*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Chuyện cũ, cái gì mà chuyện cũ? Lê Lạc không cho là giữa cô và Thương Vũ có có thể bới ra nội dung gì được. Ở trên mạng phần nhiều cũng chỉ là phỏng đoán, không có thực, không đao to búa lớn. Hết lần này đến lần khác tu chỉnh thêm đến cho có da có thịt, trở thành một tòa cao ốc đã được xây xong.

Lê Lạc đi tìm hacker ngày trước, lấy được tất cả địa chỉ IP. Đối phương cũng thật thông minh, những người tung tin đều sử dụng IP ở nước ngoài, những tờ thiếp đính trên đó đều là của thuỷ quân. Hacker hoài nghi, đối phương này chính là một vị đứng đầu diễn đàn đen của Lan Đại.

Lâm Hi Âm sao? @MeBau*[email protected]@ Lê Lạc không cho là Lâm Hi Âm đang nằm viện mà còn có tâm tư này, hơn nữa thủ pháp cũng không giống với Lâm Hi Âm. Không phải là Lâm Hi Âm, vậy thì là ai?

Người da đen cũng cần phí tổn, đúng không? Lê Lạc tận diệt toàn bộ tòa cao ốc.

Trong quán của sân quần vợt, đối mặt với vấn đề con trai vừa đưa ra, Thương Vũ có chút buồn cười. Ngoài thấy buồn cười ra, ông lại không biết sẽ phải hồi đáp lại với con trai như thế nào.

Con trai ông đơn giản chỉ muốn biết, Thanh Gia ( Lê Lạc) và người mẹ để ra mình, Tạ Tĩnh Di, thì ở trong lòng ông người nào quan trọng hơn. Thương Vũ vẫn cười cười vẻ chần chừ. Về phương diện tình cảm, ông không phải là tấm gương cho con trai, lại càng là một người thất bại, Dieenndkdan/leeequhydonnn thậm chí so ra kém rõ ràng minh bạch hơn cả con trai. Về Thanh Gia, lão Phùng cũng đã từng hỏi Thương Vũ,vì sao ông lại cứ chấp niệm như vậy. Thương Vũ cũng không thể nào đưa ra được một đáp án hoàn chỉnh được.

Hai mươi lăm năm năm, suốt cả hai mươi lăm năm, Thương Vũ như trước, vẫn luôn luôn còn nhớ tới cái đếm lễ Phục Sinh đó. Đêm đó, trong nháy mắt, khi Thanh Gia gỡ bỏ cái mặt nạ ma quỷ kia xuống, lần đầu tiên ông được nhìn thấy cô, thì trong tim trong óc ông chỉ đều là cô, giống như là đã trải qua cả đời. Nhưng mà cả đời này của ông, lại quả thật không có cô.

Lại càng giống như là trong lòng ông đã có một bóng ma tiến vào. Năm đó Thanh Gia tháo bỏ chiếc mặt nạ mà quỷ chạy tới trong thân thể ông. Một bóng ma nho nhỏ, ông ý đồ muốn phong ấn nó. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Sự chiến thắng của người đàn ông cùng ham muốn chiếm hữu đã làm cho ông đầy bất an.Vì thế cho nên ông thường thường lấy máu nuôi nấng nó, thẳng đến bị phản phúc lại một ngụm, cắn bị thương vào chính tay của mình...

"Thế còn con, nếu Lâm Giai Khởi và người vợ sau này của con, nếu cả hai cùng bị rơi xuống nước như thế, con sẽ cứu ai?" Thương Vũ vui đùa, hỏi ngược lại con trai mình một câu về vấn đề tương tự, đôi mắt thâm thúy cong cong.

Thương Ngôn đáp lời nói: "Con cảm thấy