Tân Hoàng bị chọc tức liền giận đến mức muốn chửi ầm lên, nhưng đối mặt với ánh mắt nghiêm nghị của Sở Tề, ngay tức khác nàng ta nói không ra lời.Sở Tề cũng không thèm quản nàng ta nữa.Nếu không phải hiện giờ đúng là thời khắc mấu chốt, hắn không thể để lộ ra ngoài quá nhiều chuyện, thì hắn tuyệt sẽ không khách khí với Tân Hoàng như vậy.“Tân đại nhân, nếu hôm nay ông không đồng ý gả Tân Tâm cho ta, ta sẽ không rời đi.” Sở Tề nói xong, trực tiếp tìm lấy một chỗ rồi ngồi xuống, mà những người mà hắn mang theo lại trực tiếp bao vây lấy toàn bộ Tân phủ.“Tướng quân……” Tân Viễn lộ rõ vẻ khó xử, nhưng rõ ràng ông ta cũng không quá tức giận.Sở Tề không nói chuyện, nhưng ánh mắt của hắn lại đang nhìn chằm chằm về phía Vương thượng thư và Vương phu nhân: “Hai vị còn không đi? Chẳng lẽ còn muốn tranh giành cùng ta?”Vương thượng thư và Vương phu nhân vội vội vàng vàng mà rời đi.


Ngay cả Tân Viễn, Vương thượng thư còn vô cùng kính trọng vậy thì nào dám đi đắc tội Sở Tề?Còn về phần con dâu…… Không có Nhị tiểu thư của Tân gia thì chọn một người khác là được rồi.Tân Viễn thấy Vương thượng thư sắp rời đi, lập tức theo bản năng mà muốn đi tiễn.

Nào có ngờ lại bị Sở Tề gọi lại: “Tân đại nhân!”“Tướng quân?” Tân Viễn quay đầu lại.

Sở Tề vốn là quan nhất phẩm, trên người hắn còn có tước vị, vậy nên khi ông ta đối mặt với Sở Tề tất nhiên không thể không cung cung kính kính.Sở Tề đập mạnh tay xuống bàn trà, ngay lập tức phát ra một tiếng vang lớn, thiếu chút nữa khiến mấy chén trà trên bàn rung rung rồi rơi xuống mặt đất.


Nhưng ngay sau đó lại tỏ vẻ như không có việc gì mà nói: “Tân đại nhân, hôm nay cả ta và ông đều đang rảnh, không bằng tới đây thương lượng một chút về hôn sự của ta và Tân Tâm đi? Hôn sự này tổ chức vào ngày hai mươi sáu tháng này liệu có phải là hơi gấp hay không?”Tân Viễn: “……”Hậu viện của Tân phủ.Ít nhiều gì Chúc Cẩm cũng nghe được một ít động tĩnh ở tiền viện, nàng quả thực vô cùng tò mò nên liền lôi kéo Lâm thị ra ngoài nghe ngóng thử.Ra khỏi thiên viện, Chúc Cẩm liền túm lấy một một nha hoàn vốn hầu hạ ở tiền viện, lúc này đang hoang mang hốt hoảng chạy về hướng viện của Tân lão phu nhân đang ở: “Phía trước xảy ra chuyện gì?”“Nhị…… Nhị nhị nhị tiểu thư?” Nha hoàn bị dọa cho giật mình, sau đó ngoan ngoãn trả lời: “Hồi bẩm Nhị tiểu thư, Chấn Uy tướng quân đánh tới cửa!”“Sau đó thì sao?” Chúc Cẩm nghe được bốn chữ “Chấn Uy tướng quân”, khuôn mặt lập tức lộ rõ vẻ vui mừng —— Sở Tề tới tìm nàng rồi?““Dạ?” Nhưng tiểu nha hoàn lại không biết nhiều tin tức đến vậy.“Thôi bỏ đi, ngươi đi đi.” Chúc Cẩm buông nàng ta ra, vẫy vẫy tay bảo nàng ta rời đi.“Tâm Nhi, Chấn Uy tướng quân kia đã đánh tới cửa rồi…… Chúng ta sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” Lâm thị vô cùng lo lắng.“Nương, không sao cả, hắn tới đây chính là để cướp con đi.” Chúc Cẩm nói.Lâm thị chỉ cho rằng con gái bà đang nói hươu nói vượn, nhưng chính lúc này lại có người chạy tới hậu viện.Chúc Cẩm thuận tay bắt được một người: “Phía trước hiện giờ thế nào rồi?”“Nhị…… Nhị nhị nhị tiểu thư?” Nha hoàn dùng biểu cảm vô cùng kì quái mà nhìn Chúc Cẩm, sau đó nàng ta lại nói: “Phía trước…… Chấn Uy tướng quân tới cầu hôn!”“Cái gì? Chẳng lẽ Chấn Uy tướng quân cũng nhìn trúng Tân Hoàng?” Lâm thị càng cảm thấy sợ hãi.


Bà ấy đã từng trải qua những ngày hỗn loạn vào thời điểm quân đội Đại Tề mới tiến vào kinh thành, vậy nên lúc này theo bản năng tự nhiên, bà ấy cảm thấy có chút sợ hãi —— vị Chấn Uy tướng quân kia có giống quân đội Đại Tề lúc trước, náo loạn Tân phủ để cướp người?“Không…… Hắn là tới cầu hôn Nhị tiểu thư.” Nha hoàn kia nói.Lâm thị trợn tròn mắt.Chúc Cẩm lại vô cùng vừa lòng: “Nương, ta đã nói hắn nhất định là tới tìm ta!”.