Nghe đến đây La Thắng cũng cảm nhận được sự lép vế, anh khó chịu đưa tay lên nới lỏng cà vạt.

Mộ Ngôn mơ hồ nhìn mọi người xung quanh rồi lại lo lắng nhìn đồng hồ trên tay, vừa kịp lúc đó Dương Ái Linh chạy từ bên ngoài vào phòng họp, trên người còn dính nước mưa cũng không quan tâm mà đưa điện thoại cho Mộ Ngôn rồi nhìn anh gật nhẹ đầu
“Vạn tổng, trước hết anh đừng thẹn quá hóa giận, nguôi giận cái đã.

Tất cả những lời ban nãy anh luôn miệng nói, tất cả những việc mà anh làm là vì lợi ích của các vị ủy viên hội đồng quản trị đang ngồi đây và của công ty.

Câu này nói cũng thật hay…” Mộ Ngôn vừa nói vừa nhìn Vạn Sơn cười châm chọc
Anh mở điện thoại ra bật đoạn ghi âm lên và nói: “Các vị, trong tay tôi là bản ghi âm.

Nếu không ngại thì mọi người cùng nghe trước cái đã, nghe xong mời các vị tự bình phẩm”
“Đường Tâm à, cô nói xem nếu không phải cô ngoan ngoãn nghe lời thì bây giờ đâu thảm đến mức này? Có điều mọi thứ đều chưa muộn, chỉ cần cô hiểu chuyện “dỗ” tôi vui vẻ thì tôi vẫn còn cách khác để nâng cô lên hot…”
Đoạn ghi âm phát lên, sắc mặt mọi người đều khó xử, Vạn Sơn nhục nhã lấy tay đay đay trán của mình rồi lại bất cười khổ sở già miệng đáp:
“Chỉ…có vậy…Đấy chính là cái mà các người cho là chứng cứ sao? Tùy tiện chỉnh sửa vài câu ghi âm thì anh coi hội đồng quản trị viên chúng tôi là cái gì chứ? Chuyện này cũng quá ấu trĩ rồi”

Mộ Ngôn lười nhác không buồn nói chuyện với hắn nữa mà đưa điện thoại cho Dương Ái Linh, cô cắm điện thoại vào dây nối chiếu lên màn hình rồi nói: “Nếu như Vạn tổng cảm thấy chứng cứ chưa đủ thuyết phục thì chỗ tôi còn một video”
Chiếc video này chính là khi cô ngồi vào văn phòng làm việc của Vạn Sơn đã quay lại toàn bộ quá trình hắn ta từ nhỏ nhẹ rót lời đường mật dụ dỗ cô, hối lộ tiền cho đến mấy lời uy hiếp kinh tởm, tất cả đều được phát lên màn hình lớn.

Mộ Ngôn cũng là chỉ mới nghe nói lần này được xem video bàn tay đã sớm nắm chặt thành quyền hận không thể tẩn cho tên cặn bã này một trận nhớ đời
Vạn Sơn này dường như chai sạn ý thức, vẫn có thể mạnh miệng mở mồm chất vấn Dương Ái Linh đổi trắng thay đen:
“Cô Dương này, trước đây cô sai khiến Đường Tâm bôi nhọ tôi rồi cô lại nói bóng gió rằng chỉ cần tôi đưa cô một khoản tiền là cô có thể thuyết phục Đường Tâm rút bỏ đơn kiện.

Tôi vì mọi người, vì lợi ích công ty nên đã lựa chọn thỏa hiệp.
Bây giờ cô lại lấy video này ra để vu khống tôi? Thủ đoạn ném đá giấu tay này của cô thật khiến tôi có một cái nhìn khác đấy.

Làm người sao có thể vậy được chứ! Từ cổ chí kim xử án còn chú trọng nhân chứng vật chứng, bản thân Đường Tâm cũng đã rút bỏ đơn kiện rồi, cô còn có chứng cứ gì cơ chứ”
Dương Ái Linh á khẩu há hốc miệng đứng nghe tên tra nam nói nhăng nói cuội thật khiến cô cạn lời, không những phỉ báng cô còn đổ cho cô tội tống tiền? Nhìn cô giống bộ dạng của kẻ thiếu tiền sao? Mộ Ngôn thì không bình tĩnh nổi nửa, anh tức giận đứng dậy giơ quyền đấm lên chuẩn bị tẩn hắn ta thì Dương Ái Linh kịp thời phát hiện giữ tay anh lại
“Bình tĩnh…”
Lời chưa dứt thì một người đàn ông cùng một cô gái trẻ bước vào, người đàn ông lên tiếng rồi ngồi vào vị trí trống duy nhất trong bàn hội đồng khiến Dương Ái Linh ngạc nhiên nhìn người đàn ông đó và có chút vui mừng khi cô gái ấy xuất hiện ngược lại ánh mắt của Mộ Ngôn không lấy làm kinh ngạc mà trở nên bình tĩnh hơn chầm chậm ngồi xuống

“Thứ lỗi các vị tôi đến trễ rồi!Tôi là Đới Khải CEO kiêm chủ tịch hội đồng quản trị của Thịnh Thế dưới sự chuyển nhượng của Bình tổng hiện đang nắm 7% cổ phần công ty, chắc hẳn đã đủ tư cách ngồi đây? Đúng rồi, ban nãy thấy cô gái này đứng bên ngoài có điều muốn nói nhưng bị bảo vệ chặn cửa, tôi cũng là hiếu kỳ nên đưa cô ấy vào đây.”
Đới Khải nhàn hạ ngồi xuống ghế ủy viên của hội đồng quản trị, Vạn Sơn nhìn thấy anh ta liền trố mắt, trong giới này ai mà không biết đến Đới Khải là ai cơ chứ, lần trước gặp trong buổi tiệc anh ta vốn muốn tiếp cận Đới Khải nhưng không thành, lần này Đới Khải xuất hiện ở đây hơn nữa còn mua cổ phần của Vạn Hoa anh ta không ngạc nhiên mới lạ
Đường Tâm cúi đầu cảm ơn Đới Khải rồi đi vào chính giữa dãy bàn họp đặt chiếc USB lên bàn rồi khẳng khái: “Tôi có thể chứng minh mọi hành vi của Vạn Sơn cùng với những lần uy hiếp của anh ta ép tôi phải im lặng.

Nhưng cá nhân tôi không phải là nạn nhân duy nhất của anh ta, tôi không muốn bất kì người nào bị hại nữa nên bản thân tôi phải lên tiếng để lấy lại danh dự cho mình và để bảo vệ những người sắp sửa trở thành nạn nhân của anh ta.

Đây là toàn bộ những đoạn tin nhắn, video, cuộc ghi âm và số liệu ghi chép chuyển tiền của anh ta”
Mộ Ngôn nhìn Đới Khải gật đầu ăn ý, Dương Ái Linh không khỏi khó hiểu và đương nhiên tên Vạn Sơn không còn gì có thể nói nữa, hắn ta thả người xuống ghế suy sụp.

Tất cả ủy viên bao gồm Đới Khải đều bầu phiếu cách chức của Vạn Sơn và tán thành bổ nhiệm La Thắng ngồi vào vị trí CEO điều hành công ty
Đới Khải cười nhếch mép nhìn về phía camera đang chiếu thẳng vào mình đưa ngón like lên rồi từ từ xoay xuống để ngón cái ở dưới tỏ ý khiêu khích người đang xem những việc xảy ra trong căn phòng này.

Người đàn ông ngồi xem trước màn hình máy tính ánh mắt thâm sâu đầy phẫn nộ, kế hoạch dày công xây dựng đã bị Đới Khải phá hỏng

Cuộc họp kết thúc, tất cả rời phòng họp La Thắng cùng Đới Khải và Mộ Ngôn cùng có Dương Ái Linh và thư ký cùng nhau đi ra chủ yếu là La Thắng muốn tiễn khách quý ra tận cửa
“Đới tổng, Mộ tổng, lần này thật sự rất cảm ơn các vị.

Với tư cách là CEO mới lên nhận nhiệm vụ trong lúc nguy nan tôi phải cảm ơn sự tín nhiệm của Đới tổng và UP từ trước đến nay.
Nhưng mà lần này quả thật chỉ là hành vi cá nhân của Vạn Sơn nên không thể quyết định được phương hướng kinh doanh phát triển của công ty.

Tôi cũng nhất định sẽ nhanh chóng thể hiện cho các giới thấy quyết tâm vì duy trì trật tự ngành nghề mà dặn lòng rũ bỏ để có thể sống sót của công ty giải trí Vạn Hoa chúng tôi…”- La Thắng chỉnh đóng cúc áo khoác vest lại chỉnh tề rồi cùng mọi người dừng lại trước cửa chân thành cảm ơn
Anh ta nhìn qua Dương Ái Linh ở bên cạnh Mộ Ngôn rồi quay sang nhìn Đới Khải và Mộ Ngôn nói tiếp: “Lần này cũng nhờ đến công lao to lớn của cô Dương nữa.

Nói chung cảm ơn 3 vị đã ủng hộ, tôi sẽ không để các vị thất vọng”
Dương Ái Linh mỉm cười nhẹ nhàng cúi đầu tiếp nhận lời cảm ơn của La Thắng, Mộ Ngôn đưa tay ra bắt lấy tay La tổng đáp: “Đương nhiên rồi, việc IPO sắp tới chúng tôi cũng cần đến sự giúp đỡ của anh”
La Thắng sau khi bắt tay với Mộ Ngôn cũng quay sang đưa tay mỉm cười bắt tay xã giao với Đới Khải rồi rời đi ngay sau đó: “Đới tổng, vậy tôi không tiễn nữa, hẹn gặp lại vào cuộc họp tiếp theo”
Cuối cùng chỉ còn lại 3 người bọn họ, Mộ Ngôn quay sang nhìn Đới Khải sắc mặt cũng không tệ ngược lại còn nói mấy lời cảm kích
“Lần này có cậu chỉ điểm tôi mới lật được thế cờ này, cảm ơn”
Đới Khải đút tay vào túi quần, mặt vẫn luôn lạnh lùng như thế chỉ là không quá khắt khe như trước, anh gật nhẹ đầu đáp: “Tôi trước giờ chỉ làm việc có ích cho mình, không cần nói mấy lời như vậy”
Rồi nhìn sang Dương Ái Linh nói một câu rồi rời đi: “Lần sau đừng kéo nhau đi uống rượu nữa, đi đây”

“Giúp em cảm ơn chị ấy nhé!”
Cô nhìn bóng lưng của anh rồi nói, Đới Khải không đáp lời chỉ giơ tay lên ra hiệu, đợi đến khi anh khuất bóng cô mới bật cười quay sang Mộ Ngôn nói: “Cứng miệng, anh đừng để bụng”
“Anh biết…” Mộ Ngôn gật đầu nhìn về góc khuất nơi Đới Khải mất dạng, tâm trạng cũng dần mơ hồ.

Anh hiểu hơn ai hết Đới Khải là người nói ít làm nhiều, họ không còn được như trước thực ra cũng không phải là vì cùng thích một cô gái mà vốn dĩ sự hiểu lầm về cách hiểu của đối phương với người kia quá sâu đẩy họ ngày càng xa.
“Được rồi, Mộ tổng có phải nên mời em ly cà phê biểu dương hoàn thành nhiệm…” Dương Ái Linh vỗ vai Mộ Ngôn mỉm cười nói nhưng chưa dứt lời thì Đường Tâm chạy từ xa tới gọi tên cô
“Cô Dương, cảm ơn cô…”
Dương Ái Linh nhìn thấy Đường Tâm mỉm cười đáp: “Tôi cũng cảm ơn cô, tôi đã tưởng cô sẽ không đến”
Đường Tâm lắc đầu mỉm cười lướt nhìn Mộ Ngôn rồi nhìn cô nói: “Tôi đến là vì cô.

Đới tổng nói đúng, không thể để người tin tưởng mình thất vọng được.

Tuy rằng tôi biết bước đi nhỏ này không thể thay đổi được gì nhưng tôi muốn tìm một chút phương hướng giúp cho những cô gái vẫn đang gặp quấy rối giống như tôi”
“Cô làm rất tốt”
-Thiên Di-