Chương 21

Nam Khuê đang định nói gì đó thì Vân Thư đã cúp máy rồi. Nếu như cô nhớ không nhầm, ngoại trừ lần kết hôn đó, lần này là lần đầu tiên mẹ chồng tới nhà cô và Kiến Thành.

Nam Khuê có chút căng thẳng, mau mau dặn dò người làm trong nhà chuẩn bị cho tốt.

Bởi vì bình thường ít tiếp xúc với mẹ chồng, cũng không quá hiểu về bà, thế nên Nam Khuê liền gọi điện thoại cho Lục Kiến Thành, muốn tìm hiểu sở thích của mẹ chồng một chút.

“Alo, Kiến Thành!”

“Nam Khuê, là tôi.”

Nghe thấy giọng của Phương Thanh Liên, Nam Khuê cũng đột nhiên trở nên run rẩy. Cố gắng đè nén lại sự xáo trộn trong lòng, cô tiếp tục nói: “Kiến Thành đâu? Tôi có việc tìm anh ấy.”

“Xin lỗi nha, bây giờ anh ấy không tiện lắm, thế này đi, một chút nữa tôi bảo anh ấy gọi lại.”

Nói xong, Phương Thanh Liên trực tiếp cúp máy. Nam Khuê xiết chặt điện thoại, cả người ngơ ngác sững sờ.

Nếu như cô nhớ không nhầm, rõ ràng là anh nói, nếu như chưa ly hôn sẽ chú ý chừng mực, sẽ nhớ rõ bản thân là người có gia đình. Nhưng bây giờ, anh với Phương Thanh Liên thì là thế nào?

Xem ra, anh đã sớm không chờ được nữa rồi. Nếu như không phải vì ông nội, thì sáng hôm nay họ đã đi nhận giấy chứng nhận ly hôn, triệt để trở thành hai người xa lạ rồi.

Bởi vì không hiểu rõ sở thích của mẹ chồng, cuối cùng Nam Khuê đều chuẩn bị đầy đủ hết tất cả mọi thứ. Café, trà, trái cây, bánh ngọt… chỉ cần trong nhà có thì cô đều bảo người làm chuẩn bị.

Đến cả bữa trưa cô cũng mọi người chuẩn bị. Món trung, món tây đều chuẩn bị hết.

Làm xong những thứ này, Nam Khuê liền ngồi đợi Vân Thư tới. Nghe thấy tiếng gõ cửa, Nam Khuê đích thân ra mở cửa.

Cô nở một nụ cười khách khí chào hỏi: “Mẹ, mẹ tới đây…” lời còn chưa nói xong Nam Khuê đã bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh nôn khan rồi.

Nôn khan một chút, Nam Khuê mới cảm thấy dễ chịu hơn chút. Cô hít một hơi thật sâu, rửa mặt qua loa, sửa soạn lại quần áo mình rồi ra ngoài.

“Mẹ, để mẹ chê cười rồi, vừa rồi con hơi thất lễ.” Nam Khuê nhìn Vân Thư đang ngồi trên sofa, trong lòng tràn đầy ngại ngùng.

Vân Thư chỉ cười nói: “Không sao.” Sau đó vẫy tay bảo cô ngồi xuống, Nam Khuê lập tức cẩn thận ngồi xuống bên cạnh bà

Bởi vì căng thẳng, trái tim cô nhảy loạn lên bình bịch, hô hấp cũng có chút không ổn định, nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất, cô sợ nhất mẹ chồng sẽ hỏi cô việc ‘nôn khan’ vừa rồi.

Nhưng mọi chuyện vẫn luôn trùng hợp như vậy. Giây tiếp theo, tiếng mẹ chồng đã vang lên bên tai cô: “Vừa rồi có chuyện gì? Mẹ thấy con nôn có chút dữ dội, có cần phải đi bệnh viện khám không?”

Trời ạ! Nam Khuê hốt hoảng, đúng là sợ cái gì thì cái đấy sẽ tới.

“Mẹ, không sao đâu ạ, chỉ là không cẩn thận ăn nhầm trứng gà, mấy hôm nay con vẫn hơi bị dị ứng.” Nam Khuê cố gắng để giọng nói của bản thân tự nhiên nhất có thể, nhìn không ra chút sơ hở nào.

“Lần sau phải cẩn thận một chút, dị ứng không phải chuyện nhỏ đâu.” Vân Thư nghiêm túc nhìn cô, cuối cùng cũng không có nghĩ nhiều.

“Vâng, mẹ, sau này con sẽ chú ý.”

Sau đó, Vân Thư cũng không vòng vo, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề. “Nếu như mẹ không nhớ nhầm thì hôm qua là ngày kỉ niệm kết hôn hai năm của hai đứa.”