Tiểu tử này ngược lại quá hay. Dám đốt tới năm linh hồn. Nếu như không phải mũi tên của Âu Dương xuất quỷ nhập thần cuối cùng tại thời điểm mấu chốt nhất đã cứu được mạng của hắn, bằng không hắn còn có thể sống đến bây giờ sao? Chỉ sợ tại thời điểm trăm người hỗn chiến lúc trước đã chết tới mức không thể chết lại được nữa.

Lữ Phong cười vài tiếng khinh thường, nhưng hắn cũng không phê bình Thời Phong. Bởi vì từ trên mặt Âu Dương hắn đã nhìn thấy chính là vẻ mặt trong lòng đã có dự tính trước. Rất rõ ràng, thời điểm Thời Phong điên cuồng như vậy gia hoả Âu Dương này đã có sự nắm chắc tuyệt đối. Thời Phong hẳn cũng có lòng tin tuyệt đối với Âu Dương.

- Khà khà, phải nói rằng làm vậy cũng có chút quá, đoạt danh tiếng của Âu Dương.

Thời Phong vuốt sau gáy, cười khà khà.

- Cái gì mà danh tiếng với không danh tiếng. Nhớ kỹ, đây là cuộc chiến sinh tử. Nếu như có thể có phương thức tốt hơn để thắng lợi, ta không ngần ngại vĩnh viễn đứng yên lặng phía sau lưng các ngươi.

Tinh thần đoàn đội của Âu Dương vẫn rất tốt.

Thật ra hắn tiến vào nơi này là để hoàn thành nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành của Bạch Hủ Minh. Bhưng ai biết trên đoạn đường đánh tới này, không ngờ hắn và đội ngũ mới thành lập lại lại có tình cảm sâu sắc như vậy. Âu Dương biết, mặc dù nhiệm vụ quan trọng, nhưng mình có thời gian, mình có thểđợi đến khi mọi người hoàn thành mộng tưởng quét ngang nơi chôn xương sau đó lại một mình bước lên con đường khiêu chiến Phệ Hồn.

- Kiểm tra lại số lượng thi thể, sau đó mau chóng rời đi.

Lữ Phong không muốn ở lại chỗ này lâu hơn nữa. Thế lực ba bên này có không ít người chú ý. Chờ ở chỗ này xuống có thể sẽ khiến bọn họ bị, cho nên phải nhanh chóng rời đi.

Sau khi hơn hai mươi người thu thập thi thể trên mặt đất xong, chợt nghe Thời Phong ở nơi nào lớn tiếng kêu lên:

- Ta nói đám người kia tại sao chết còn không ăn yêu thú chi linh để hồi phục. Không ngờ bọn họ lại nghèo đến nước này?

Thời Phong nói không sai. Đám người kia quả thật rất nghèo. Bọn họ có nhiều người như vậy, không ngờ tổng cộng chỉ có hơn một trăm yêu thú chi linh. Hơn nữa phần lớn những yêu thú chi linh này đều tập trung ở vài người cá biệt. Phần lớn những người khác, trên người thậm chí không có một viên.

- Đừng nói nữa, rời đi.

Sau khi đoạt xong chiến lợi phẩm, một nhóm người đạp lên ánh trăng theo sự chỉ dẫn của Âu Dương không hề phá vỡ bất kỳ huyễn trận nào rời khỏi theo một hướng khác.

Nhưng gia hỏa Thời Phong trước khi đi còn không quên gây họa một chút. Không ngờ hắn viết lên một tảng đá dòng chữ lớn: đánh đâu thắng đó không gì cản nổi! Vạn Tiên Sơn...

Không ai chú ý tới gia hỏa này. Không ngờ hắn rời đi cuối cùng lại làm ra hành động như thế, tuy nhiên liên tưởng tới tính cách thích gây náo động của hắn, cũng có thể lý giải được.

Nhân bóng đêm, một nhóm hai mươi mốt người giống như hai mươi mốt u linh không ngừng tiến về một hướng. Đối với bọn họ mà nói, thu hoạch của cuộc chiến đấu chiều nay không tính là lớn. Tuy nhiên bọn họ đã không chỉđơn giản là theo đuổi yêu thú chi linh nữa.

Lợi có, tiếp đó chính là danh. Đoàn đội Vạn Tiên Sơn vô địch, cái tên này sẽ vẫn được truyền lưu. Có lẽ mấy năm sau những kẻ đi tới nơi này vẫn có thể nghe thấy truyền thuyết và huy hoàng của bọn họ...

Năm ngày sau, vào lúc đêm tối, một Huyễn Thuật Sư đã đến nơi này. Sở dĩ hắn tiến vào nơi này, bởi vì hắn phát hiện, sau khi hắn động vào vô số cảnh báo huyễn trận không ngờ không có bất cứ người nào để ý tới hắn. Phản ứng đầu tiên của hắn chính là chỗ này là huyễn trận bị vứt bỏ. Nơi này hẳn đã từng có một đoàn đội cực kỳ mạnh mẽ. Bằng không bọn họ không thể nào bố trí ra nhiều huyễn trận như vậy.

Nhưng khi hắn chân chính phí sức của chín trâu hai hổ tiến vào nơi này, một cảnh tượng trước mắt khiến hắn sợ ngây người. Hắn quả thực không thể nào tin nổi vào mắt của mình. Mặt đất bị máu nhuộm đỏ. Từng thi thể nằm ở đó.

Nếu như chỉ có thi thể hẳn không thể khiến hắn khiếp sợ như vậy. Hắn khiếp sợ chính là số lượng thi thể! Nhiều, thực sự rất nhiều. Có ít nhất bốn mươi, năm mươi thi thể. Mỗi thi thểđại biểu cho một người đã từng sống. Nơi này có nhiều thi thể như vậy, rốt cuộc ở nơi này đã xảy ra chuyện gì?

- Đánh đâu thắng đó không gì cản nổi! Vạn Tiên Sơn!

Những chữ này giống như theo gió truyền khắp tất cả nơi chôn xương. Thứ lực ba bên liên hợp vừa tuyên bố tiêu diệt đoàn đội Vạn Tiên Sơn vô địch chưa được mấy ngày, năm mươi hai người còn lại bị người quét ngang trong một đêm. Ba bên gồm năm mươi hai người không có một người còn sống. Tất cảđã bị tiêu diệt toàn đoàn.

Thủ đoạn này thật tàn nhẫn. Thực lực mạnh quả thực không thể tưởng tượng nổi. Điều khiến người ta không thể tưởng tượng nổi nhất chính là Huyễn Thuật Sư đã phát hiện đầu tiên kia nhấn mạnh, thời điểm hắn tiến vào huyễn trận không hề bị tổn hại.

Mọi người bắt đầu suy đoán, chẳng lẽ những huyễn trận đó là do Vạn Tiên Sơn bố trí? Nhưng không thể nào như vậy được. Vạn Tiên Sơn có thực lực tiêu diệt toàn đoàn gồm năm mươi hai người người do thế lực ba bên liên hợp, cần gì phải vất vảđi bố trí nhiều huyễn trận như vậy?

Nhưng nếu như nói đây không phải là huyễn trận do Vạn Tiên Sơn bố trí, vậy tại sao tất cả huyễn trận ở bốn phương tám hướng đều được bảo tồn hoàn hảo như vậy. Đây là nguyên nhân gì?

Điều này thật khó hiểu. Nhưng đoàn đội Vạn Linh Tiên Sơn vô địch lại xuất hiện. Tin tức thủ đoạn lôi đình một đêm quét ngang lại không hề vì điều khó hiểu này mà bớt được nhắc tới.

Ngược lại, tin tức kia đã gây ra sự chấn động trước nay chưa từng có. Nếu như nói lúc trước mọi người đều biết được thủ đoạn tàn nhẫn của Vạn Tiên Sơn, đoàn đội mạnh, không dễ trêu chọc. Vậy chuyện lần này thì sao? Mọi người bắt đầu tự hỏi, đoàn đội Vạn Tiên Sơn này mạnh đến mức nào?

Một đêm giết chết năm mươi hai người không tính là gì. Đoàn người trăm người không phải không có khả năng làm được điều này. Nhưng tại sao bọn họ có thể im hơi lặng tiếng tiến vào sau đó lại lặng lẽ đi ra?

Nếu quả thật đây chính là do đoàn đội một trăm người phát động tấn công, năm mươi hai người này nhất định sẽ chia thành bốn phương tám hướng mà chạy trốn. Nhưng trên thực tế từ vị trí của những thi thể kia có thể thấy được, nơi nào hẳn đã xảy ra đại chiến tập trung tại một chỗ...

Tin tức không chỉ truyền trong nơi chôn xương, cho dù ba khu vực khác cũng biết. Trong Cực Cảnh xuất hiện một đoàn đội Vạn Tiên Sơn vô địch. Một đêm giết chết năm mươi hai người sau đó phẩy tay áo bỏ đi, lưu lại dòng chữđánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

- Quá ngông cuồng. Đánh đâu thắng đó không gì cản nổi? Chẳng lẽ nói bọn họ muốn đối địch với tất cả mọi người sao?

Trong Cực Cảnh, mỗi tông phái Thánh Địa trong khu vực đều đang thảo luận về chuyện này.

- Ngông cuồng thì thế nào? Người ta có vốn để ngông cuồng. Ngươi tính xem trên đoạn đường này người ta đã quét ngang bao nhiêu thế lực. Chỉ sợ cho dù tất cả chúng ta liên hợp cũng khó chống lại được.

Đủ những tiếng nghi vấn và tiếng tán thưởng. Nghi vấn chính là chẳng lẽ Vạn Tiên Sơn muốn khiêu chiến tất cả mọi người? Tán thưởng chính là tán thưởng khí phách của đoàn đội tinh anh.

Thậm chí đã có người bắt đầu nghi ngờ, rốt cuộc mục tiêu của đoàn đội tinh anh này có phải muốn lật tung nơi chôn xương tìm Cốt Long Phệ Hồn hay không.

Đương nhiên tin tức kia chỉ là những lời đồn bậy. Muốn lật tung Cốt Long Phệ Hồn thì không sai. Nhưng muốn làm như vậy cũng không phải là đội ngũ này, mà chỉ là bản thân Âu Dương.

Nhưng miệng mọc trên người của người ta. Ngươi làm tốt làm xấu đều có người đi tán thưởng. Tương tự cũng có người cố sức chửi. Tuy nhiên những chữđánh đâu thắng đó không gì cản nổi khiến mọi người cảm thấy kính trọng.

Thú triều sắp xảy ra. Vào lúc này không người nào dám đụng vào đoàn đội Vạn Tiên Sơn vô địch nữa. Cho nên mỗi tông phái và Thánh Địa muốn tiến vào nơi chôn xương đều đi thành từng đoàn, không dám xem thường bọn họ.

Không có bất kỳ tin tức chính xác nào vềđoàn đội này. Có người nói đội ngũ này phải có tới hàng trăm người. Có người nói đội ngũ này chỉ có hai mươi, ba mươi người. Trong Cực Cảnh, lời đồn đại nào cũng có.

Tuy nhiên không nghi ngờ chút nào chính vì gia hoả Thời Phong này viết dòng chữđánh đâu thắng đó không gì cản nổi khiến tất cả mọi người bắt đầu cảnh giác đối với Vạn Tiên Sơn.

Có thể ngông cuồng. Nếu như ngươi có thể giống như đoàn đội Vạn Tiên Sơn vô địch, quét ngang như thế, vậy ngươi cũng có thể ngông cuồng! Những lời này là câu nói điên cuồng nhất được lưu truyền trong Cực Cảnh gần đây.

Bất kể là nơi chôn xương hay là thế lực của các tông phái tại ba khu khác, lúc này đều cẩn thận đề phòng. Quỷ biết đoàn đội Vạn Tiên Sơn xuất quỷ nhập thần kia có thể từ nơi chôn xương chạy đến khu vực khác hay không?

Bên trên Thông Thiên Phong tại Vạn Tiên Sơn, mấy vị trưởng lão và Lỗ Tu đang ngồi cùng một chỗ. Tuy rằng bọn họ quyền cao chức trọng, nhưng gần đây trong nơi chôn xương không ngừng truyền ra câu nói đoàn đội Vạn Tiên Sơn vô địch quét ngang nơi chôn xương. Chuyện trong Cửu Cảnh, dòng chữđánh đâu thắng đó không gì cản nổi, mang tính khiêu chiến tất cảđã khiến bọn họ phải ngồi cùng nhau.

- Đây rốt cuộc là người từ nơi nào xuất hiện vậy? Các ngươi có tin tức gì không?

Kim Minh tò mò nhìn những trưởng lão khác. Thật ra hắn vẫn chăm chú theo dõi hỏi thăm về tin tức kia. Đã bao nhiêu năm nay chưa từng xuất hiện chuyện nào thú vị như vậy?

- Rất khó nói. Ta đã hỏi dò tất cả những đoàn đội từng tiến vào nơi chôn xương đồng thời đã đi ra. Nhưng không có ai biết đoàn đội tự nhiên xuất hiện này do ai lập ra.

Tuy nhìn bề ngoài Lỗ Tu tương đối trẻ, nhưng lúc hắn mở miệng nói chuyện không có bất cứ người nào dám xen ngang. Tại Vạn Tiên Sơn, hắn chính là thần, bất kể là thực lực hay quyền lợi.

- Điều đó có nghĩa là từ lúc bọn họ tiến vào đến nay vẫn chưa hềđi ra. Trên đoạn đường này, bọn họ giết nhiều người như vậy, lẽ ra đã sớm có đủ ba trăm yêu thú chi linh. Tại sao đám người kia còn chưa đi ra?

Một người nhìn dáng vẻ bên ngoài giống như một lão giả chừng bảy mươi, tám mươi tuổi mở miệng nói. Hắn cũng là một trưởng lão của Vạn Tiên Sơn, tên là Hồ Thành Thanh, chính là trưởng lão chủ quản tất cả linh đan và công pháp tại Vạn Tiên Sơn.

- Bên ngoài có lời đồn, đây là một đám thiên tài cửu giai do Vạn Tiên Sơn bí mật bồi dưỡng. Bọn họ có năm mươi người. Nghe nói bọn họ phối hợp rất hoàn mỹ, với linh dược công pháp tốt nhất tiến vào bên trong với hy vọng quét ngang mặt mũi của những tông phái khác. Hiện tại một vài tông đã bắt đầu phái đệ tử tinh anh cửu giai tổ chức nhân thủ tiến vào nơi chôn xương với ý định kết thúc thần thoại vô địch kia.

Hồ Thành Thanh bất đắc dĩ lắc đầu. Bản thân hắn là trưởng lão Vạn Tiên Sơn. Nếu như Vạn Tiên Sơn thật sự muốn làm như vậy, hắn không có lý do gì lại không biết. Tuy nhiên hắn vẫn đưa ánh mắt nhìn về phía Lỗ Tu. Hắn muốn biết có phải Lỗ Tu đã bí mật sắp xếp người hay không.

- Không cần hoài nghi. Ta hoàn toàn không biết gì về thân phận của những người này. Nhưng ta lại biết bí mật vô địch của bọn họ!

Lỗ Tu tỏ vẻ cao thâm khó dò. Hắn ngồi cùng với nhiều lão gia hỏa như vậy, dáng vẻ trẻ tuổi của hắn làm ra bộ dạng ông cụ non khó lường có vẻ hơi quái dị.

- Ồ?

Một đám trưởng lão nhất thời đưa ánh mắt nhìn về phía Lỗ Tu. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Gần đây danh tiếng đoàn đội Vạn Tiên Sơn vô địch đã lên tới cực điểm, đã khiến đệ tử tinh anh cửu giai của các tông khác muốn xông vào chiến đấu một trận. Hiện tại Lỗ Tu lại nói hắn biết bí mật vô địch của bọn họ. Lẽ nào hắn thật sự biết tin tức gì hoặc là nói đây chính là một đám tinh anh do hắn bí mật sắp xếp?

Lỗ Tu nhìn ánh mắt nghi vấn của một đám trưởng lão, hắn cười nói:

- Từ trước đến nay Vạn Tiên Sơn không phải không độc đoán. Từ trước đến nay, mọi chuyện trong Vạn Tiên Sơn từ bài vị tông phái cho tới chiêu nhận đệ tử, ta chưa từng lừa gạt các vị. Lần này ta thật sự không biết về thân phận của nhóm người đó. Ta chỉ biết bí mật khiến bọn họ có thể vô địch quét ngang. Hơn nữa ta dám suy đoán, bọn họ tuyệt đối không có nhiều người!

Lỗ Tu nói xong liền đảo mắt nhìn các trưởng lão một lượt, bộ dạng đã tính trước mọi việc. Nhìn hắn thế nào cũng thấy khả nghi.

Không biết thân phận, lại biết bí mật vô địch? Có thể như vậy sao? Một đám trưởng lão không có một người nào là óc heo, nhưng chỗ đứng của bọn họ không giống nhau, cho nên cách nhìn cũng khác nhau. Trong mắt bọn họ thực lực là quan trọng nhất. Có lúc bọn họ đã quên đi rất nhiều thứ quan trọng khác...

Lỗ Tu nhìn vẻ mặt nghi hoặc của các vị trưởng lão chậm rãi mở miệng nói:

- Thực lực tất nhiên là trọng yếu. Có lẽ bọn họ đều là cửu giai đỉnh phong. Hơn nữa ta dám chắc chắn nói với các vị, cùng số lượng, cùng giai vị, thậm chí toàn bộ Chân Linh Giới của Vạn Tiên Sơn cũng rất khó tìm ra được một đoàn đội có thể gây khó dễ cho bọn họ.

- Hừ...

Lỗ Tu vừa thốt lên, nhất thời khiến một đám trưởng lão hừ lạnh một tiếng. Từ trước tới nay Lỗ Tu không phải người tùy tiện. Bình thường hắn không nắm chắc tuyệt đối sẽ không nói ra như vậy.

- Thế nào? Các ngươi không tin?

Lỗ Tu rất bình tĩnh. Kỳ thực ban đầu hắn cũng có suy nghĩ giống như những trưởng lão này. Vì sao đoàn đội thần bí vô địch lại xuất hiện. Hắn suy nghĩ rất lâu cũng không hiểu.

Có một ngày hắn bình tâm ngồi xuống, tưởng tượng mình trở thành một thành viên của đoàn đội này. Sau đó hắn tự hỏi mình làm sao mới có thể thắng đẹp mắt như vậy. Cuối cùng hắn đã có đáp án.

Vị trí khác nhau, suy nghĩ vấn đề cũng khác nhau. Ví dụ như vị trí của hắn hiện tại, hắn không cần dùng phương pháp đó là bởi vì không cần thiết.

- Không phải không tin. Nhưng lời tông chủ nói khiến chúng ta có chút giật mình.

Kim Minh không nói dối. Cùng giai, cùng số lượng, đoàn đội này có thể quét ngang Chân Linh Giới sao? Bọn họ cũng là từ cửu giai đi lên.