*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Đích xác, thời điểm Lê Lạc đã tìm đến Sở sinh hóa Thanh Hoài để làm báo cáo xét nghiệm kết quả ADN, Tạ Uẩn Ninh cơ bản đoán được bạn gái... bạn gái trước của mình có việc cần phải làm về sau này. Làm một cổ đông của AC, nhưng Tạ Uẩn Ninh vẫn luôn luôn không tham dự việc kinh doanh cùng quyết sách của tập đoàn AC. Thậm chí đến cả cuộc họp hằng năm anh cũng đều tham gia ít ỏi, nhưng không có nghĩa là anh không biết việc Thương Vũ đại diện cho tập đoàn AC thu mua đại bộ phận cổ phần công ty của Lâm thị. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Hôm nay Tạ Uẩn Ninh đi đến dự cuộc họp, cũng không phải chỉ là đến xem Lê Lạc sẽ công bố hết thảy như thế nào. Tính cách của Lê Lạc là như thế nào, anh hiểu biết rất rõ. Bởi vì rõ ràng, cho nên Tạ Uẩn Ninh cũng có thể hiểu được... Một ít.

- - "... Em có thể nói xem, trong những việc mà em đang làm hiện tại, em có cảm thấy được sự vui vẻ sao?"

- - "Sẽ không đâu, nhưng mà em muốn nhận được sự thỏa mãn."

Con người này thẳng thắn, thành khẩn lại quang minh đến cỡ nào. Ngủ say hai mươi mấy năm, sau khi tỉnh lại, lại có thể lấy một đôi mắt trong sáng tựa như hồ nước mênh mông để nhìn ra thế giới này như trước. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Hơn nữa lại còn so sánh một phần tín niệm cùng dũng khí với đại đa số nhiều người ở trên đời này. Người con gái ấy không ngại không sợ, cũng cực kỳ rõ ràng minh bạch.

Cho nên, Tạ Uẩn Ninh anh lại có lý do gì để ngăn cản cô đây.

Cô nghĩ muốn làm náo loạn thì cứ việc liền náo loạn. Cô muốn lên trời thì cứ việc liền trên trời. Là một người bạn trai trước, Tạ Uẩn Ninh không có cách nào khác để đi cùng cô lên trên trời. Vậy thì anh chỉ có thể hỗ trợ giúp bắc cho cô một cây thang là được rồi. Nếu như cô không cẩn thận mà bị ngã xuống bên dưới, thì anh còn có thể tiếp đỡ được.

Toàn bộ hàng ghế phía trước, không chỉ Tạ Phồn Hoa kinh ngạc kêu ra thành tiếng, mà Thương Ngôn đồng dạng cũng trợn mắt há hốc mồm. Chỉ có Tạ Uẩn Ninh là khuôn mặt vẫn trầm tĩnh thản nhiên. Điều này ở trong mắt người cha của anh, Tạ Phồn Hoa, thì anh giống như là một đồng lõa.

Ở cách nhau không xa lắm, Lâm Hi Âm sớm đã kinh ngạc đến thất sắc. Dưới ánh đèn lộng lẫy sáng ngời của yến hội, đối diện với một gương mặt được trang điểm tinh xảo, giờ đã trắng bệch ra, làm cho người ta nhìn vào mà cảm thấy sợ hãi. Phía sau lưng thấm mồ hôi, trong lúc vô tri vô giác, cả người bị toát ra một lớp mồ hôi lạnh; tứ chi cứng ngắc. Máu toàn thân nhanh chóng lạnh ngắt đi, khi Lê Lạc ở trên sân khấu đã nói rằng, bà ta đã chiếm đoạt tài sản của Lâm thị một cách bất hợp