Chương 245

“Không tệ không tệ, quả nhiên là cao thâm, chỉ là sức lực hơi yếu, ta không cảm nhận được, hay là ngươi dùng thêm chút sức nữa đi?”, Mục Long cười nói.

Lời này của hắn ta đúng là giết người không đền mạng, Hoàng Thiện liên tục trải qua phiền muộn, lửa giận tràn ngập trong bụng giống như một thùng thuốc nổ, giờ phút này lại bị Mục Long đốt lên.

Hoàng Thiện bùng nổ, bên ngoài cơ thể của hắn ta bắt đầu tỏa ra ánh lửa màu đỏ, không ít những cái bóng lân giáp kia đã ngưng tụ thành thực chất.

“Mục Long, đây là ngươi ép ta, hôm nay cho dù phải liều mạng thiêu đốt huyết mạch, ta cũng muốn để ngươi trả giá đắt!”, hai con ngươi của Hoàng Thiện đã bị ánh lửa nuốt trọn, trên người hắn ta tỏa ra từng khí tức nóng rực mà hung dữ.

“Sức mạnh huyết mạch thật khủng khiếp!”

Lúc Hoàng Thiện thiêu đốt huyết mạch hỏa mãng, đám người đứng cách xa ở phía dưới Uy Ngục Huyền Phong cũng có thể cảm giác được một trận sóng nhiệt đánh tới.

Sau đó Hoàng Thiện nhanh chóng lao về phía Mục Long, mà Mục Long vẫn vô cùng thản nhiên, từ đầu đến cuối luôn đứng phía trên Hoàng Thiện.

“Ngươi cho rằng sử dụng tuyệt kỹ “lươn nướng” này là có thể thắng được ta ư? Ngây thơ!”

Mục Long là thể Thiên Yêu, đương nhiên cảm nhận được huyết mạch hỏa mãng trong cơ thể Hoàng Thiện rất rõ ràng.

Nhưng dù sao hỏa mãng cũng là hỏa mãng, không phải là hậu duệ Thái Cổ Yêu Thần, huyết mạch có thể gây ra được chuyện gì chứ?

Yêu tộc là chủng tộc dựa vào huyết mạch truyền thừa, đẳng cấp huyết mạch vô cùng nghiêm ngặt, Mục Long là thể Thiên Yêu, vốn là truyền thuyết Dao tộc, hai loại huyết mạch mà hắn dung hợp còn bắt nguồn từ Thái Cổ Yêu Thần.

Đây là huyết mạch cao quý mạnh mẽ như thế nào chứ, ở trước mặt huyết mạch đó, huyết mạch hỏa mãng chỉ giống như một con rắn hoang nhỏ bé, thật sự là không đáng giá nhắc tới.

Hơn nữa đứng trên hơn một ngàn bậc tương đương với một phần ba độ cao của toàn bộ Uy Ngục Huyền Phong, còn chưa đủ để Mục Long sử dụng sức mạnh huyết mạch, khí huyết của hắn cũng đủ để đối phó rồi, như thế sẽ có thể thấy rõ được sự chênh lệch về trình độ ngay.

Rất nhanh, Mục Long đã lấy tốc độ cực nhanh để leo lên hai ngàn bậc, không biết sau này còn có ai có thể đến được độ cao như thế không, nhưng có thể xác định một điều, đó chính là xưa nay chưa từng có!

Ở trên Uy Ngục Huyền Phong này, kỷ lục của người xưa chỉ là một ngàn hai trăm bậc, bây giờ Mục Long đang ở bậc thứ hai ngàn, chênh lệch tận tám trăm bậc, có thể tưởng tượng được sự chấn động trong lòng mọi người.

Ngay cả Hoàng Thiện đang thiêu đốt huyết mạch hỏa mãng cũng phải dừng lại ở bậc một ngàn tám trăm, dừng bước không tiến lên nữa.

Một ngàn tám trăm bậc là một nửa độ cao của Uy Ngục Huyền Phong, nhưng áp lực trên bậc thứ một ngàn tám trăm lại quá mức kinh khủng.

Hoàng Thiện đã bắt đầu có dấu hiệu gãy xương, huyết mạch hỏa mãng trong cơ thể cũng bị thiêu đốt hơn nửa, khôi phục cực kỳ khó khăn.

Càng đáng giận chính là, cuối cùng hắn ta còn chẳng thể đuổi kịp bước chân Mục Long, lại càng không cần phải nói đến việc vượt qua Mục Long.