Số mới nhất của tạp chí Lair tên “Lục Nhiệt” nhận được sự chú ý cực lớn trên internet, dẫn đến các số khác của Lair vốn ít người biết đến đều nổi tiếng theo, doanh số tăng gấp mười mấy lần. 

Trước đó, những người mẫu nổi tiếng quốc tế cũng chưa từng mang lại hiệu quả tốt như vậy, cho nên Tịch Diễn càng tin tưởng vào ánh mắt của mình không hề sai.

Lâm Nại Nại quả thật...rất thích hợp với bộ sưu tập của quý này.

Tịch Diễn tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, lại hẹn với Lâm Nại Nại chụp một bộ ảnh trong nhà để đăng lên trang bìa tạp chí.

Nại Nại vui vẻ đồng ý.

Buổi chiều, Dương Gia Văn lái xe đưa Nại Nại đến studio.

Công ty không cấp xe cho Nại Nại, chiếc xe đang chạy băng băng này là của Dương Gia Văn, Nại Nại tự thấy hổ thẹn, trợ lý chỉ nhận hai ngàn tệ một tháng mà mình lại còn trưng dụng xe của anh ấy.

Mình chính xác là đang áp bức Dương Gia Văn mà. 

“Lair tài đại khí thô, phí đại ngôn chắc cũng sẽ khá cao, ngoài ra ảnh chụp khác cũng tính thêm thù lao, rất nhanh em có thể tăng tiền lương cho anh rồi trợ lý Dương!”

Dương Gia Văn nhìn vào gương chiếu hậu, tiểu nha đầu mặc áo hoodie màu hồng nhạt, trùm mũ, khuôn mặt thông minh khả ái, đôi mắt hẹp dài đen nhánh, lộ ra sự chân thành.

Bỗng nhiên, hắn thấy thật cảm động.

Cô ấy thực sự rất nỗ lực, mỗi ngày đều chăm chỉ tập luyện pose dáng trước gương, có lần tập mỉm cười nhiều quá, bị tê luôn cơ mặt…

Người nỗ lực, xứng đáng nhận được điều tốt nhất.

Dương Gia Văn hỏi cô: “Có phải em đang thích ai đó?”

Nại Nại đáp: “Đúng ạ, em có thích một người, anh ấy siêu ngầu.”

“Không phải là idol của em đúng chứ?”

Nại Nại biết hắn nói đến Cố Duật Ninh, ánh mắt cô bỗng nhiên hơi né tránh, liếc nhìn gương chiếu hậu một cái: “Anh hỏi chuyện này làm gì..?”

“Anh giúp em.”

“What?”

“Ảnh chụp lần trước em cho anh xem, em nếu thích người kia, anh có thể giúp.”

Nại Nại bỗng có chút hoảng hốt, buột miệng thốt lên: “Trợ lý Dương, anh...đừng làm bậy.”

Cô biết Dương Gia Văn rất bản lĩnh, có lẽ trên thế giới này không có chuyện gì có thể làm khó anh ấy. Chuyện này...Quá kinh hãi!

Khóe miệng Dương Gia Văn khẽ nhấp: “Yên tâm, anh sẽ không làm gì cả, nhưng nếu em yêu cầu, anh nhất định sẽ giúp.”

“Tạm...tạm thời chưa cần ạ.”

Cô thật sự không có tâm tư suy nghĩ quá nhiều đến chuyện cá nhân mình, hiện tại chỉ muốn tập trung cho sự nghiệp!

Vài phút sau, Nại Nại lại thật lễ phép bổ sung thêm một câu: “Cảm ơn anh nha!”

Dương Gia Văn thực sự có hảo cảm với cô bé này.

*

Nại Nại vừa tới studio, liền có rất nhiều nhân viên đến tìm cô xin chữ ký.

“Chị Tiểu Nại em thực sự thích chị! Chị ký tên giúp em đi!”

“Được nha!”

“Bạn thân em cũng cực kỳ thích chị, chị ký thêm một cái cho nó nha.” “Ừ ừ.”

“Ba mẹ em cũng rất thích chị, còn nói muốn nhận chị là con gái của họ!”

Nại Nại dừng tay một chút, sau đó mỉm cười đối cô gái kia nói: “Mình sẽ viết tặng hai bác một lời chúc đặc biệt, chúc họ luôn mạnh khỏe an khang, vạn sự như ý.”

“A a a, chị Tiểu Nại thật sự tốt quá, cảm động - ing.”

Độ hảo cảm của mọi người với Nại Nại tăng vọt, cô khác với những sao nữ từng tới studio, ở cô luôn có khí chất hòa nhã, thân thiện với mọi người.

Không tồn tại cảm giác xa cách, việc phối hợp làm việc cũng diễn ra nhẹ nhàng, nhanh chóng.

Lúc này, Tịch Diễn chậm rãi tiến tới, nhóm nữ nhân viên lập tức giải tán, chạy nhanh mỗi người về đúng vị trí của mình làm việc.

Dường như mọi người rất sợ vị chủ tịch ban thiết kế này.

Hôm nay Tịch Diễn mặc âu phục nghiêm chỉnh, tây trang phác họa dáng người đĩnh bạt của anh, làn da trắng đặc trưng của huyết thống châu Âu, hốc mắt sâu thẳm, đôi con ngươi là màu nâu nhạt, thực rõ ràng thuộc về người hỗn huyết.

Diện mạo anh tuấn, cử chỉ ưu nhã, hơi thở cấm dục bao quanh ấy giống hệt một bá tước Vampire sống đơn độc trong lâu đài thời Trung cổ.

“Tịch tiên sinh, sao anh tới ạ?”

“Linh cảm của buổi chụp hôm nay có chút phức tạp, nên tôi đến nhìn xem sao.”

Nại Nại gật gật đầu, cô biết Tịch Diễn luôn rất tận tâm với những thiết kế của mình.

Cô ngồi xuống trước bàn trang điểm, Tịch Diễn đi tới, lấy ra hộp hóa trang, dùng bút kẻ mày đo hàng mi của Nại Nại.

Nại Nại hơi kinh hãi, nhìn điệu bộ này, không lẽ anh ấy định tự mình trang điểm cho cô!

Nhóm cô nương vây quanh thấy thế, trái tim nhỏ bé đều bay lên!

Đôi tay kia của Tịch Diễn có giá trị bảo hiểm vượt quá 1 tỷ, kỹ thuật trang điểm xuất thần nhập hóa.

Mấy năm gần đây không hề thấy anh tự mình động thủ trang điểm cho bất cứ ngôi sao nào, hôm nay vậy mà…

Dương Gia Văn thấy chuyện không đúng thì lập tức đi tới nói: “Tịch tiên sinh, tôi là trợ lý của Nại Nại đồng thời cũng là chuyên viên trang điểm riêng của cô ấy.”

Tịch Diễn nhàn nhạt nói: “Tôi đã nói phong cách chụp hôm nay rất phức tạp, chỉ tôi mới có thể tạo ra loại cảm giác tôi muốn.”

Dường như Dương Gia Văn có chút không muốn, trong lòng anh đã nhận định Nại Nại chính là vợ ông chủ của mình nên không quá muốn cho tên đàn ông khác chạm vào cô.

Nhưng mà Tịch Diễn nói có sách mách có chứng, khó có thể phản bác.

Nại Nại nói với Dương Gia Văn: “Không sao, trợ lý Dương anh cứ đi nghỉ ngơi đi.”

Vẻ mặt Dương Gia Văn khó chịu đi đến ven tường, đứng yên, nhìn ánh đèn sáng trưng bên cạnh bàn trang điểm, người đàn ông lịch lãm kia đang giúp Nại Nại kẻ lông mày.

Mắt thường cũng nhìn ra Nại Nại đang khẩn trương.

Đúng vậy, nguyên nhân đến từ huyết thống nên giá trị nhan sắc của Tịch Diễn thực sự là quá cao. Bất cứ cô gái nào cũng dễ dàng bị nhan sắc này dụ hoặc.

Xung quanh không ít cô gái chắp tay trước ngực, rơi vào trạng thái hoa si.

Tịch Diễn ghé sát vào Nại Nại, giúp cô tán lớp nền, Nại Nại trừng lớn đôi mắt, hô hấp ngừng lại.

Ánh đèn chói quá, hình như hơi choáng váng.

Không được không được, ổn định nào Nại Nại, mình là một cô gái có thần tượng rồi mà!

Nghĩ đến khuôn mặt của Cố Trường Sinh, Nại Nại bình tĩnh được vài phần, tuy rằng nhan sắc Tịch Diễn rất kinh diễm, nhưng là so với Trường Sinh của mình vẫn chưa bằng.

Ngay cả Cố Duật Ninh - người có bảy tám phần tương tự Cố Trường Sinh cũng có thể đè ép anh ta xuống nha.

Vẻ đẹp của hai người họ mới phù hợp với định nghĩa soái ca trong lòng Nại Nại!

Ừm, cô cũng là người đã có nhiều kinh nghiệm, nhất định sẽ không bị những người khác mê hoặc đâu.

“Cô...có thể thở.” Tịch Diễn dường như để ý tới hành vi nín thở của Nại Nại, nhắc nhở: “Không ảnh hưởng, có thể thở.”

Khuôn mặt Nại Nại đỏ ửng lên, khống chế hơi thở, từ từ thở nhẹ ra. 

Dựa quá gần rồi đó!

Tịch Diễn bị cô chọc cười, khóe miệng hơi cong: “Sao cô có thể...đáng yêu như vậy?”

Cô đáng yêu? Đáng yêu chỗ nào chứ?

Từ sau khi chụp bộ ảnh của “Lair”, ở trên mạng cô được cộng đồng fans tâng bốc là nữ thần gợi cảm, từ đó Nại Nại luôn tự nhận thức bản thân theo phong cách chị đại gợi cảm nha!

Cô mới không đáng yêu đâu!

Dương Gia Văn càng nhìn càng khó chịu, lập tức cầm điện thoại chụp lại cảnh Tịch Diễn giúp Nại Nại trang điểm, gửi cho Cố Duật Ninh nhằm cáo trạng, kèm lời nhắn: 

“Boss, thật tức giận!”

Hai phút sau, Cố Duật Ninh trả lời: “Có bệnh, uống thuốc đi!”

…..

Cổ Duật Ninh bận rộn cả ngày, hiện tại đang mở cuộc họp, chưa có tâm tư để ý xem tiểu nha đầu hôm nay làm chuyện gì.

Mặc dù mắt trái có thể nhìn thấy sinh hoạt của cô ấy, nhưng Cố Duật Ninh giữ hình tượng quân tử của mình, không theo dõi Nại Nại 24/24.

Đặc biệt vào buổi tối, tuy có đôi lúc sẽ nhớ cô, nhưng anh tuyệt đối không vi phạm lệnh cấm, trộm nhìn loạn.

Hầu hết thời gian đều là những lúc cảm nhận cô thương tâm hoặc khi trực tiếp thấy cô cần giúp đỡ, mới đến gặp cô.

Trong bức ảnh Dương Gia Văn gửi đến, cô gái nhỏ ngoan ngoãn ngồi trước bàn trang điểm, ngẩng đầu để Tịch Diễn đích thân trang điểm cho cô.

Tịch Diễn người này, Cố Duật Ninh rất quen, nhiều nữ minh tinh của Phong Ngu từng làm đại ngôn cho Lair đều nói rằng, chỗ nào cũng tốt, ngoại trừ chủ tịch ban thiết kế của Lair là người cực khó tính.

Tịch Diễn luôn giữ vẻ mặt lạnh nhạt mà xem các cô chụp ảnh, rất ít trò chuyện và đặc biệt nếu chụp không tốt thì trực tiếp trách mắng, cực kỳ đáng sợ.

Người đàn ông cao lãnh đến một câu cũng lười mở miệng này, lại đích thân trang điểm giúp nghệ sĩ?

Không thể nào.

Ánh mắt Cố Duật Ninh không nhịn được mà nhìn kỹ ảnh chụp vài giây, ảnh mà Dương Gia Văn gửi rất rõ nét, có thể thấy được cả sự khẩn trương của cô gái.

Mỗi thế đã khẩn trương?

Quả nhiên phụ nữ đều là xem trọng gương mặt, cái gì mà hai lần nói thích anh, e rằng cũng là thích gương mặt này của anh thôi.

Khó trách gần đây mắt trái của anh không có cảm giác.

Cô gái nhỏ này có chỗ dựa mới, nên không cần mình nữa?

Cố Duật Ninh càng nghĩ càng khó chịu, sắc mắt dần trầm xuống, khiến cho một vị quản lý đang báo cáo đột nhiên thấy khẩn trương, ấp a ấp úng làm lỗi liên tục.

Mắt thường cũng nhìn ra Cố Duật Ninh đang không vui, vậy nên suốt buổi hội nghị, mọi người đều thật cẩn thận, tận lực không mắc lỗi.

Nhưng vẫn có mấy người xui xẻo đâm đúng họng súng, không chỉ bị trừ tiền lương mà cả thời gian nghỉ phép trong năm cũng bị khấu trừ hết.

Còn chưa triển khai xong các nội dung, Cố Duật Ninh trực tiếp kêu dừng, lạnh mặt rời khỏi phòng họp, để lại một phòng các quản lý cao tầng, hai mắt nhìn nhau.

Tam gia luôn khắc chế, ít khi bộc lộ cảm xúc, cũng chưa từng thấy anh tức giận như vậy trước giờ nha.