Sau khi Liệu Trầm Hương thu được chức vụ đội trưởng, nàng liếc mắt nhìn khung cấp bậc ghi con số 78 của Tiêu Nhục Thư, mở khung chat bang hội.

( Bang hội) Liệu Trầm Hương: Các ngươi chia tổ chúng ta đi Phong Mãn Lâm luyện cấp.

( Bang hội) Lông mày mang triệu chứng xấu: Ai, bang chủ đại nhân lại chia tổ luyện cấp...

( Bang hội) Sính Lễ: Tổ ta.

( Vang hội) Nhân Điên Phong Ngữ: Nữ vương nữ vương, mang theo ta, ta giúp ngươi làm việc vặt.

Ba người ở trong bang hội nói chuyện sôi nổi cũng đều tiến vào đội ngũ, đội ngũ vừa vặn mười người, Liệu Trầm Hương gọi ra bạch mã đem tiểu thư sinh mặc khố đang đứng một bên kéo lên lưng ngựa.

( Đội ngũ) Liệu Trầm Hương: Sính Lễ,

Sính lễ, kiếm thêm một người tới đây

( Đội ngũ) Sính Lễ: Được, ta mua thuốc xong tới ngay.

( Đội ngũ) Liệu Trầm Hương: Ân.

Bạch mã chậm rãi đi đến bên cạnh chỗ Thải đang ngồi đả tọa*** thời điểm Cố Hoài Cẩn vẫn còn đang suy tư thì Thải đứng lên.

( Đội ngũ) Thải: Đổi địa đồ?

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Ân, đổi địa đồ cấp cao, ta nghĩ ngươi có thể vượt qua dễ dàng

( Đội ngũ) Thải: Tốt.

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Phát hiện đối tượng kết hôn của bang chủ.

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Phát hiện đối tượng kết hôn của bang chủ.

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Phát hiện đối tượng kết hôn của bang chủ.

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Phía trên... Đừng nghịch... Lần thứ hai rồi...

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Nha.

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Các ngươi là đang càn quét hết địa đồ sao?

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Ân.

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Như vậy đi Phong Mãn Lâm làm gì, bên đó quái đều là mãn cấp a.

( Đội ngũ) Liệu Trầm Hương: Dẫn nàng đi thăng cấp, thuận tiện gϊếŧ quái.

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Nữ vương đại nhân đột nhiên biến thành hiền thê lương mẫu...

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Mọi chuyện diễn ra đã cho thấy rất rõ rồi a...

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Ta hiểu rồi, sau này có thể tùy ý ôm đùi...

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Phía trên... Đừng nghịch...

( Đội ngũ) Liệu Trầm Hương: Các ngươi rất nhàn sao?

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Khụ! Sính Lễ, ngươi đem tiểu muội đến rồi sao?

( Đội ngũ) Sính Lễ: Vừa đến.

Sính Lễ mặc một bộ hồng y đỏ rực cưỡi báo săn đến bên người Thải, mời nàng cùng cưỡi, khi hai người đã ở ngồi vững vàng trên lưng vật cưỡi, đoàn người bắt đầu xuất phát đến Phong Mãn Lâm.

Phong Mãn Lâm, cảnh cũng như tên. Cảnh vật mãi mãi dừng lại ở thời điểm chạng vạng, cây Phong ở khắp toàn bộ khu rừng, lá phong theo gió tung bay giống như từng mảnh từng mảnh lửa nhỏ nhu tình rơi xuống mặt đất, hòa vào lòng người, rơi vào đáy vực.

Liệu Trầm Hương mang theo Tiêu Nhục Thư đến một chỗ nham thạch hơi cao trên đường rồi xuống ngựa, nàng quét mắt nhìn quái vật bốn phía, sau khi phân tích liền bắt đầu phâ chia phạm vi công kích.

( Đội ngũ) Liệu Trầm Hương: Từ chỗ nham thạch vào bên trong, ta ở phía Pắc, Phong thúc phía Tây, Sính Lễ phí Nam, Lông mày mang ở phía Đông.

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Bang chủ đại nhân, ta thích ngươi gọi ta triệu chứng xấu hơn.

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Lông mày mang, lá gan của ngươi từ đâu mà tới...

Tiêu Nhục Thư nhìn bốn người bọn họ phân biệt đứng ở các phương vị mà Liệu Trầm Hương phân phối, liếc mắt nhìn Thải bên cạnh, do dự một chút nhìn bên trong đội ngũ quét, nàng có cảm giác chính mình trở thành dư thừa.

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Ta làm gì?

( Đội ngũ) Liệu Trầm Hương: Đánh đàn.

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Ai da, ngươi đánh đàn, ta đánh quái, phu thê hợp tác tú ân ái.

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Đánh đàn tăng sức mạnh hay là đánh đàn tăng

huyết?

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Sức mạnh, như vậy chúng ta sẽ cố gắng hơn a

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Tốt.

Thừa dịp hệ thống đang ở chế độ tự động đánh đàn, Tiêu Nhục Thư bắt đầu mở ra khung private chat đi toan tính quấy nhiễu bạch y nữ tử đang đứng ở phía trước mình đang anh dũng gϊếŧ địch.

( Private chat) Tiêu Nhục Thư: Có muốn hay không chúng ta đổi một chút?

( Private chat) Liệu Trầm Hương: Không cần.

( Private chat) Tiêu Nhục Thư: Có muốn hay không nghỉ ngơi một lúc?

( Private chat) Liệu Trầm Hương: Không cần.

( Private chat) Liệu Trầm Hương: Tiếp tục ồn nữa liền đi diện bích***đi.

***úp mặt vô tường

Tiêu Nhục Thư ngoan ngoãn đem câu

"Có muốn hay không" mới vừa đánh phân nửa xóa đi, yên phận ngồi đánh đàn.

Chẳng được bao lâu, nàng liền nhìn thấy đất ở chu vi xunh quanh Liệu Trầm Hương đột nhiên nứt ra, từ bên trong khe nứt duỗi ra một bàn tay thú to lớn, tiếp đó liền xuất hiện một con Viên Hầu có cánh tay dài, toàn thân đều phủ lông màu trắng bạc, nó nhảy lên một cái, ầm ầm rơi xuống vị trí Liệu Trầm Hương đang đứng, bụi đất bốn phía bị nó chấn động đến mức bay ra khắp nơi.

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Ai da, con Viên Hầu cấp BOSS bị bang chủ đại nhân đánh đến phải hiện hình rồi, quả thực người gặp việc vui tinh thần liền thoải mái.

( Đội ngũ) Liệu Trầm Hương:...

Trong đội viên trong đội đều biết bên người Liệu Trầm Hương xuất hiện một con BOSS, nhưng không có một người nào rời cương vị của chính mình đi hỗ trợ cả, chỉ có Tiêu Nhục Thư len lén đổi thành đàn cầm tăng máu bị Liệu Trầm Hương phát hiện,  sau khi bị giáo huấn một trận, liền bé ngoan đổi lại thành đánh đàn tăng sức mạnh.

Tiêu Nhục Thư trong tay thông thạo gảy dây đàn, ánh mắt lại từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm bóng dáng Liệu Trầm Hương, thấy nàng đột nhiên thu hồi vũ khí biến thành dùng tay không đánh võ, cả người vì vậy mà sững sờ.

Chỉ thấy Viên Hầu khổng lồ hai bên mặt trái phải đều xuất hiện dấu tay, thân thể nó cũng không đứng vững, nó nổi giận gầm lên một tiếng đập mạnh xuống mặt đất, những hòn đá nhỏ bị nó chấn động bay lên không trung, dồn dập hướng về phía Liệu Trầm Hương bay đến. Liệu Trầm Hương sử dụng khinh công né tránh, di chuyển đến sau lưng nó, bởi vì thân hình khổng lồ nên dẫn đến động tác xoay người của Viên Hầu rất chậm chạp, bụng nó lần nữa liền bị Liệu Trầm Hương đạp trúng chính giữa, Viên Hầu ôm cái bụng hai đầu gối khụy xuống đất, còn chưa kịp giẫy giụa đứng lên liền bị Liệu Trầm Hương kéo ngã, từng chưởng liên tiếp rơi xuống mặt nó.

Viên Hầu lắc mình đứng lên, đầu óc choáng váng của nó còn chưa có tỉnh táo lần nữa lại bị Liệu Trầm Hương đá bay xa mấy chục mét.

Tiêu Nhục Thư nuốt nước miếng một cái, chiêu thức võ công này nàng có biết đến, chỉ là nàng không nghĩ tới Liệu Trầm Hương cũng học loại võ công này, nếu như sau này dùng ở trên người nàng... Tiêu Nhục Thư không tự chủ vuốt ve gò má của chính mình, nàng sợ hãi cúi đầu tập trung đánh đàn.

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Nữ Vương đại nhân lại dùng BOSS luyện Hàng Long Thập Bát Chưởng... Cần thiết sao a...

( Đội ngũ) Sính Lễ: Chỉ có tướng công của bang chủ mới có thể tiêu thụ nổi  chiêu thức như vậy, nếu vị kia nhà của chúng ta không nghe lời, nàng có thể hay không dùng tay táy vài cái a.

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư:... Sẽ không, Trầm Hương kỳ thực rất ôn nhu.

( Đội ngũ) Liệu Trầm Hương: Đợi rèn luyện xong, chúng ta thử xem.

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư:... Phạm sai lầm liền không cần mặc quần áo sao...

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Ta nói đang thắc mắc vì sao Tiêu huynh không mặc quần áo, ra là phạm sai lầm.

( Sội ngũ) Tiêu Nhục Thư:...

( Đội ngũ) Liệu Trầm Hương: Ngươi không muốn?

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Không có không có, nương tử nếu muốn, tại hạ tất nhiên hai tay đem đầu dâng lên.

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Hảo máu tanh a.

( Đội ngũ) Sính Lễ: Hảo bạo lực.

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Thật là tàn nhẫn.

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Thật thoải mái.

A thị, tại một góc trong phòng ngủ, nam tử mang mắt kính, hình tượng  nhã nhặn, đột nhiên đem nước mới uống trong miệng tất cả phun ra ngoài ra ngoài, hình tượng văn nhã lập tức ầm ầm sụp đổ, hắn tức giận hô một tiếng: "Máy tính của ta!"

"Phong thúc... Bình tĩnh một chút." Nam tử bên cạnh hắn so với hắn thì có hơi chút tính trẻ con, hắn vỗ vỗ ngực cầm ly nước đã uống một nửa trong tay đặt lại lại chỗ cũ, chăm chú nhìn hồi lâu vào màn hình máy tính buồn bực nói "Phong thúc, ngươi xác định hắn không phải thích chịu ngược?"

"Máy tính..." nam tử được gọi là "Phong thúc" chính là "Nhân Điên Phong Ngữ" ở trong game, mà bên cạnh hắn vị kia chính là "Lông mày mang triệu chứng xấu", Phong thúc đau lòng nhìn bị màn hình máy tính bị phun ướt, từng chút từng chút lau chùi sạch sẽ.

Boss bị Liệu Trầm Hương cầm trong tay chà đạp đau khổ không thể tả, cuối cùng anh dũng tuyên bố chết trận, số lượng lớn kinh nghiệm bắt đầu phân tán đến trên người mỗi thành viên trong đội viên, chỉ số kinh nghiệm của Tiêu Nhục Thư cũng đã đến phần cuối, cuối cùng đột phá thăng cấp, theo đó chính là bảng thông báo mà đỏ tươi của hệ thống phát loa thông báo.

( Hệ thống: Chúc mừng người chơi Tiêu Nhục Thư bước vào hàng ngũ cấp 79, Vong Giang Hồ lại thêm một vị anh hùng hào kiệt, đồng minh đạo hữu các nơi giúp đỡ tương trợ Tiêu Nhục Thư hoàn thành nhiệm vụ đột phá sẽ thu được khen thưởng phong phú.)

Vong Giang Hồ yêu cầu tăng cấp vô cùng hà khắc, không chỉ có cần một đại lượng kinh nghiệm, còn cần phải đánh bại BOSS mỗi địa đồ, hơn nữa chỉ có đội ngũ thành công đánh bại BOSS mới có thể đột phá thăng cấp cấp. Lúc trước hai người đánh không tính khó, nhưng là BOSS quá khó đánh, cộng thêm rất nhiều người chơi cấp cao tăng giá đánh BOSS, dẫn đến rất nhiều người không muốn sử dụng nhiều tiền đi thăng một cấp, phần lớn người chơi đều lựa chọn đứng ở cấp 79.

Tiêu Nhục Thư cũng là biết rõ điểm này, nàng đến trong kênh tổ đội nói một tiếng với Liệu Trầm Hương, miễn cho lát nữa nàng biết được sẽ tức giận.

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Ta có thể dừng lại ở cấp 79 không?

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Không có chuyện gì a, mấy người chúng ta cũng muốn thăng cấp 80, đến thời điểm cùng nhau gϊếŧ BOSS là có thể.

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Đúng vậy, Phong thúc ăn chút thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ, một liền có thể một mình đấu BOSS.

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Cơm tối hôm nay ngươi làm đi.

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Đừng nha, đã nói rõ mỗi ngày một người a...

( Private chat) Liệu Trầm Hương: Thăng cấp lên.

( Private chat) Tiêu Nhục Thư: Thế nhưng quá phiền phức...

( Private chat) Liệu Trầm Hương: Sẽ không, ta giúp ngươi.

Tiêu Nhục Thư lăng lăng nhìn nàng hồi lâu mới hồi phục trở lại, azz....., chính vì có nàng giúp nên mới cảm thấy phiền phức a...

( Private chat) Tiêu Nhục Thư: Ngươi sẽ bị mệt.

( Private chat) Liệu Trầm Hương: Bọn họ cũng muốn thăng cấp, đến thời điểm thì đem ngươi cùng theo thôi.

( Private chat) Tiêu Nhục Thư: Ngươi nghỉ ngơi đi, ta đánh.

Dứt lời, Tiêu Nhục Thư thu hồi đàn cổ, trên tay cầm song kiếm nhảy vào đống quái, dự định tới gần Liệu Trầm Hương đem quái xung quanh nàng toàn bộ đánh ngã xuống đất, Cửu Cung trận pháp hấp dẫn quái đến, sau đó dưới chân của nàng chợt hiện Bát Quái trận, toàn bộ quái vật xung quanh Mê Hồn Trận bị 1 cước của Thái Cực quyền pháp đánh lui ra mấy mét, tiếp theo kiếm khí như châm chi chít từ trên trời giáng xuống, dã quái bị kiếm khí đáng ngã ầm ầm xuống đất.

Liệu Trầm Hương dùng khinh công rơi xuống bên cạnh Thải, đứng ngốc  nhìn Tiêu Nhục Thư mặc tiểu khố chạy tới chạy lui đến chỗ dã quái, đột nhiên nghĩ đến đem hình tượng của nàng và dã nhân trên núi tới so sánh cảm thấy thật rất buồn cười.

( Đội ngũ) Lông mày mang triệu chứng xấu: Ai da, phu thê yêu thương.

( Đội ngũ) Nhân Điên Phong Ngữ: Tiêu huynh vì sao không mặc quần áo, ban ngày ban mặt làm càn đùa giỡn dã quái.

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư:...

( Đội ngũ) Liệu Trầm Hương: Không cần mặc, tiếp tục đánh.

( Đội ngũ) Tiêu Nhục Thư: Nha.

Tiêu Nhục Thư vẫn dùng thủ pháp giống như lúc nãy đi thanh lý tiểu quái, trong lòng nhiều lần cân nhắc chính mình đến cùng là ở nơi nào chọc tới Liệu Trầm Hương, nàng vừa tới chỗ mình đứng liền bắt mình cởϊ qυầи áo...

Phạm vi tầm mắt vô ý rơi xuống người đang ngồi đả toạ bên cạnh Liệu Trầm Hương—Thải, Tiêu Nhục Thư trong tròng mắt dần lộ ra tia rõ ràng...

Vì vậy... Đây là ghen?