Đèn chiếu trong phòng hướng tới người đang giảng giải, khuôn mặt Tô Tiểu Mễ như nổi bật lên. Lâm Khải ngồi ở phía dưới nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn lóng lánh tự tin của cô, trong công việc, biểu hiện của cô luôn rất dễ dàng triển lộ sáng tạo cùng tư tưởng, hắn thích nhìn bộ dạng tự tin của cô.

Bên trong công viên, quán rượu cùng phòng ăn xa hoa, yên lặng, xinh đẹp sáng tạo, giống như đặt mình vào một nơi khác giữa đô thị ồn ào, có phẩm vị, có năng lực tiêu phí, đây cũng là một loại dự án đặc biệt Dung Khoa hiện đang theo đuổi.

Những dự án khai phát bất động sản mới đã không còn khuếch trương, mà là chuyển sang chủ đề làng du lịch, quán rượu, phòng ăn, cũng là tương lai Dung Khoa muốn chuyển hướng đầu tư, kinh doanh bất động sản tầm trung ở Trung quốc đang ở thời điểm thoái trào.

Đối tượng Bạch Gấm bán cao ốc cũng nhận được sự đồng tình, Lâm Khải nhìn cô, cảm giác người phụ nữ này không đơn giản, tựa như hắn cảm thấy Thôi Viên Viên cũng không đơn giản.

Thôi Viên Viên, hắn luôn có một loại cảm giác mạc danh kỳ diệu, giống như đã biết qua, nhưng là một loại quen biết lạnh nhạt.

An Ôn tổng kết từ thiện cũng là tương đối đặc sắc, hơn nữa trước mắt đã lấy được ảnh hưởng thật tốt, hai trường học được xây dựng ở Tây Tạng cùng Tân Cương, đều lấy danh nghĩa Dung Khoa.

Phương án cho từ thiện, phần lớn ý tưởng đều là phương án của Tô Tiểu Mễ, cô nhìn lại cái gì cũng không có phát biểu, bởi vì cô cùng An Ôn trong lòng đều biết rõ sự việc là như thế nào.

"Cuối cùng, tôi muốn nói cho các vị một tin tức tốt, CEO của Dung Khoa vào ngày mười lăm tháng tới sẽ cùng Lãnh Tĩnh Thi tiểu thư cử hành hôn lễ, đến lúc đó nhất định mở tiệc lớn mời các vị tham dự!"

Phía dưới truyền đến một hồi tiếng vỗ tay, bên cạnh đã có đổng sự đang nói chúc mừng chúc mừng... Tô Tiểu Mễ chẳng qua là cúi đầu hướng về phítruyenfull.vnputer, hình như là sửa sang lại phương án, nhưng là hình ảnh trong đó lại cũng chưa hề đụng tới, ngồi ở bên cạnh cô Bạch Gấm hết thảy đều nhìn thấy.

Tin đám cưới, không tới nửa giờ, làm cho mọi người ở Dung Khoa sôi nổi bàn tán.

"Lâm tổng của chúng ta muốn kết hôn, lần này hoàn toàn chết tâm rồi, làm sao lại kết hôn a..."

"Nữ xinh đẹp, nam đẹp trai, một nhà có tiền, một nhà có quyền, thật là Kim Đồng Ngọc Nữ, thiên duyên tiền định a! Trên thế giới này thật là TMD chuyện hoàn mỹ!"

"Nghe nói Lãnh Tĩnh Thi mang thai, không trách được hôn lễ vội vàng, thì ra là như vậy!"

"Cũng là mang thai máu thịt của nhà họ Lâm rồi, thật là tốt số, gả vào nhà giàu có, sống chết đương nhiên là trọng yếu nhất a. Thật là làm cho người người hâm mộ cùng đố kỵ... Yêu cầu của tôi chỉ là một người đàn ông có chút kinh tế, trời cao cũng không ném cho, thật là làm cho người ta chưa hết giận nữa à..."

*********

Bên trong phòng giải khát.

"Tiểu Mễ, em mới vừa nói chính là phương án kia rất độc đáo, công ty chúng ta có phải hay không muốn chuyển hướng mới?" Bạch Gấm vừa khen phương án của cô vừa tùy ý hỏi.

"Em không rõ ràng lắm, phía trên yêu cầu em làm gì em liền làm đó." Cô cười tùy tiện trả lời.

Bạch Gấm cũng cười trở lại " Chị vừa tới không bao lâu, rất nhiều chuyện đều không rõ ràng, đặc biệt là đối với một số hạng mục mới của công ty, em cũng biết mà, trước mắt chị nhận lấy đều là phương án trước kia của công ty, hiện tại phòng bất động sản này mặc dù vẫn còn rất quan trọng, nhưng cũng rất mau sẽ bão hòa, đặc biệt là hôm nay gặp phương án mới em trình bày, chị dự cảm công ty có thể thật muốn đầu tư nhiều vốn hơn chuyển sang mảng mới này."

"Cái này em cũng không rõ lắm, bất quá coi như chuyển hướng, khẳng định cũng là những người cấp cao trong công ty quyết định, nhân viên nhỏ bé như chúng ta chỉ có thể thi hành thôi." Có một số chuyện, cô biết, không nên nói tuyệt không thể nói.

Bạch Gấm cũng không tiếp tục hỏi nữa, cô như thế nào lại không biết Tô Tiểu Mễ chính là cố ý giấu giếm, bởi vì này căn bản cũng không phải là Thôi Viên Viên giao cho cô làm, mà là Lâm Khải trực tiếp phân phó. Những dự tính về cái công viên kia, chuyển nhượng đất v.v.. muốn từ trong miệng cô moi ra thông tin đoán chừng là không thể nào.

Bạch Gấm đổi đề tài tùy ý tám chuyện hôn sự của Lâm Khải cùng Lãnh Tĩnh Thi, Tô Tiểu Mễ chẳng qua là thiển thiển cười, sau đó bưng ly cà phê lấy cớ bận rộn rời đi phòng giải khát.

*********

Phòng làm việc của An Ôn.

"An tổng, ngài tìm tôi!" Tô Tiểu Mễ đi tới trước mặt bà hỏi.

"Tô chủ quản gần đây gầy rồi, cũng nên nghỉ ngơi nhiều lo bồi bổ mới phải." Bà nhìn Tô Tiểu Mễ, trong ánh mắt có một tia đắc ý.

"Cám ơn An tổng đã quan tâm."

"Con tôi muốn kết hôn, tôi hi vọng Tô chủ quản có thể hiểu chuyện, nhìn biểu hiện của Tô chủ quản trong công việc, hẳn là một người hiểu chuyện, tôi nguyện ý cho cô thêm một cơ hội nữa, suy nghĩ cho kỹ về việc rời đi nơi này." Suốt hội nghị, ánh mắt Lâm Khải chưa từng rời đi Tô Tiểu Mễ, mà ánh mắt kia của Lâm Khải khiến bà lo lắng, bởi vì bà nhìn ra được con trai của mình đã lạc vào trong đó, hắn đồng ý kết hôn chỉ là bởi vì Tĩnh Thi mang thai con của hắn.

Tô Tiểu Mễ chính là một quả bom nổ chậm, cho nên vô luận như thế nào, bà cũng muốn mang quả bom này rời đi thật xa.

"Thay Lâm tổng cùng Tĩnh Thi tiểu thư cảm thấy cao hứng, cũng chúc mừng bọn họ. ý tứ của An tổng tôi hiểu, bất quá tôi chính là kiên trì ở lại, cám ơn ý tốt của An tổng!"

"Tô Tiểu Mễ, cô đừng có mà không biết xấu hổ!" An Ôn đột nhiên biến sắc, căm tức nhìn Tô Tiểu Mễ," Tĩnh Thi đem cô đối đãi như chị em tốt, khi cô bị tôi khai trừ, nó còn thay cô cầu cạnh, để cho cô ở lại Dung Khoa, nếu để cho nó biết cô cùng vị hôn phu của nó có quan hệ như vậy, cô không cảm thấy nó sẽ rất đau lòng sao?"

Tô Tiểu Mễ quay đầu đi chỗ khác, ngó ra ngoài cửa sổ, khi cô không nói gì, cô phát hiện mình càng ngày càng thích ngắm cảnh ngoài cửa sổ rồi. Cô khát vọng bầu trời bên ngoài, nơi đó thật tự do!!! Nguồn truyện: Truyện FULL

"Hiện tại con tôi sẽ phải kết hôn, mà cô... mộng làm Lâm thiếu phu nhân cũng nên tỉnh lại đi! Nếu như tôi là cô sẽ thức thời lấy tiền rời đi, tìm một người đàn ông tốt sống an nhàn qua nửa đời sau." Bà hòa hoãn trở lại, hi vọng Tô Tiểu Mễ có thể từ trong mộng thức tỉnh.

"Thật xin lỗi, An tổng. Tôi vẫn là câu nói kia, đến lúc nên đi tôi một phân tiền cũng sẽ không lấy, dĩ nhiên, tình cảm của Tĩnh Thi cùng Lâm Khải tôi tuyệt đối sẽ không đi phá hư. Tôi sẽ làm xong bổn phận của tôi, không gây phiền toái cho nhà họ Lâm." Tô Tiểu Mễ cam kết, bất kể An Ôn có tin hay không, cô nói được sẽ làm được.

An Ôn nhìn cô quật cường như thế, thật muốn tát cho cô một cái.

"Nếu như An tổng không có việc gì nữa, tôi xin phép đi trước!" Cô cười nhạt thối lui khỏi phòng của An Ôn.

An Ôn âm lãnh ánh mắt bắn thẳng đến phía sau lưng của cô, đây là lần thứ hai cô dám cự tuyệt bà, sẽ không còn có lần thứ ba đâu! Tô Tiểu Mễ! Cô chỉ cần có một chút xíu ý niệm thôi, tuyệt đối bà sẽ làm cho cô đau đến không muốn sống, mà An Ôn bà cũng tuyệt đối sẽ làm cho Tô Tiểu Mễ biết hai chữ hối hận là viết như thế nào.