CHƯƠNG 89

“Em từng nghe câu thành thật sẽ được khoan dung, mà kháng cự sẽ chỉ có một đường chết chưa?” Sau khi cắn cô, anh không hề rời đi, mà lại dựa gần vào tai cô lần nữa, từng chữ từng chữ kia thật sự mang theo khí tức nguy hiểm khiến người ta sợ hãi vô cùng.

Mắt Tô Khiết khẽ lóe lên, câu này vốn như vậy sao? Bắt nạt cô không có kiến thức sao?

“Em từng nghe câu chối được thì chối (*) .” Tô Khiết chu môi, nhẹ nhàng đáp lại một câu như vậy.

Cô cảm thấy cô này dùng nói với ảnh quả thật không còn gì thích hợp hơn, nếu thật sự cô khai ra, đoán là cô đừng mong rời đi nữa.

Cả người Nguyễn Hạo Thần hơi khựng lại, khuôn mặt tựa sát bên tai cô bỗng thu về, đôi mắt dần híp lại, cứ như vậy nhìn chằm chằm cô.

Ánh mắt đó dường như chớp mắt xử lý cô, nếu như ánh mắt có thể giết người, cô nghĩ, có khả năng bây giờ cô đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.

Thậm chí Tô Khiết còn lờ mờ nghe thấy tiếng nghiến răng, không biết có phải cô nghe nhầm hay không.

Nhìn có vẻ anh đang tức giận.

Khi một người đang túc giận, sẽ mất đi sự bình tĩnh và khả năng đoán vốn có, vậy sẽ không nguy hiểm như trước nữa.

Đương nhiên, khi một người đang tức giận, rất sẽ làm ra chuyện gì đó bốc đồng, không biết anh có thế không?

Tô Khiết đang suy nghĩ, Nguyễn Hạo Thần bỗng xoay người đi ra ngoài, một câu cũng không nói, cứ thế đi ra cửa.

Ra khỏi cửa, Nguyễn Hạo Thần hơi bực bọc nởi lỏng cà vạt, dường như anh không thở nổi, chỉ là, cà vạt nới lỏng rồi, anh vẫn không thấy dễ thở hơn chút nào.

Nguyễn Hạo Thần thở mạnh một hơi, vừa rồi sao anh lại muốn bóp chết người phụ nữ kia thế chứ?

Anh cưới cô về để làm gì? Chuyên chọc tức anh sao?

Anh trước giờ luôn bình tĩnh, rất ít khi tức giận, lần này thật sự bị cô chọc tức điên lên.

Sau khi ra ngoài một đoạn, Nguyễn Hạo Thần để bản thân bình tĩnh lại, sau đó lấy điện thoại gọi đi.

Điện thoại kêu vài tiếng, đối phương mới nghe máy.

“Hạo Thần, có chuyện gì?” Tiếng người đàn ông kia trầm ổn thành thục, gợi cảm mà dễ nghe, chẳng qua, cho dù giọng nói dịu dàng lúc này vẫn mang theo vài phần phong cách mạnh mẽ quyết đoán.

“Anh cả, em muốn biết thân phận của người phụ nữ đến cục cảnh sát hôm nay.” Nguyễn Hạo Thần nói thẳng ra mục đích của mình, không thừa một câu, hiện giờ anh chỉ muốn biết người phụ nữ kia là ai?

Có phải là người phụ nữ anh cưới về, chuyên chọc tức anh kia không?

“…” Đối phương trầm mặc một chút, hiển nhiên đã biết chuyện này, dù sao lúc trước làm ầm lên ở cục cảnh sát như thế, anh ấy không thể nào không biết.

“Chuyện của cô ấy, anh không tiện tiết lộ.” Sau khi trầm mặc, giọng nói của người đàn ông đầu dây bên kia hiển nhiên đè thấp đi vài phần, dường như mang thêm chút ngưng trọng.

“Em biết rồi.” Nguyễn Hạo Thần hơi nhíu mày, chẳng qua không nói thêm gì nữa, anh biết rõ thân phận của anh cả, anh cả bảo không tiện, chắc chắn là có chỗ khó xử, anh không thể để anh cả khó xử.

“Em sẽ tự điều tra.” Nguyễn Hạo Thần lại từ từ bổ sung thêm một câu, anh cả không nói cho anh, nhưng anh có thể tự mình điều tra.

“Thật sự không tra ra thì không được sao?” Nghe thấy câu này của Nguyễn Hạo Thần, đối phương lại không hề thấy ngoài ý muốn, chỉ là trong giọng nói mang thêm chút lo lắng.

“Vâng.” Dường như không hề chần chừ chút nào, câu trả lời của Nguyễn Hạo Thần dứt khoát, không chừa chút đường lui.