Chương 186

“Nếu như mà nói hối hận thì tớ chỉ hối hận khi người tớ yêu lại là Lục Kiến Thành thôi.”

“Thế nên Niệm Niệm à, nếu như cậu thật sự thích thì hãy cho bản thân một cơ hội. Hoắc Ti Yến tốt hơn Lục Kiến Thành, ít nhất trong lòng anh ta sạch sẽ, không có người phụ nữ nào chiếm giữ trái tim anh ta hết.”

Lục Kiến Thành thì không như vậy, trong lòng anh ấy, rất phức tạp.

Trước khi cô bước vào thế giới của anh thì từ sớm trong tim anh ấy đã bị cô gái khác lấp đầy rồi.

Thế nên sau này, không cần biết cô làm bao nhiêu chuyện, trở nên tốt đẹp như thế nào thì trong suy nghĩ của anh cô cũng chỉ là một người chiếm chỗ mà thôi.

“Khuê Khuê…” Lâm Niệm Sơ gọi to, thực ra cô ấy muốn nói Hoắc Ti Yến còn phức tạp hơn cô tưởng tượng nhiều.

Nhưng lời đến bên miệng rồi, cô lại nhịn xuống. Chuyện của Nam Khuê hiện giờ đã đủ phiền lòng rồi, không thể khiến cô lo lắng thêm chuyện của mình nữa.

“Sao thế?” thấy Lâm Niệm Sơ không nói gì, Nam Khuê hỏi.

Lâm Niệm Sơ lắc đầu cười nói: “Không có gì, cậu yên tâm, tớ sẽ bảo vệ bản thân thật tốt.”

“Ừm.”

Khoảng chừng mười phút sau, Lâm Niệm Sơ đã nhận được bức ảnh tinh xảo của Nam Khuê. Khi nhìn thấy bức ảnh Lâm Niệm Sơ lập tức điên cuồng gửi hàng chục lượt ‘like’.

Đẹp, quá đẹp.

Mặc dù kỹ thuật chụp ảnh của Lâm Niệm Sơ rất OK, Nam Khuê cũng rất xinh xắn, hình chụp ra đã rất đẹp rồi. Nhưng dù sao cũng là tuỳ tiện chụp bằng điện thoại, ánh sáng các loại cũng không chuyên nghiệp chút nào.

Nhưng sửa qua một chút lập tức cảm thấy khác xa rồi, có thể trực tiếp so sánh với bom tấn quốc tế rồi.

“Waoo, Khuê Khuê, cậu cũng debut đi, chúng ta cùng thành lập một nhóm hai chị em, chắc chắn có thể hạ gục hết cả giới giải trí này đó.” Lâm Niệm Sơ hưng phấn nói.

Nam Khuê còn chưa phản ứng lại được, cảm thấy có chút nghi hoặc.

Lâm Niệm Sơ lập tức gửi cho Nam Khuê những tấm ảnh vừa được chỉnh sửa xong. Nam Khuê nhìn những bức ảnh của mình, thật sự không dám tin, kinh ngạc nói: “Đây thật sự là tớ sao?”

“Đương nhiên, chắc chắn đó!”

“Niệm Niệm, cậu làm thế nào vậy?”

“Tớ để thợ sửa ảnh của tớ sửa đó.” Lâm Niệm Sơ trả lời.

“Niệm Niệm, cậu thật sự quá giỏi đó.”

Lâm Niệm Sơ lập tức chọn những bức ảnh đó bấm gửi toàn bộ cho Lục Kiến Thành.

Nam Khuê nhìn qua đúng lúc thấy cô ấy đang gửi ảnh cho Lục Kiến Thành. “Cậu gửi cho anh ấy làm gì? Tớ không muốn gửi cho anh ấy.”

“Đương nhiên là để tăng giá trị quyến rũ của cậu lên cao rồi, để tên Lục Kiến Thành kia mở to mắt ra mà nhìn, Khuê Khuê của chúng ta đẹp như thế này, người con gái mà anh ta không trân trọng có bao nhiêu người thích, cũng không thiếu một người như anh ta.”

Khi Lục Kiến Thành nhận được ảnh thật sự không dám tin. Nam Khuê đang mặc một chiếc váy màu be, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn xinh đẹp, tuy không phải chiếc váy bó sát nhưng từng đường cong trên cơ thể cô đều hiện ra, thon gọn lại xinh đẹp.

Dưới ánh đèn nhẹ nhàng, trên môi cô đang nở một nụ cười tươi tắn, dịu dàng. Đôi mắt cô lấp lánh như được lấp đầy bởi một bầu trời sao.