CHƯƠNG 90

Đối phương không nói gì nữa, hiển nhiên anh ấy rất hiểu tính cách của Nguyễn Hạo Thần, chuyện Nguyễn Hạo Thần đã quyết định, không ai có thể thay đổi.

Anh ấy càng rõ hơn năng lực của Nguyễn Hạo Thần, nếu Nguyễn Hạo Thần thực sự dùng đến thế lực thực sự của mình để điều tra chuyện này, sợ là.

Ngắt máy, khóe môi Nguyễn Hạo Thần dần giương lên, như cười như không, quyến rũ chết người mà lại khiến người khác run sợ trong lòng.

Chuyện này còn chưa xong đâu, người phụ nữ kia muốn trốn thoát thế này, đừng mơ!

Sân bay.

“Hai bạn nhỏ, có cần chú đưa các con về không?” Xuống máy bay, Tịch Xuyên nhìn hai đưa nhỏ phía sau mình, nụ cười dịu dàng, đã xuống máy bay rồi, anh ta vẫn không dám tin, vậy mà anh ta cứ như vậy làm “ba” người khác một lần.

Nhớ tới chuyện trước đó, anh ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, khi hai đứa nhỏ này bảo anh ta làm ba, đưa chúng nó tới sân bay, lúc đó anh ta liền chết cứng người, nếu không phải anh ta có người quen ở bên đó, thật sự không thể dễ dàng đưa bọn nhỏ lên máy bay.

Không thể không nói hai đứa nhỏ này thật biết tìm người, một phát liền tìm anh ta, nếu đổi thành người khác, sợ là thật sự không có cách nào.

Đương nhiên, Tịch Xuyên không biết, là vì Đường Minh Hạo nhìn thấy nhân viên mặc đồng phục ở sân bay nhiệt tình chào hỏi anh ta nên nó mới tìm đến.

“Cảm ơn chú, không làm phiền chú nữa, mẹ sẽ đến đón chúng cháu.” Thằng nhóc cực kì lễ phép, khuôn mặt tươi cười khiến người khác thấy thoải mái, ấm áp lạ thường: “Chào chú.”

“Chào chú.” Cô bé cũng lễ phép nói theo một câu.

“Được rồi, tạm biệt.” Tịch Xuyên hơi cảm thấy bọn chúng qua cầu rút ván, trong lòng hơi buồn bực, chẳng qua cũng không nói thêm gì, với sự lanh lợi của hai đứa nhỏ, anh ta vẫn không cần quá lo lắng.

“Anh ơi, sao chúng ta phải vội vàng tới đây thế, hơn nữa còn không nói với mẹ?” Bé gái non nớt ăn kem mà cô bé thích nhất, đôi mắt to vừa đen vừa sáng khẽ chớp, bờ mi dài khẽ động, đáng yêu đến mức khiến trái tim người khác tan chảy.

“Mẹ kết hôn rồi, chúng ta phải đến giúp mẹ xem xem, không thể để mẹ bị bắt nạt được.” Trái lại, bé trai có thêm vài phần trưởng thành không phù hợp với tuổi của thằng nhóc, chẳng qua, cũng đáng yêu kinh người như vậy.

“Chúng ta thật sự có ba rồi sao?” Bé gái cắn một miếng kem to, sau đó hưng phấn thể hiện sự vui vẻ của mình.

“Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là chúng ta không thể để mẹ bị bắt nạt.” Bé trai nhìn qua, thấy chỗ kem dính trên mặt cô bé, duỗi tay lau sạch sẽ, động tác dịu dàng mà thành thục.

Dường như bé gái đã quen với việc này, rất hưởng thụ sự chăm sóc như vậy, chằng qua chuyện liên quan đến người ba kia vẫn rất tò mò: “Vậy anh muốn đi tìm ba sao?”

“Ừ.” Trên khuôn mặt của đứa nhỏ 4 tuổi mang theo nét ngây thơ, nhưng biểu cảm kia lại cực kì nghiêm túc.

Thằng nhóc cố ý đến đây, chính là để kiểm tra xem người đàn ông kia có đủ tư cách làm chồng của mẹ không, vì thế, đương nhiên phải đi gặp người đàn ông kia.

Loáng thoáng nghe thấy tiếng nói phía sau, khóe miệng Tịch Xuyên giật giật, hai đứa nhỏ này thật sự hiếm thấy!

Thông thường, không phải ba mẹ lo lắng cho con cái sao? Sao giờ đến hai đứa nhỏ này thì ngược lại rồi?

Hơn nữa, thằng nhóc vừa nói mẹ chúng kết hôn rồi, có nghĩa là mẹ chúng tìm cho chúng ba dượng sao?