*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lê Lạc mang theo trợ lý cùng Phương Tử Văn Lâm Hi Âm cùng nhau rời đi. Trước khi đi, cô thoải mái đưa cho Đinh Đại Sơn một tấm danh thiếp. Kỳ thực, có một số việc cô không nắm chắc, không biết trước. Bất quá chú Đinh lại gọi điện thoại tới, so trong tưởng tượng của cô, thực là đã nhanh hơn một chút.

"Lê tiểu thư, tôi muốn hỏi..." Trong điện thoại, giọng điệu của Đinh Đại Sơn lộ rõ vẻ lưỡng lự, nhưng lại tràn ngập sự tò mò.

Lê Lạc biết Đinh Đại Sơn muốn hỏi về cái gì. Trừ bỏ việc vì sao cô lại tương tự giống như Lâm Thanh Gia kia, @MeBau*[email protected]@ lại còn có thể hỏi chuyện về việc điều chế sản phẩm Lu. Bởi vì công thức chính của sản phẩm Lu mà cô đưa ra, chính là sản phẩm hot nhất năm đó, cho việc dưỡng da mặt.

"Chú Đinh, Lâm Thanh Gia là mẹ cháu." Lê Lạc trực tiếp mở miệng, nói ra nguyên do. Cô nói ra một lý do có thể làm cho người ta càng thêm tin tưởng không có hoài nghi cô nói dối. Nếu như cô nói cho chú Đinh biết, cô chính là Lâm Thanh Gia, ngược lại chú Đinh sẽ hoài nghi hết thảy.

Trước khi sự thật còn chưa được chân chính công bố ra bên ngoài, Lê Lạc trước cứ để cho bản thân mình đóng vai là con gái của Lâm Thanh Gia, trong một thời gian ngắn đi. Dienddanlequuydon, Dù sao, tất cả mọi người đều không phải ai cũng giống như là Tạ Uẩn Ninh, có tâm lý mạnh mẽ đến cực độ, có tri thức vượt mức để chấp nhận chân tướng.

Buổi tối, Lê Lạc đúng hẹn đi tới sân quần vợt trung tâm, cùng Thương Ngôn chơi một trận bóng. Cô hiện tại cần phải vận động một hồi thật mạnh, thì đến buổi tối mới có thể ngủ ngon được. Hai người liên tục đánh hai trận cầu, Thương Ngôn chụp ảnh đối với trận đấu quần vợt này, gửi cùng với một tin nhắn lên nhóm bạn bè.

Chỉ là ảnh chụp một tấm lưới của sân quần vợt, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn không thể đoán ra là Thương Ngôn đang cùng nhau chơi bóng với ai.

Lê Lạc vừa chia tay với cậu nhỏ, Thương Ngôn lại gửi ảnh chụp Lê Lạc lên trên nhóm bạn bè thì không được hay. Chính bản thân Thương Ngôn thì không cảm thấy quan trọng gì lắm, trong lòng cũng cực kỳ nghĩ