*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Lâm Hi Âm đổi lại một đôi giày gót nhỏ gót cao mười phân, đi đến trước mặt con gái Lâm Giai Khởi của mình, nói: " Lâm Giai Khởi, về sau này, con tốt nhất là ít chú ý đến Lê Lạc thôi! Mà cũng ít gây đắc tội với cô ta, lại càng không cho phép con lại cứ mở miệng là nói ra những lời mù quáng như vậy. Có thời gian thì con hãy chú ý học cho thuộc mấy cái từ đơn tiếng Anh kia đi, đừng trách mẹ không nhắc nhở con đó."

Lâm Hi Âm đi rồi.

Lâm Giai Khởi hờn dỗi ngồi ở trên giường lớn của mẹ. Sau khi mẹ cô ta rời đi, khi Lâm Giai Khởi mở cái ngăn kéo ở bàn trang điểm của mẹ ra, ngoài ý muốn liền nhìn thấy có một tấm ảnh chụp đã bị cắt hỏng. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn, Trong tấm ảnh cũ này có bốn người chụp ảnh tất cả, nhưng mà, cái đầu của một người đứng ở bên cạnh thì lại đã bị cắt bỏ.

Người đã bị cắt mất đầu kia nhất định chính là dì nhỏ của cô. Lâm Giai Khởi nhìn xem tấm ảnh chụp mẹ cùng ông ngoại và bà ngoại; há miệng thở dốc, không hiểu sao, nơi đáy lòng thấy có chút sợ hãi.

Lê Lạc buổi chiều muốn đi khảo sát nhà xưởng của Lâm thị, kiểm tra vấn đề của dây chuyền sản xuất. Cho nên cô đã hẹn với Thương Ngôn là sẽ chơi bóng vào buổi tối. Hai mươi lăm năm trôi qua, nhà xưởng của Lâm thị đã thay đổi địa chỉ. Lúc trước Lâm Hi Âm bán đi cổ phần của công ty Lâm thị cho Thương Vũ, Lâm thị đã thu được một khoản tiền. Khoản tiền này một phần dùng để xây dựng thêm nhà xưởng, một phần khã đã lọt vào trong hầu bao của Lâm Hi Âm.

Đối với nhà xưởng mới xây của Lâm thị, Lê Lạc cảm thấy vẫn còn xa lạ. Tuy nói là nhà xưởng mới xây, nhưng cũng đã được hai mươi năm, phương tiện thiết bị ở bên trong sớm đã cũ kỹ.

Lê Lạc mặc chiếc chân váy rộng rãi màu vàng nhạt, kiểm tra sản phẩm hàng hóa vừa sản xuất ra mới nhất, nhưng vẫn như cũ, vẫn không hợp với tiêu chuẩn. Lê Lạc hạ chiếc ống nghiệm vô khuẩn ở trong tay mình xuống. Cô nói với Phương Tử Văn: "Tổng giám đốc Phương, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn trên hợp đồng của chúng ta cũng đã ghi rất rõ không sử dụng dây chuyền sản xuất cơ bản nhất này."

Phương Tử Văn vốn là buôn bán ngoại thương, lúc trước ở AC cũng là một trợ lý thư ký, làm sao có thể biết rằng những sản phẩm chăm sóc da này có yêu cầu rất nghiêm ngặt. Hợp đồng là do