Chương 1526

Anh dùng môi mình chạm nhẹ vào mặt Nam Khuê.

Giống như đang nâng niu bảo vật quý giá, anh nhẹ nhàng hôn từng chút một lên những giọt nước mắt trên khuôn mặt cô.

“Lục Kiến Thành.”

Đột nhiên, Nam Khuê lại càng khóc lóc dữ dội hơn.

Cô đưa tay ra vòng qua eo Cố Mạc Hàn, cả người ngã nhào vào vòng lòng anh.

Cô gần như ngây ngất khi nghe thấy tiếng tim đập trầm ổn của anh.

“Anh không nói dối em, anh chính là Lục Kiến Thành, là ông xã của em.”

“Cô bé ngốc này, đương nhiên là anh không nói dối em rồi.” Cố Mạc Hàn véo má cô một cách âu yếm.

Nam Khuê khẽ cười, rồi ôm anh chặt hơn.

Đồng thời, cô còn bá đạo nói: “Lục Kiến Thành, vậy anh nghe cho kỹ đây, sau này anh không được phép rời xa em, cũng không được phép quên em.”

“Nếu không em sẽ rời xa anh, không bao giờ gặp lại anh nữa.”

“Anh đã nhớ chưa?” Nam Khuê vừa hỏi vừa nhìn anh một cách hung dữ.

Cố Mạc Hàn nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, sau đó anh nhanh chóng gật đầu đáp ứng cô.

“Được, anh đồng ý!”

Một nụ cười xuất hiện trên khóe miệng Nam Khuê.

Nụ cười ấy tuy có chút nhợt nhạt và yếu ớt nhưng lại mềm mại đến lạ thường.

Cuối cùng, cô vươn tay nắm lấy cánh tay của Cố Mạc Hàn: “Ông xã, em buồn ngủ quá, em muốn anh ngủ cùng em.”

Cố Mạc Hàn cười khổ nhìn cô: “Em ngủ một mình không được à?”

“Không được.”

Nam Khuê trực tiếp cự tuyệt.

Sau đó, lại bá đạo ôm lấy eo anh, nũng nịu nói: “Em không muốn, cả người em lạnh lắm, còn chóng mặt nhức đầu nữa, em muốn anh phải chăm sóc cho em.”

“Được rồi, vậy em mau nằm xuống nhắm mắt lại đi.”

Nói xong, Cố Mạc Hàn cũng cởi áo khoác của mình.

Sau đó, anh nhấc chăn bông lên và ngồi lên giường.

Nam Khuê ôm chặt lấy anh, ngửi mùi hương quen thuộc trên người anh, cô mãn nguyện nhắm mắt lại.

Đêm đó, Cố Mạc Hàn không ngủ được.

Từ đầu đến cuối anh chỉ hơi nằm trên giường, còn Nam Khuê thì đang nằm trong vòng tay của anh.

Mặc dù đang ngủ, nhưng tình trạng của cô rất tệ, nhiệt độ trên người không ngừng lên xuống thất thường.

Lúc thì nóng đến dọa người, lúc thì lạnh đến phát run.

Cố Mạc Hàn đã giúp cô hạ nhiệt.

Làm được một nửa, anh liền gọi Trần Tranh vào phòng.