Chương 275

Sau khi viên đá Phong Lôi Thần kia rơi vào nơi độ kiếp, đầu tiên là nhìn quanh bốn phía, không phát hiện ra điều gì dị thường mới bắt đầu gặm vỏ đá bị bong ra lúc trước.

Những vỏ đá đó đều được bong ra từ bản thể lúc trước của nó, chính là tinh hoa của sức mạnh Phong Lôi, có thể trợ giúp nó khôi phục bản nguyên nhanh chóng.

Giống như rất nhiều dị thú sau khi phá vỏ sẽ ăn vỏ trứng của mình vậy, bởi vì vỏ trứng là tinh hoa của cơ thể mẹ, có chỗ tốt cực lớn với bọn chúng.

Mục Long nhìn thấy thế thì bắt đầu chậm rãi đến gần, hắn biết rõ viên đá Phong Lôi Thần này vô cùng nhạy bén, bởi vậy lúc tới gần phải cẩn thận từng li từng tí.

Đây có lẽ là cơ hội duy nhất của hắn, nếu như sau khi vỏ đá bị ăn sạch sẽ không còn mồi nhử nữa, có lẽ đá Phong Lôi Thần sẽ không trở lại nơi đây, nó có hai cánh Phong Lôi bay lên không trung, Mục Long không có khả năng đuổi kịp nó.

Mục Long nằm sấp trên mặt đất, xê dịch về phía trước từng bước một, hắn phải cố gắng tới gần nó, sau đó sử dụng Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ mới có thể tiếp cận trấn áp vật này.

“Ba trăm bước… Hai trăm năm mươi bước…”

“Một trăm tám mươi bước… Một trăm năm mươi bước…”

Mục Long vừa nằm trên đất tiến lên, vừa không ngừng tính toán khoảng cách, một khi tới gần trăm bước, Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ sẽ có thể bộc phát ra tốc độ mạnh nhất, Mục Long sẽ nắm chắc hơn.

“Một trăm lẻ ba bước, một trăm lẻ hai bước, một trăm lẻ một bước…”

Giờ phút này, dường như đá Phong Lôi Thần kia đang tập trung ăn, không hề ý thức được Mục Long đang tới gần.

“Tới gần rồi!”

Khi Mục Long đã tới gần trăm bước, trong lòng của hắn càng thêm kích động và khẩn trương, thành công hay thất bại đều tại lần này.

Nhưng mà vào lúc này, khi Mục Long đang chuẩn bị sử dụng Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ, sau lưng hắn không xa bỗng nhiên có một khí tức cực mạnh xông vào sơn cốc.

Người này đội một cái mũ trùm màu đen, trên người tỏa ra từng khí tức âm u, rõ ràng là Miêu Thiên Tú xếp thứ mười trong bảng Sơn Hà, được gọi là người thần bí khó chơi nhất trong mười vị trí đầu bảng.

“Mục Long, hóa ra ngươi ở chỗ này!”

Trong nháy mắt nhìn thấy Mục Long, Miêu Thiên Tú liền lập tức quát lạnh một tiếng, ngoài ra còn có một chút sát ý nham hiểm.

“Trong ba ngày này, đám ngu ngốc của hội Đồ Long treo thưởng tìm toàn bộ trong ngoài đảo Phục Ma cũng chưa từng phát hiện ra tung tích của ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi đã dùng bản đồ trốn vào sâu trong đảo rồi chứ, lại không ngờ ngươi đang co đầu rút cổ ở chỗ này!”

“Đúng là đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu, ta biết ngươi có thiên phú dị bẩm, nhưng nếu bàn về thực lực, ngươi sẽ không bao giờ là đối thủ của ta, bởi vậy ta khuyên ngươi ngoan ngoãn giao bản đồ và bảo vật trên người ra, ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng!”

Miêu Thiên Tú nói rồi không ngừng tới gần chỗ Mục Long, khí tức dao động càng thêm mãnh liệt.

“Nói xong chưa, cút!”, Mục Long cũng không quay đầu lại, chỉ lạnh lùng phun ra mấy chữ.

Sự chú ý của hắn vẫn luôn đặt ở trên viên đá Phong Lôi Thần kia, chỉ sợ không cẩn thận làm ảnh hưởng đến nó, khiến sự chờ đợi ba ngày ba đêm của hắn thất bại trong gang tấc.

Nhưng giờ phút này, Miêu Thiên Tú đột nhiên xâm nhập, hiển nhiên đã khiến đá Phong Lôi Thần phát hiện ra.