*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Xe huyền phù êm ả lăn bánh, Búp Bê đã ngủ, trong tay còn nắm lấy nửa viên kẹo Chử Thư Mặc vừa cho.

Chử Thư Mặc lại dựa vào ghế ngồi, xuyên qua kẽ hở giữa các ghế, nhìn chằm chằm người cách mình hai hàng.

Chuyện Mập Mạp vừa làm ban nãy đã vô tình vả một phát tát vào mặt thầy Trần, nhưng dù là thế, Trần Lâm cũng rất kiềm chế, không có một lời nói nặng nào với đứa cháu của mình.

Sau đó là đến giáo viên dẫn đoàn tiếp theo lên giới thiệu, cô nói cô tên Chritian.

Từ chỗ ngồi của Chử Thư Mặc chỉ có thể nhìn thấy mặt nghiêng của cô Chritian. Cô sở hữu làn dan nâu khỏe khoắn với mái tóc đỏ rực, tay phải quấn băng trắng, ở giữa được khảm hai viên Hồn thạch. Cô Chritian mặc một bộ đồ cực kỳ quyến rũ, ôm trọn lấy cơ thể nóng bỏng, nhìn rất dã tính.

Nhìn phần cơ bắp nhỏ trên tay và chân cô, Chử Thư Mặc chắc chắn một điều rằng đây là một người có thói quen vận động mạnh, có thể là do tập đối kháng.

Chử Thư Mặc nghiêng đầu nghĩ, móc lấy một quyển sách từ trong cặp sách của mình, tùy ý lật lật, ánh mắt vẫn luôn dừng trên người cô Chritian. Quả nhiên, từ khi cậu giở trang sách đầu tiên, mí mắt đối phương có hơi giật giật.

Vờ như không có chuyện gì cất sách lại vào trong ba lô, Chử Thư Mặc ôm chặt cặp sách vào trong ngực, nhắm mắt dựa người vào ghế.

Cô Chritian là một Hồn thú, quanh năm bảo trì hình thức đối kháng, vì vậy tính cảnh giáccủa cô cực kỳ cao.

Sự vận chuyện hồn lực của tộc Hồn thú và tộc Noelle khác nhau, nhưng lại giống như trăm ngàn năm trước. Trên người Hồn thú có thể thấy rõ ràng hồn đạo, cùng với những hồn lực di chuyển trong kinh mạch, tộc Noelle lại không có điều ấy.

Chử Thư Mặc hơi cử động phần cổ, phương diện này lại khá giống với nhân loại lúc ấy.

Chỉ là nhân loại hồi đó không giống với Noelle thời nay, năng lực nhận biết tinh thạch của nhân loại là một loại thiên phú. Khi đó, nhân loại được chia ra làm hai loại, có thể thấy hồn lực và không thể thấy. Những người có thể thấy hồn lực, nếu như chăm chỉ luyện tập, họ có khả năng nhận biết, đánh giá tinh thạch có phù hợp hay không.

Đương nhiên, năng lực chuyển hóa hồn lực bằng cách sử dụng hồn thuật có thuần thục hay không, vậy thì phải xem tạo hóa của từng người.

Từ khi mở mắt ra ở thế giới này, Chử Thư Mặc chưa từng nghĩ tới việc sử dụng Hồn thuật. Với tình huống của cậu hiện giờ, ngoại trừ mấy viên tinh thạch chọn cho Ngu Uyên và viên Huyết thạch sống kia, về cơ bản, cậu vẫn chưa chính thức tiếp xúc trực tiếp với hồn thạch. Còn nguyên nhân khác, phần lớn cũng là do thân thể.

*Hồn thạch và tinh thạch là hai loại đá hoàn toàn khác nhau. Mọi người có thể hiểu Hồn thạch là loại cao cấp hơn, có năng lượng khổng lồ và chỉ được kích hoạt khi đã nhận chủ ( ví dụ như hồn thạch của Wilk và Ngu lão phu nhân). Còn tinh thạch là loại đá năng lượng phổ thông, có tác dụng là vật chứa của hồn lực, đồng thời cũng là vật dẫn để Hồn thú có thể hấp thu hồn lực.

Phương pháp sử dụng Hồn thuật cậu chưa từng quên, nó tựa như in sâu vào trong linh hồn của cậu. Nhưng rất nhiều Hồn thuật cần sự phối hợp của tất cả kinh mạch trong cơ thể. Nhân loại năm đó không có hồn đạo, nhưng muốn vận dụng hồn lực, hồn đạo lại chính là điều kiện cần và đủ.

Vì vậy nhân loại năm ấy, người có thể sử dụng Hồn thuật rất ít. Thường là được sư phụ dẫn dắt, dùng hồn lực trong của người dẫn tạo một kinh mạch cho người được dẫn.

*Hồn đạo hiểu sơ sơ là lọ chứa hồn lực.

Nói là tạo ra, nhưng thực chất cũng chẳng phức tạp như vậy, chỉ là lấy kinh mạch bản thân làm dẫn, mở ra thêm một đường dẫn ( hồn đạo) chạy song song với nó mà thôi. Chuyện này cũng rất quan trọng, kinh mạch càng rộng, tư chất của Hồn thuật