn họ đánh thật sự rất tốt, tiêu diệt toàn đoàn Thiên Cung. Nhưng bọn họ không thể vì vậy mà cảm thấy mình đã thiên hạ vô địch. Bên ngoài còn có thế lực bảy phương. Bặc biệt là Thái Nhất Tông. Thái Nhất Tông là đoàn đội có số lượng cường đại nhất dãy nũi này.

Tuy rằng khoảng cách giữa hai bên xa, nhưng nếu như bọn họ còn có thể bảo trì lực chiến đấu này tiếp tục đánh, một ngày nào đó sẽ đụng phải Thái Nhất Tông. Trước lúc đó bọn họ phải hồi phục được trạng thái tốt nhất của mình, không ngừng nâng cao chính mình, bảo trì đội ngũ hoàn chỉnh. Chỉ có như vậy bọn họ mới có thể thật sự làm được hai chữ quét ngang...

Trong dãy núi, vô số thế lực đan xen. Gần đây có một tin tức khiến tất cả mọi người đều cảm thấy có chút bất an. Thời gian trước Cửu Huyền Tông đã liều mạng tổn thất ba Huyễn Thuật Sư mới đổi lấy được tin tức kia.

- Cái gì? Thiên Cung bị Vạn Tiên Sơn tiêu diệt toàn đoàn?

Rõ ràng, tin tức kia rất khó khiến người tiếp thu được. Lần này Thiên Cung là khúc xương cứng có hơn hai mươi người chỉ toàn là Yêu Chiến Sĩ. Nhưng hiện tại mới được mấy ngày? Không ngờ khúc xương cứng lại bị người ta tiêu diệt toàn đoàn...

- Đây là sự thật. Đây chính là tin tức nhận được từ bên Cửu Huyền Tông. Thiên Cung đã bị tiêu diệt toàn đoàn.

Một tên Huyễn Thuật Sư khẳng định chắc chắn nói.

- Vậy ngươi có tự mình đi xác định một chút hay không?

Thiên Khung Nhai là người dẫn đầu nhìn đội ngũ của mình, người phụ trách tìm hiểu tin tức, vội vàng hỏi.

- Ta... Ta...

Người này lắp bắp. Từ trên nét mặt của hắn có thể nhận ra, rõ ràng người này chưa hề đi xác nhận lại tin tức.

- Ngưu Mang, ngươi thật không có trách nhiệm. Dù thế nào ngươi cũng nên đi xem thử thế nào mới đúng chứ?

- Đúng vậy, tin tức nghe được cũng chưa chắc là sự thật.

Mấy người bắt đầu thảo luận về việc tên Huyễn Thuật Sư tên Ngưu Mang này không chịu chạy đi tìm hiểu tin tức.

Ngưu Mang nghe thấy những người này thảo luận, sắc mặt hắn rất khó coi. Hắn liền đỏ mặt kêu lêu:

- Tìm hiểu? Mẹ nó Từ Vân ngươi cũng là Huyễn Thuật Sư, ngươi có gan hiện tại đi phía đông nam tìm hiểu đi. Lão tử dám cam đoan, ngươi đi còn có thể trở về ta sẽ mang họ Từ của ngươi!

Ngưu Mang rất kích động.

- Thôi đi! Có phải tiểu tử nhà ngươi điên rồi hay không? Chẳng lẽ nói huyễn trận của ngươi để không hay sao?

Từ Vân vừa bịđiểm tên vội vàng đứng ra chỉ trích Ngưu Mang. Rất rõ ràng cùng Từ Vân có suy nghĩ giống hắn. Dưới cái nhìn của bọn họ, Ngưu Mang hẳn đang lười biếng.

- Hừ, ngươi cảm thấy ngươi có thể mạnh hơn Huyễn Thuật Sư của Cửu Huyền Tông sao? Mẹ nó. năm tên Huyễn Thuật Sư của Cửu Huyền Tông ở ngoài năm dặm đã bị người ta bắn chết ba người. Nếu không phải hai người khác chạy nhanh, chắc hẳn đội ngũ Huyễn Thuật Sư của Cửu Huyền Tông đã bị diệt sạch.

Ngưu Mang khinh thường nhìn Từ Vân nói. Đây chính là không biết tình huống không có tư cách mở miệng. Tên Từ Vân này căn bản không biết đã sinh cái gì còn ở nơi lớn tiếng kêu to. Quả thực đúng là một kẻ ngu ngốc.

- Ngươi nói chuyện thối lắm! Giết chết Huyễn Thuật Sư ngoài năm dặm? Ngươi cho là cường giả Pháp Thân tới đây sao?

Rõ ràng Từ Vân căn bản không tin chuyện như vậy.

Ngoài năm dặm đã bị bắn chết. Chuyện như vậy có lẽ chỉ có cường giả Pháp Thân mới có thể làm được. Dù sao đòn công kích ở khoảng cách xa như vậy thật sự có chút đáng sợ. Tuy rằng thân thể của Huyễn Thuật Sư suy nhược, nhưng khoảng cách công kích của Lục Tiên căn bản không đạt tới năm dặm.

- Ngươi đi đi! Lão tử dám cam đoan, nếu ngươi không chết, ta hái đầu xuống cho ngươi đá!

Hai người càng cãi càng kịch liệt. Thiên Khung Nhai là người dẫn đầu lại híp mắt tự hỏi.

- Được rồi, đừng làm ầm ĩ.

Thiên Khung Nhai mở miệng nói:

- Ta cảm thấy Ngưu Mang không thể nào dùng chuyện như vậy để nói đùa với mọi người. Tuy nhiên giết Huyễn Thuật Sư ngoài năm dặm, ai có thể làm được như vậy?

- Là một gã Yêu Chiến Sĩ!

Ngưu Mang nói ra đáp án mình đã nhận được.

Tuy nhiên khi hắn nói là Yêu Chiến Sĩ, gần như tất mọi người đều ngây ngẩn cả người. Phải nói rằng có Lục Tiên giết người ngoài năm dặm, điều này đã không thể tưởng tượng nổi. Bây giờ lại nói là một gã Yêu Chiến Sĩ giết người ngoài năm dặm. Điều này quả thực chính là một chuyện cười.

- Ngưu Mang, ngươi đang nói đùa với chúng ta sao?

Lần này đội trưởng có chút tức giận. Đừng nói là cách xa năm dặm, cho dù bảo một tên Yêu Chiến Sĩ cận chiến với đội ngũ năm tên Huyễn Thuật Sư, trong nháy mắt chắc chắn chính là cục diện bị cường sát.

- Đội trưởng, đúng là một tên Yêu Chiến Sĩ. Chỉ có điều vũ khí của hắn không phải là cận chiến.

- Hắn là một gã Yêu Cung Thủ. Cung tên trong tay của hắn có thể bắn trúng mục tiêu ngoài năm dặm. Hơn nữa lực lượng cực mạnh. Có người nói ba tên Huyễn Thuật Sư đã bị bắn chết cùng một lúc. Có lẽ hắn đã một cung bắn ra ba mũi tên đồng thời giết chết ba tên Huyễn Thuật Sư!

Ngưu Mang cũng không chút khoa trương. Tình huống lúc đó đúng là như vậy.

Âu Dương phát hiện ra năm tên Huyễn Thuật Sư dò đường, một cung đồng thời bắn ra năm mũi tên chuẩn bị giết chết tất cả năm người. Nhưng đáng tiếc địa hình lúc đó thực sự quá phức tạp. Năm mũi tên của Âu Dương chỉ có ba mũi tên giết người. Còn lại hai mũi tên chỉđả thương người. Hai người còn lại thật sự chạy quá nhanh. Dựa vào địa hình bí mật, hai người may mắn đào được một mạng từ trong tay Âu Dương.

- Yêu Cung Thủ?

Chưa từng nghe nói có xuất hiện Yêu Chiến Sĩ nào như vậy. Mặt bọn họ đều có vẻ tức giận. Yêu Chiến Sĩ bỏ qua cận chiến mạnh nhất, không ngờ lựa chọn tấn công từ xa? Vậy có phải có ý bỏ gần cầu xa hay không?

- Đúng, đúng là do một tên Yêu Chiến Sĩ làm ra. Tuy nhiên gia hoả kia rất tà môn. Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao ta không dám chạy đi quan sát. Nghe nói những tông phái khác và Thánh Địa có người chạy đi quan sát, nhưng đều chưa có ai trở về...

Ngưu Mang nhíu mày nói.

Tại vị trí phía tây bắc của dãy núi, nơi này chính là lãnh địa của Thái Nhất Tông. Thái Nhất Tông tính cả Huyễn Thuật Sư tổng cộng là bốn mươi người. Mười lăm tên Huyễn Thuật Sư và hơn hai mươi tên Yêu Chiến Sĩ cùng Lục Tiên tạo thành đoàn đội.

Nhưng gần đây Thái Nhất Tông lại không còn cao hứng như trước nữa. Gần đây bọn họ cũng nghe thấy tin tức người của Thiên Cung diệt toàn đoàn. Bọn họ đã phái ra hai tên Huyễn Thuật Sư chạy đi phía đông nam kiểm tra. Nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa thấy Huyễn Thuật Sư nào trở về. Ai cũng biết hai tên Huyễn Thuật Sư này vĩnh viễn không về được nữa.

- Ngụy sư huynh, suy huynh nói xem rốt cuộc Vạn Tiên Sơn giở trò quỷ gì vậy?

Đây là vấn đề mà hiện tại rất nhiều người muốn hỏi.

- Rất khó nói. Chỉ có điều lần này Vạn Tiên Sơn có thể ăn được Thiên Cung, tuyệt đối không dễ chọc.

Ngụy Tân lắc đầu. Gần đây, chuyện của Vạn Tiên Sơn đã khiến lòng người trong cả dãy núi bàng hoàng.

Người khác đã chờ trong dãy núi này mười ngày, cũng xuất hiện đoàn chiến. Nhưng không có đoàn đội nào giống như Vạn Tiên Sơn, nay cả đoàn đội có thực lực như Thiên Cung cũng bị tiêu diệt toàn đoàn. Phần quyết tâm này khiến Ngụy Tân vô cùng bội phục. Nhưng điều khiến Ngụy Tân càng chú ý hơn chính là thực lực của Vạn Tiên Sơn.

Hai mươi hai tên Yêu Chiến Sĩ. Bọn họ thậm chí không cảm giác được đợt chấn động lớn nào đã bị tiêu diệt toàn đoàn. Hơn nữa tiêu diệt toàn đoàn này lại triệt để như vậy. Ngay cả một người sống cũng không có. Thế này không phải quá khoa trương sao?

- Chú ý quan sát hướng đi của những tông phái và Thánh Địa khác. Không nên dễ dàng trêu chọc Vạn Tiên Sơn. Ta tin tưởng thời gian tới Vạn Tiên Sơn hẳn sẽ thành thật một thời gian. Dù sao ăn Thiên Cung cũng khiến bọn họ tổn thất không nhỏ.

Ngụy Tân nhắc nhở đội hữu mình điều tra nhiều một chút.

Nhưng suy đoán của hắn thật sự chính xác sao? Đám người Lữ Phong sẽ thành thật một thời gian sao?

Chỉ thấy lúc này ở phía đông nam, đoàn đội Vạn Tiên Sơn đang ngồi cùng nhau nhin vào một tấm bản đồ. Tấm bản đồ này chi tiết hơn rất nhiều so với tấm bản đồ trước đây.

Một ngón tay của Lữ Phong chỉ lên mỗi biểu thị thế lực nói:

- Không nghi ngờ chút nào, Thái Nhất Tông là béo nhất. Tuy nhiên thực lực của bọn họ cũng mạnh nhất. Co nên bọn họ không phải là mục tiêu tiếp theo của chúng ta.

- Vậy tiếp theo chúng ta nên thu thập Cửu Huyền Tông sao?

Thời Phong mở miệng nói. Dù sao Cửu Huyền Tông gần với bọn họ nhất. Hơn nữa nhân số của Cửu Huyền Tông ít nhất, tổng cộng chỉ có hai mươi bốn người. Lại thêm ba tên Huyễn Thuật Sư đã bị tiêu diệt. Hiện tại bọn họ chỉ có hai mươi mốt người. Hai mươi mốt người người lại chỉ có ba tên Huyễn Thuật Sư. Nói cách khác, chẳng khác gì là hai mươi bọn họ đánh trực diện với mười tám người.

Hai ngày nay, đoàn đội tinh anh rất nhàn nhã. Bởi gì mấy ngày qua bọn họ tạm thời không có bất kỳ hành động công kích nào. Đương nhiên, cũng không người nào nguyện ý trêu chọc đám người bọn họ. Từ mấy ngày hôm trước, có bảy, tám Huyễn Thuật Sư tới do thám đã bị Âu Dương bắn chết toàn bộ, sau đó trên căn bản không còn nhiều người đến do thám nữa.

Ầm...

Một tiếng động rất lớn bỗng nhiên truyền đến. Một đám đội viên của đoàn đội tinh anh đang ngồi cùng một chỗ thảo luận, lập tức lấy kiếm linh và yêu binh ra. Âu Dương là nhanh nhất. Hắn giẫm mạnh hai chân một cái. Người hắn đã xuất hiện trên một cây cổ thụ cách đó mấy trăm mét.

Âu Dương nhảy lên ngọn cây, con mắt của hắn nhìn về phía xa. Vẻ mặt vốn khẩn trương nhất thời xuất hiện một nụ cười.

- Các huynh đệ, bên kia đánh nhau thôi!

Âu Dương hét lớn một tiếng lại tiếp tục nói:

- Là người của Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông. Hai bên bắt đầu sống mái với nhau.

Cửu Huyền Tông và Linh Thiên Tông chính là hai phe thế lực gần đám người Âu Dương nhất. Qua nhiều ngày yên tĩnh như vậy, Cửu Huyền Tông tổn thất mấy tên Huyễn Thuật Sư. Người Linh Thiên Tông không nắm rõ được tình thế bên đám người Âu Dương, nên chuyển sang khai đao với Cửu Huyền Tông khai cũng là chuyện bình thường.

- Đánh nhau sao?

Một nhóm người nghe thấy Âu Dương nói vậy không hề nghi ngờ. Khoảng cách con mắt biến thái của Âu Dương có thể nhìn thấy khiến bọn họ có chút xấu hổ.

- Xem ra Linh Thiên Tông thật sự không thể kiên nhẫn được nữa. Bọn họ cùng Cửu Huyền Tông cách nhau khoảng hai mươi dặm. Hiện tại bọn họ muốn ăn Cửu Huyền Tông cũng là bình thường.

Lữ Phong phân tích một chút. Người của Linh Thiên Tông hơn người của Cửu Huyền Tông rất nhiều. Bọn họ không ăn nổi Vạn Tiên Sơn, nên ăn Cửu Huyền Tông cũng là điều tất nhiên.

- Một đám ngu ngốc. Lẽ nào bọn họ không sợ chúng ta nửa đường xông ra tiêu diệt sạch bọn họ sao?

Miêu Vận Tiến cau mày nói.

- Đúng vậy. Bọn họ biết rõ Vạn Tiên Sơn đang ở đây, tại sao còn dám ra tay đánh nhau như vậy? Lẽ nào bọn họ không sợ chúng ta sao?

Thời Phong cảm thấy rất khó hiểu mở miệng nói.

- Bọn họ không ngốc chút nào!

Âu Dương từ trên cây nhảy xuống. Thật ra hai ngày này hắn vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này.

- Đúng! Các ngươi không cảm thấy mấy ngày nay quá bình tĩnh sao?

Lữ Phong khẽ mỉm cười. Hắn rõ ràng đã nghĩ ra được điểm then chốt trong đó.

- Không nghi ngờ chút nào. Chúng ta xuất hiện vô cùng cường thế, tới đây liền diệt Thiên Cung. Nhưng mọi người đều biết Thiên Cung là một khối xương cứng. Không có ai cảm thấy chúng ta lại đánh một trận không chết một người nào, đã gặm xong Thiên Cung. Bọn họ chờđợi nhiều ngày như vậy thật ra chính là muốn quan sát thái độ của chúng ta.

Trên mặt Lữ Phong hiện lên một nụ cười thần bí.

- Thì ra là như vậy!

Miêu Vận Tiến giống như đột nhiên hiểu rõ, nói:

- Hóa ra bọn họ muốn xem chúng ta có thể mau chóng ra tay hay không?