Chương 158

Máu thịt của Mục Long đang bị đốt cháy bừng bừng, khuôn mặt vặn vẹo, gớm ghiếc nhưng lại đang cười, trong tiếng cười là sự điên cuồng vô tận.

Không điên thì không sống được!

Mục Long đã quyết định liều một phen, mặc dù đang phải chịu đựng những cơn đau khủng khiếp nhưng hắn biết sự lựa chọn của bản thân là chính xác.

Sức mạnh của Thực Cốt Băng Viêm này cực kỳ hung bạo, nếu không nhờ vào khí lực bạo ngược của Mục Long, có huyết mạch Thao Thiết mà huyết mạch Ma Viên thì e là lúc này hắn đã bùng nổ mà chết rồi.

Mặc dù nhiều kinh mạch trong người Mục Long bị phá hủy, nhưng sức mạnh của Thực Cốt Băng Viêm này đã bị Mục Long nuốt chửng.

Răng rắc!”

Một âm thanh bẻ gãy vang lên rõ ràng từ trên thanh kiếm.

Thanh kiếm Thực Cốt Băng Viêm từng có uy lực kinh người vậy mà giờ đã nứt ra, cảnh tượng này cực kỳ khủng khiếp.

Vốn dĩ nó được tạo ra từ xương cốt của Băng Viêm lang vương, có sức mạnh của Thực Cốt Băng Viêm. Vậy mà bây giờ lại bị Mục Long nuốt chửng, chỉ còn lại xương khô, kiếm phế.

“Làm sao có thể?”, cảnh tượng trước mắt khiến trái tim Mục Thiên Dao hẫng một nhịp.

Đây là thanh kiếm do Lâu Thính Tuyết đích thân trao cho nàng ta, có sức mạnh vô địch, nhưng lại bị Mục Long phá hủy rồi.

Điều đáng sợ hơn nữa là Mục Long thực sự có thể nuốt chửng sức mạnh của Thực Cốt Băng Viêm.

Cùng lúc đó, trên ghế cao, Lâu Thính Tuyết rùng mình khi nhìn thấy cảnh tượng này, dưới đôi mắt lạnh lùng là thần sắc bàng hoàng sau lớp vải che mặt.

“Kiếm Thực Cốt Băng Viêm vậy mà lại bị hắn phá hủy!”, giọng nàng ta vừa kinh ngạc vừa căm hận.

“Chuyện này…rốt cuộc là quái thai gì thế này”, ở bên cạnh, Tiêu Nhược Cuồng không khỏi hoảng hốt, đồng tử đột nhiên co lại.

Đây chắc chắn là cảnh tượng kỳ dị nhất mà hắn ta nhìn thấy trong cuộc tuyển chọn lần này, hơn nữa hắn ta hoàn toàn không thể hiểu nổi.

Kiếm Thập Tam lặng lẽ quan sát cảnh tượng này, sau đó nói: “Mẫu thân hắn không phải người thường!”

Nghe đến đây, cả ba người đều sững sờ.

“Đúng vậy, cho dù hắn bị rút cạn huyết mạch của Long tộc, nhưng dù sao cũng là con trai của công chúa Long tộc. Nếu hắn có thủ đoạn của Hắc Long tộc thì người thường sao có thể hiểu được?”, trong lúc Triệu Linh Đan lẩm bẩm, ánh mắt nàng ta sáng lên nhìn chằm chằm bàn tay phải đang rỉ máu của Mục Long.

“Loại nghị lực này e là người thường không tài nào có được”, trong lòng nàng ta lại thở dài.

Nhưng mà, không ai để ý đến phía trong góc khuất của võ đài, trên vị trí ghế ngồi của Huyết Sát Môn, có người đang oán hận nhìn chòng chọc vào Mục Long, gân xanh trên trán nổi lên rần rần.

“Là ngươi, là người đã giết Lãng Nhi!”

Người này là Tiết Vạn Triệt, môn chủ của Huyết Sát Môn, ông ta đang nhìn chằm chằm vào thanh kiếm Thực Cốt Băng Viêm đã bị phá hủy.

Một tháng trước, Tiết Đoạn Lãng, thiếu chủ của Huyết Sát Môn đã bị ai đó giết chết ở dãy Nghi Lăng.

Ngoài ra còn có thị vệ thân cận của hắn ta, Tiết Đồ, hai người đó chết một cách kỳ lạ, huy động toàn bộ sức lực của Huyết Sát Môn cũng không thể tìm được hung thủ là ai.

Tuy nhiên, vừa rồi, khi Tiết Vạn Triệt nhìn thấy kết cục của kiếm Thực Cốt Băng Viêm, ông ta đã hoàn toàn hiểu rõ.