Muốn hấp thu Thiên Mệnh Thánh Dược không phải không thể, để hấp thu nó cách duy nhất là có được thân thể viễn cổ, cùng lúc đó còn phải có cách vô hạn hấp thu lực lượng.

Về vô hạn lực lượng thì Âu Dương có cách, Tứ Phương chiến kỳ giống như Thao Thiết vĩnh viễn cũng ăn không đủ no, chỉ cần đem lực lượng dư ra đưa vào Tứ Phương chiến kỳ thì nguy hiểm sự bị no chống đến chết không tồn tại. Còn vấn đề trước thân thể viễn cổ, Âu Dương nhất định phải nghịch thiên cải mệnh cho mình mới làm được.

- Tông chủ, nếu như ta có thể nghịch thiên cải mệnh cho mình đạt đến thân thể viễn cổ thì hấp thu Thiên Mệnh Thánh Dược không thành vấn đề.

Âu Dương thốt ra câu này không chỉ có Lỗ Tu, bao gồm Bạch Hủ Minh thở ra một hơi.

Vạn Tiên sơn không để ý mất sức chiến đấu, dù sao thứ này không ai dùng được.

Cho dù nó có là bảo bối tốt đến đâu, không ai sử dụng được thì cũng không có ý nghĩa gì. Âu Dương thì khác, Vạn Tiên sơn có thể tổn thất một cường giả ý chí viễn cổ nhưng không tổn thất được một Thần Sư. Quan trọng nhất là Thần Sư Âu Dương còn có năng lực sáng tạo ý chí viễn cổ.

Bắt lấy Thiên Mệnh Thánh Dược vào tay, Âu Dương cảm nhận một tia lực lượng còn tinh thuần hơn cả ý chí viễn cổ tỏa ra, hắn biết lực lượng này có thể trực tiếp đẩy hắn từ pháp thân đến Đại Đế.

- Nếu có thể hấp thu thì tiếp theo ta sẽ cùng Âu Dương ở lại đây. Sư đệ, ngươi đi lên chủ trì chuyện Vạn Tiên sơn, một tháng sau nhất định phải tới đây, ta sợ khi đó một mình ta không ngăn cản được Tứ Phương chiến kỳ.

Từ lúc Âu Dương tiến vào thì Bạch Hủ Minh đã không định ra ngoài nữa.

Lỗ Tu đạt đến ý chí viễn cổ, tiếp theo cường giả tông phái khác chắc chắn sẽ đăng môn phái phỏng, cũng là để xem thái độ Vạn Tiên sơn.

Ai đều biết Vạn Tiên sơn bá khí, may là Vạn Tiên sơn trước giờ không phải tông phái kêu gào muốn hùng bá thiên hạ. Cho nên tông phái khác muốn nắm rõ là lúc này Vạn Tiên sơn có hai cường giả viễn cổ, một Thần Sư rồi thì có còn chọn cách cũ phát triển không.

- Sư huynh, chuyện thiên cung cũng nên bắt tay chuẩn bị.

Lỗ Tu biết cuộc chiến với thiên cung sẽ nổ ra khi Âu Dương đã đến Đại Đế, khi ấy hai viễn cổ và một Thần Sư cộng thêm Tứ Phương chiến kỳ, dù thiên cung có tìm người đến hỗ trợ cũng không ai dám giúp đỡ.

Vạn Tiên sơn không phải lòng muông dạ thú, Vạn Tiên sơn không muốn độc bá thiên hạ, mục tiêu của Vạn Tiên sơn chỉ là thiên cung. Cho dù thiên cung có giơ chiêu bài môi hở răng lạnh cái gì cũng đừng mơ khiến người khác ra tay, dù gì đây không phải là trong chốn trândf gian.

Chân Linh Giới tự chiếm một phương, Vạn Tiên sơn tọa ủng Trung Châu đã có được ích lợi, cướp đoạt Vân Tiêu bảo điện chẳng qua là hành động Vạn Tiên sơn tức giận mà báo thù. Nếu ngươi muốn Vạn Tiên sơn chiếm hết khu vực của thiên cung thì Vạn Tiên sơn cũng không có nhiều đệ tử như thế.

Bạch Hủ Minh nói:

- Chuyện này nhất định phải chuẩn bị, không cần quan tâm người khác nghĩ ra sao, Vạn Tiên sơn chưa từng bị người đánh tới cửa mà không dám đánh tra. Lần này ta nói muốn lấy Vân Tiêu bảo điện của thiên cung thì nhất định phải bắt lấy nó.

Bạch Hủ Minh đã sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu với thiên cung, lúc trước khi nghịch thiên cải mệnh hồi phục lại tu vi, nếu không phải lão lo lắng an toàn của Âu Dương đã ngay lập tức truy sát Khúc Hướng Tiền mấy ngàn vạn dặm.

- Tốt lắm, sư huynh, các ngươi ở chỗ này tĩnh dưỡng đi, một tháng sau ta sẽ tới.

Lỗ Tu biết bên trên còn có nhiều chuyện chờ gã xử lý.

Vạn Tiên sơn vừa mới trải qua đại kiếp nạn, bây giờ đột nhiên có thực lực hùng hậu như vậy, chắc các đệ tử ôm cục tức rất lớn, gã phải rõ ràng nói cho đệ tử Vạn Tiên sơn biết chúng ta sắp đánh! Vạn Tiên sơn nhất định phải đánh! Phải dánh tới Vân Tiêu bảo điện!

Bạch Hủ Minh dặn dò công chuyện với Lỗ Tu xong gã rời khỏi mật thất, quay về Thông Thiên phong.

Tựa như Bạch Hủ Minh đã nói, ba ngày sau, cường giả bát tông thập nhị thánh địa, bao gồm tứ đại gia tộc đều có mặt, nhưng lần này thiên cung cử đến không phải Khúc Hướng Tiền, Đạm Thai gia đến cũng không có Đạm Thai Kha.

Không phải hai người kia có thời gian mà vì sau chuyện Trịnh Phong, ai có thù với Vạn Tiên sơn phải lo lắng một vấn đề, đó là bước vào Vạn Tiên sơn rồi còn trở về không?

Đối diện nhiều người đến Lỗ Tu đều tiếp đãi, chỉ mình thiên cung, Đạm Thai gia là phớt lờ.

Hai phương thế lực cũng biết chuyện lần trước khiên quan hệ ba phương căng cứng, giờ Vạn Tiên sơn không đá họ ra khỏi cửa đã là rất nể mặt.

Ngày thứ bảy, Lỗ Tu rốt cuộc gặp tông chủ thiên cung Lý Minh Thu, và Đạm Thai Khước Tà. Lý Minh Thu và Lỗ Tu coi như có chút giao tiếp, chẳng qua chỉ giới hạn trong quen biết.

Còn Đạm Thai Khước Tà, Lỗ Tu vô cùng quen thuộc gã. Tiểu tử này ở rừng trúc buộc Lỗ Tu phải quăng ra Vạn Sơn Ấn mới giữ mạng bây giờ còn dám đến Vạn Tiên sơn, xem như là con tốt bị hy sinh.

- Lỗ tông chủ, Đạm Thai Kha và Lỗ tông chủ có ân oán trong quá khứ, ai đúng ai sai chắc Lỗ tông chủ cũng rõ ràng. Hôm nay Đạm Thai gia ôm thành ý đến, muốn hóa giải ân oán hai nhà. Chỉ cần Lỗ tông chủ nói một câu thì Đạm Thai gia sẽ bỏ qua những chuyện Âu Dương đã làm.

Đạm Thai Khước Tà biểu hiện ta đây rất rộng lượng, nhưng gã không phát hiện Lỗ Tu cười lạnh.

Bỏ qua chuyện cũ? Đạm Thai Khước Tà nghĩ quá nhẹ nhàng, một câu bỏ qua chuyện cũ là xóa hết tất cả sao?

Lỗ Tu hừ lạnh, nói:

- Bỏ qua chuyện cũ? Hừ hừ, Đạm Thai gia các ngươi khí độ thật lớn. Âu Dương giết hai vị Đại Đế, nhưng các ngươi cũng hạ tru sát lệnh, còn liên hợp Khúc Hướng Tiền muốn bức đi Vạn Tiên sơn, đây chính là bỏ qua chuyện cũ trong miệng Đạm Thai gia chủ sao?

Lỗ Tu vừa thốt ra câu này, sắc mặt Đạm Thai Khước Tà cực kỳ khó coi. Thật ra mới bắt đầu gã định lẫn lộn nghe nhìn, nhưng Lỗ Tu không ngu ngốc, chỉ vậy mà muốn lẫn lộn gã? Thế thì Lỗ Tu có khác gì con heo?

Đạm Thai Khước Tà bắt đầu lôi chuyện Mê Hồn Hải ra:

- Thánh Tà đảo ở Mê Hồn Hải, Đạm Thai gia luôn không đối địch với người, nhưng Đạm Thai gia cũng không chịu thiệt. Không lẽ Lỗ tông chủ muốn quyết liệt với Đạm Thai gia?

- Ha ha ha ha...Đạm Thai gia các ngươi không phải người chịu thiệt, vậy người Vạn Tiên sơn chúng ta là chịu thiệt đến lướn sao? Nói cho ngươi biết!

Lỗ Tu mặc kệ phong độ, một tay chỉ vào Đạm Thai Khước Tà, nói:

- Đừng lấy Mê Hồn Hải cái gì hù dọa Vạn Tiên sơn chúng ta!

- Ngươi!

Đạm Thai Khước Tà siết chặt nắm tay, nhưng vẫn ráng nhịn xuống. Không nói đến bây giờ Lỗ Tu đã không là trước kia, trước kia gã có thể ngược Lỗ Tu, còn bây giờ Lỗ Tu muốn giết chết Đạm Thai Khước Tà thì gã dù có dạ hành thuật cũng không đi nổi.

Huống chi bây giờ ở khu vực Vạn Tiên sơn người ta, một Lỗ Tu, một Bạch Hủ Minh, cộng thêm Âu Dương vĩnh viễn không thể nhìn thấu, hiện tại Vạn Tiên sơn thật sự và vật khổng lồ không thể trêu chọc.

- Sao nào? Đạm Thai gia ngứa tay muốn cùng tại hạ lặp lại rừng trúc hữu tình?

Lỗ Tu một tay cầm chén trà, nhìn Đạm Thai Khước Tà. Rừng trúc hữu tình, gã cố ý gằn bốn chữ.

Lý Minh Thu ở một bên nhìn hai người giương cung bạt kiếm, chỉ lẳng lặng đứng bên cạnh nhìn, sự thật thiên cung có tìm Đạm Thai gia hỗ trợ cùng chống lại Vạn Tiên sơn, nhưng thái độ của Đạm Thai gia luôn là mập mờ không rõ, không nói đồng ý cũng không từ chối. Nhưng loại thái độ này dù là quỷ cũng biết Đạm Thai gia họ không muốn trêu chọc Vạn Tiên sơn hiện tại. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lý Minh Thu rất vui thấy Lỗ Tu một bàn tay đập chết Đạm Thai Khước Tà, nếu như gã chết tại đây thì dù Đạm Thai Kha có làm con rùa vạn năm cũng phải ló đầu ra.

Nhưng Lý Minh Thu vui vẻ cũng có chỗ không vui, thái độ của Lỗ Tuy đã đại biểu quan điểm Vạn Tiên sơn, đối với việc Đạm Thai gia chỉ là châm lửa thổi gió đã cứng rắn như vậy, chủ mưu như thiên cung bọn họ e rằng không có kết quả tốt.

- Lỗ tông chủ, thật ra lần này Lý Minh Thu tới là để giải trừ cách nghĩ hiểu lầm của hai tông.

Lý Minh Thu rất vô sỉ, đều đánh tới nhà người ta, muốn để người ta cút đi chết lại chỉ dùng một câu hiểu lầm, giải thích.

Lỗ Tu liếc xéo Lý Minh Thu, nói:

- Hiểu lầm? Ta nghĩ Lý tông chủ thật sự hiểu lầm, Vạn Tiên sơn và thiên cung từ trước đến giờ không có cái gì hiểu lầm.

Lúc Vạn Tiên sơn yếu ngươi muốn chạy tới cắn một miếng, bây giờ Vạn Tiên sơn đứng lên ngươi nói hiểu lầm thì là hiểu lầm sao? Nếu lần này Vạn Tiên sơn tính là hiểu lầm, vậy không nói cao tầng Vạn Tiên sơn có đồng ý hay không, e rằng vài chục vạn đệ tử Vạn Tiên sơn đều sẽ làm phản!

- Cái này...

Sắc mặt Lý Minh Thu cực kỳ khó xem. Lỗ Tu nói câu này tương đương với tát miệng gã.

- Lỗ tông chủ, sự thật là thiên cung không cố ý đối địch với Vạn Tiên sơn, chẳng qua có lúc mạnh ăn thịt yếu là phép tắc tự nhiên, Lỗ tông chủ nên biết...

Lý Minh Thu biết đã nói đến đây thì khó mà nói rõ ràng.

- Ta rất đồng lý lời của Lý tông chủ, mạnh ăn thịt yếu!

Lỗ Tu nhấn mạnh bốn chữ mạnh ăn thịt yếu, nếu Lý Minh Thu không hiểu ý thì gã sống uổng phí.

Lý Minh Thu nhìn chằm chằm Lỗ Tu, nói:

- Thật sự không có đường thương lượng sao?

Lúc này nếu Lỗ Tu nói để thiên cung bồi thường tổn thất cái gì thì thiên cung chắc chắn sẽ lấy ra hết.

- Thương lượng thì đương nhiên là được, thái thượng trưởng lão Vạn Tiên sơn ta từng nói ra, Vân Tiêu bảo điện của thiên cung các ngươi không tệ, cho Vạn Tiên sơn mượn mười vạn năm đi!

Lỗ Tu nói lời này tương đương phá hỏng những lời Lý Minh Thu nói. Vân Tiêu bảo điện có địa vị tương đương với Thông Thiên phong của Vạn Tiên sơn, nếu tặng Thông Thiên phong cho người ta Vạn Tiên sơn mười năm thì mọi người Vạn Tiên sơn có thể đi tìm chết.

Lý Minh Thu đứng dậy, nói:

- Nếu vậy thì Minh Thu không quấy rầy thêm, cáo từ!

Giờ phút này ai đều nhìn ra Vạn Tiên sơn không định làm hòa với thiên cung. Vạn Tiên sơn muốn đánh thiên cung đã là sự thật như thép, giờ có nói thêm cái gì không bằng quay về thiên cung xem thử có kéo được thế lực khác hợp tác không.

Lỗ Tu lười đứng dậy, nói:

- Không tiễn!

Sắp sửa đánh nhau thì cần gì làm chuyện giả mù sa mưa, hôm nay Lý Minh Thu đến đây coi như là thân phận sứ giả, nếu không thì gã chắc chắn đi không ra Vạn Tiên sơn được.

Đạm Thai Khước Tà liếc Lỗ Tu, thái độ của gã với Đạm Thai Khước Tà, với thiên cung đã quá rõ ràng.

Đạm Thai Khước Tà biết có ở lại cũng uổng phí thời gian, đứng dậy nói với Lỗ Tu:

- Lỗ tông chủ nên đắn đo kỹ lại đi, Đạm Thai gia đời đời cư ngụ Thánh Tà đảo, không giống thiên cung tùy tiện bị khi dễ.

Lỗ Tu cười ha ha nhìn Đạm Thai Khước Tà, nói:

- Không sao, Vạn Tiên sơn chưa từng muốn chuyển Bách Binh các của các ngươi.

Trong lòng Lỗ Tu rất là sảng khoái nhìn Đạm Thai Khước Tà rời đi.

Lỗ Tu chờ mọi người đi hết thầm mắng:

- Là cái thứ gì vậy! Nếu hôm nay lão tử không phải là tông chủ thì đã đập chết ngươi rồi!

Thật ra Lỗ Tu và Bạch Hủ Minh giống nhau, đều là loại người rất cuồng ngạo, chẳng qua làm tông chủ nên nhiều lúc gã phải che giấu bản thân, không thể tiêu sái như Bạch Hủ Minh được.

Thái độ của Vạn Tiên sơn đối với thiên cung bị Lỗ Tu cố ý vô tình bày ra rất nhanh truyền khắp Vạn Tiên sơn. Đệ tử Vạn Tiên sơn ai nấy la to, đều xin chiến. Thế lực khác đến Vạn Tiên sơn làm khách từ đầu đến cuối không nói thêm cái gì.

Vạn Tiên sơn nguyện ý cùng thiên cung đấu đá, bọn họ không nhúng tay được. Mấy ngày nay từ thái độ của Lỗ Tu cho họ hiểu một điều, Vạn Tiên sơn vẫn là Vạn Tiên sơn. Nếu ngươi không đến xâm phạm ta thì ta chẳng thèm để ý ngươi, nếu như ngươi dám đụng ta thì hãy chở cơn giận lôi đình tẩy lễ.

Vạn Tiên sơn tuyên bố khai chiến thiên cung, tin tức bay khắp Chân Linh Giới. Chân Linh Giới to lớn chỉ mất nửa tháng đã không ai không biết, không ai không hiểu.

Lúc này Nam Lâm Xích Thủy, khu vực thiên cung cai quản, nhiều người bắt đầu bỏ trốn.

Một khi tu luyện giả khiai chiến với nhau thì sẽ đánh đến kinh thiên động địa, quỷ khốc thần sầu. Mấy chục vạn đệ tử Vạn Tiên sơn muốn đánh thiên cung, tùy tiện xuất động có ít nhất mấy vạn người tiến đến, khi đó tất cả khu vực quận thiên cung đều là chiến trường, chỗ này không thích hợp người bình thường sinh tồn, người thường có thể làm chính là trốn đi nơi khác.

Phương đông Lâm Hải cảnh, trong tổ chức Thiên Hồn, một thiếu niên áo đen nhận lấy một lệnh bài vàng, trong mắt không bình tĩnh. Người cho y lệnh bài thấy Dạ Ma La bị kim bài khiến cho mất bình tĩnh thì hơi giật mình.

Dạ Ma La là sát thủ gần đây mới xuất hiện, không ai biết thực lực của y, nhưng nhiệm vụ y nhận chưa từng thất bại. Dạ Ma La là sát thủ đêm đen, y chỉ xuất hiện vào buổi tối. Dạ Ma La trong bóng tối tựa như chân chính Ma La, con mồi bị y nhìn trúng chỉ có con đường chết.

Dạ Ma La cầm lệnh bài, xoay người rời khỏi Tỏa Tâm các của Thiên Hồn, bóng đêm là bình phong che giấu cho Dạ Ma La tốt nhất. Dạ Ma La đi ra khỏi Tỏa Tâm các rồi chớp lóe mấy cái đã biến mất không thấy bóng dáng. Không lâu sau, trong một ngõ nhỏ tối đen, một thiếu niên bình thường đi ra.

Nếu lúc này Âu Dương ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra, đây là Dạ Thiên mấy năm trước được hắn tặng cho Hóa Yêu quyết, người này ở trong mắt nhiều người có tư chất bình thường, thề rằng có một ngày nhất định sẽ lấy thân phận chí tôn Đại Đế cầm Hóa Yêu quyết đi lên Vạn Tiên sơn, trả lại đồ.

Bây giờ mới qua vài năm mà Dạ Thiên đã thông qua Hóa Yêu quyết lĩnh ngộ ra công pháp khiến y ở trong đêm tối biến thành ác ma. Dựa vào công pháp Dạ Thiên một đường tăng lên, giờ đã tiến vào thánh thể, buổi tối y tăng lên sức chiến đấu gấp mười lần, điều này giúp cho y sáng lập danh hiệu sát thủ Dạ Ma La.