Chương 1677

Nhìn thấy anh, người phụ nữ chủ động nâng ly rượu vang đỏ lên: “Tổng giám đốc Lục, uống một ly!”

Lục Kiến Thành giữ lễ nghi quý ông, cụng vào ly của cô ta.

Nhưng ngay khi người phụ nữ muốn mở miệng nói chuyện, Lục Kiến Thành chủ động mở miệng ngắt lời: “Xin lỗi, vợ tôi ở đây, cô ấy quản rất nghiêm, tôi không thể quá chén.”

Từng chữ từng chữ, tất cả đều là từ chối.

Người phụ nữ nhìn về phía Lục Kiến Thành đang nhìn, sau đó biết điều rời đi.

Lúc 7 giờ tối, cuộc đấu giá bắt đầu đúng giờ.

Trước khi đấu giá, người tổ chức dùng chất giọng lớn, giọng điệu vang dội hô lên: “Tất cả các khách mời, bữa tiệc hôm nay là một cuộc đấu giá từ thiện, tất cả các bộ sưu tập sẽ được sử dụng để tài trợ cho trẻ em.”

“Trước buổi đấu giá, chúng tôi cũng mời hai đứa trẻ rất đáng yêu, bây giờ mời mọi người hãy vỗ tay hoan nghênh, để hai cậu bé được lên phát biểu đôi lời với mọi người.”

Dưới tiếng vỗ tay cùng ánh đèn, hai cậu bé Lục Tư Mục và Nam Niệm Khanh bước từng bước nhỏ, duỗi thẳng lưng, tiến vào sân khấu một cách chỉn chu.

Hình ảnh đã được chụp cận cảnh.

Nhìn thấy rõ ràng diện mạo của bọn họ, sau khi biết bọn họ là sinh đôi, trong đám người ngập tràn lời tán dương.

Điều khiến Nam Khuê vô cùng bất ngờ chính là, hai đứa bé này không hề sợ hãi.

Không chỉ vậy, bọn họ đã soạn xong lời, nội dung của bài phát biểu được nói một cách sinh động, ngay cả mỗi cử chỉ là rất đúng chỗ.

Giọng trẻ con đáng yêu, mộc mạc đó lan tỏa khắp mọi ngóc ngách của hội trường.

Rất nhiều người đã bị thuyết phục.

Nam Khuê ở phía dưới nghe được mà nước mắt lưng tròng.

“Ông xã, bọn nhỏ thật sự đã trưởng thành.”

“Làm mẹ, em bỗng nhiên cảm thấy mình không hề xứng đáng, em thế mà không biết hai bảo bối của em ưu tú như vậy, xuất sắc như vậy, chờ trở về nhà em nhất định phải ôm hôn chúng nó một cái.”

Lục Kiến Thành tiến lại gần: “Vợ, anh cảm thấy em nên ôm anh, hôn anh một cái đấy.”

“Da mặt dày.”

“Cũng không phải tại anh da mặt dày, mà là bọn họ có biểu hiện xuất sắc như vậy cũng là do anh dạy dỗ có phương pháp.”

“Anh dạy?”

Lục Kiến Thành kiêu ngạo gật đầu: “Phải, hổ sẽ không sinh ra chó*.”

*Hổ không sinh ra chó: Một người cha xuất sắc sẽ không sinh ra một đứa con bình thường.

Sau khi Niệm Khanh và Tư Mục đi xuống, Nam Khuê trực tiếp ôm bọn chúng lên tặng cho một nụ hôn thật kêu.

“Các cưng ơi, các con thật tuyệt vời, mẹ rất vui cho các con.”

Buổi đấu giá chính thức bắt đầu, bộ sưu tập đầu tiên là một đôi bông tai bảo thạch hồng, rất nhỏ và tinh tế.

Nam Khuê nhìn thấy rất thích, cho nên trực tiếp giơ biển hiệu lên.

Quan trọng hơn, hôm nay con trai của cô mở màn sân khấu, người làm mẹ như cô phải cho hai bảo bối đủ mặt mũi, nhất định phải lấy được món đồ đầu tiên.