Sau một bữa tối, không những phải khai hết mọi thứ với hai cô bạn thân mà túi tiền của cô cũng vơi đi không ít vì phải thanh toán tiền cho 3 cái miệng ăn.
Trở về kí túc xá, Tiêu Tiêu và Lý Thẩm đọc sách, làm bài tập thì Nghiêm Hạ lại nằm trên giường lướt đọc bình luận trên diễn đàn, cứ đọc tới bình luận tiêu cực là miệng cô lại chửi rủa người bình luận
“Kẻ này bị điên sao, mắt mù hay gì mà không thấy Thẩm tử của tôi hoàn hảo như nữ thần vậy.

Tức chết tôi mất”
Tiêu Tiêu còn bực tức hơn vì có người nào đó làm ồn không cho cô đọc sách “ Tức thì đừng đọc, cậu biết bọn mình đang học đây không? Cậu mới làm tức chết mình đấy
Lý Thẩm ngao ngán chỉ biết lắc đầu rồi lại cặm cụi đánh văn bản trên máy tính bỗng thông báo tin nhắn trên điện thoại vang lên một tiếng “ting” cô nhanh tay lật màn hình lại xem ai nhắn
“Cảm ơn vì lúc chiều cùng tôi chọn quà, Dì Trương bảo rất thích món quà cô tặng”
Nhìn thấy tin nhắn của Đới Khải mắt cô liền phát quang còn biết cười nhưng chỉ nhắn lại ba chữ “Không có gì!!”
“Dì Trương còn bảo thường xuyên đưa cô tới quán của gì ăn cơm”

“Được” Thật sự là cô không biết nên nhắn gì mới phải, một chữ được của cô đã hoàn toàn chấm dứt câu chuyện, chính anh cũng không biết nên dùng chủ đề gì để duy trì cuộc hội thoại đành hôm điện thoại thơ thẩn không bấm nổi chữ nào nữa
Sáng ngày hôm sau Tiêu Tuyết trở về phòng làm loạn, cô ta đẩy cửa cái rầm làm 3 người Lý Thẩm, Tiêu Tiêu và Nghiêm Hạ đang ngủ ấm trong chăn giật mình tỉnh giấc, cô ta gạt đồ đạc trên bàn giữa phòng rơi xuống
“Tiêu Tuyết cô điên lên cái gì vậy?” Tiêu Tiêu là người xuống giường trước nắm lấy cánh tay đang làm náo loạn của Tiêu Tuyết nắm chạt giữ cô ta lại
“Đúng đấy, cậu có phải điên rồi không? Mới sáng sớm, mấy đêm không về, đã về còn làm loạn” Nghiêm Hạ vừa xuống giường vừa quát
Lý Thẩm ngồi dậy khỏi giường quan sát
Còn Tiêu Tuyết vùng vẫy thoát ra khỏi sức mạnh của nữ cường Tiêu Tiêu đi tới giường Lý Thẩm nắm lấy cổ áo cô khiến ai nấy đều kinh hoàng
“Người như cô mà có thể trở thành bạn gái trở Khải ca ca chứ, hôm qua đọc tin có biết tôi muốn giết cô như nào không? Cô là thá gì chứ.

Trả anh ấy lại cho tôi” Tiêu Tuyết hét lớn, tay vẫn không buông ra mà càng siết chặt khiến Lý Thẩm có chút khó thở
Nhận thấy mức độ quan trọng của sự việc, Tiêu Tiêu và Nghiêm Hạ lao vào gỡ Tiêu Tuyết đẩy cô ta ra
Thoát khỏi sự chèn ép lúc nãy, Lý Thẩm ngã khuỵa xuống giường ho mấy cái lấy lại nhịp thở đều đặn, rồi lại đứng dậy tiến tới chỗ Tiêu Tuyết đang ngồi rạp xuống cố khóc
Bởi con người Lý Thẩm trước giờ không ưa bạo lực, người khác có thể bức cô nhưng cô lại không làm vậy, con người cô quá lương thiện đi.

Cô bước tới đưa tay ra ý muốn kéo Tiêu Tuyết ngồi dậy
Nhưng cô ta lại không biết điều, đưa tay lên gạt tay cô ra, đưa ánh mắt sắc bén thù hận lên ngước lên nhìn cô, Tiêu Tiêu và Nghiêm Hạ đứng như trời trồng trước hành động quá đỗi nhân văn của Lý Thẩm
“Cô đừng dở trò đạo đức giả với tôi, cô cũng là vậy với Khải ca ca để quyến rũ anh ấy chứ gì”
Lý Thẩm kéo ghế ra ngồi xuống nhẹ nhàng nói “Hiện tại cô đang dùng lời lẽ xúc phạm để phỉ bang tôi, còn nữa ban nay cô hành hung tôi, Tiêu Tiêu và Nghiêm Hạ là nhân chứng tôi có thể kiện cô tội hành hung và phỉ bang người khác.

Nhưng tôi sẽ không làm vậy bởi tôi biết cô đang rất kích động.


Nếu muốn nói chuyện tử tế cô đứng lên đi”
Nghe thấy lời Lý Thẩm vừa nãy, Tiêu Tuyết dần bình tĩnh ngồi dậy “Cô nói đi”
“Thứ nhất, nếu tôi và Đới Khải yêu nhau cô hoàn toàn không có tư cách nào để can dự vào vì cô không là gì trong mối quan hệ của chúng tôi.

Thứ hai tôi và anh ấy chỉ là bạn, cô vì mấy lời đồn đăng trên diễn đàn mà làm vậy với tôi, cô có nghĩ đến hậu quả không? Nếu tôi gặp chuyện cô sẽ ngồi tù đấy, không những thế còn phá vỡ tình bạn cùng phòng tối thiểu của chúng ta” Lý Thẩm vẫn từ từ giảng giải cho cô ta hiểu
Tiêu Tuyết trơ người “Thật là cô và anh ấy không có gì?”
“Thật” Lý Thẩm chắc nịch gật đầu
Lần này Tiêu Tuyết thay đổi sắc thái, lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng khiến cho Tiêu Tiêu và Nghiêm Hạ đứng đó không khỏi khiếp sợ
Cô ta đi tới nắm lấy tay Lý Thẩm “ Lý Thẩm, mình xin lỗi, cậu tha lỗi cho mình nhé, chỉ tại mình có xốc nổi không tìm hiểu ngọn ngành đã làm như vậy.

Hay cậu đi khám đi, tiền thuốc men mình trả”
Giọng điệu hối lỗi, ánh mắt giả tạo không khỏi khiến Nghiêm Hạ có suy nghĩ sinh viên ngành truyền thông cũng được học khóa diễn xuất sao?

Lý Thẩm lúc này đứng dậy, đáp cô ta rồi lại quay sang hai người bạn thân “Không cần… Hai cậu có tiết không?”
Tiêu Tiêu và Nghiêm Hạ gật gật, “Vậy chuẩn bị đi cùng đi”
Cả ba người cô làm như không có gì xảy ra, lúc bước ra khỏi phòng tắm Nghiêm Hạ lên tiếng “Đi rồi à”
“Ừ chắc là cảm thấy xấu hổ việc lúc nãy” Tiêu Tiêu đang sắp xếp sách vở vào cặp đáp
Không để ý chuyện đó nữa, cả ba cùng rời khỏi phòng tới căn tin mua đồ ăn sáng chuẩn bị cho tiết học
-Thiên Di-
Lời tác giả: Hôm nay là cá tháng tư nhưng mình sẽ không lừa các bạn đâu!! Tin mình đi chương sau là nam nữ chính yêu nhau rồi.

Thật đấy