(39)
Suốt cả đêm, Tần Lam cứ bị Tiêu Dực dày vò như vậy.

Sáng sớm hôm sau khi cô tỉnh dậy, anh đã không còn nằm bên cạnh nữa rồi.

Thời gian này cô xin nghỉ nên không cần phải lo lắng dậy muộn bị trễ giờ, nên cô lười nhác ngủ nướng thêm một chút nữa.
Cửa phòng lúc này vang lên tiếng gõ cửa, Tần Lam không buồn động đậy, chỉ nói vọng ra bên ngoài:
- Vào đi.
Bước vào chính là Lan Tâm, người hầu riêng của Tần Lam.

Từ lúc cô đi học trở lại thì đã yêu cầu không cần người hầu riêng đi cùng, cho nên Lan Tâm chỉ ở lại phủ để làm những công việc khác.

Hôm nay cũng như mọi ngày, cô ấy tới từ sớm để dọn dẹp phòng và giúp Tần Lam sửa soạn.
Những ngày mà Tiêu Dực không có ở phủ, Tần Lam đều nói không cần làm những quy tắc rối này, nhưng anh trở về thì mọi chuyện phải đúng như quy củ của nó.
Tần Lam cũng đã quen rồi, bây giờ cô không còn ngại ngùng như trước nữa, nằm im cho cô ấy dọn dẹp.


Từ trong không khí vẫn toả ra chút dư vị còn lại của cuộc kích tình đêm qua, đủ để khiến cho một người chưa có chút kinh nghiệm tình ái nào như Lan Tâm ngượng ngùng.
Nhưng cũng không dám chậm trễ, Lan Tâm nhanh chóng dọn dẹp sạch mọi tàn dư của đêm qua, sau đó mới bước tới trước mặt Tần Lam đầy cung kính:
- Dì thứ, mời cô dậy đi tắm ạ.
- Ừm, cô cứ ra ngoài trước đi.
Tần Lam lười biếng nhận lấy áo choàng từ Lan Tâm, che đi phần cơ thể trần, sau đó từ từ ra khỏi giường.

Nhưng Lan Tâm vẫn đứng đó đợi cô, cô ấy hình như đang phân vân gì đó.
Tần Lam thấy hôm nay Lan Tâm hơi lạ, liền gặng hỏi:
- Còn chuyện gì sao?
Lan Tâm thấy Tần Lam bắt đầu nghiêm giọng tra hỏi, cô ấy giật mình, run run đáp lại:
- Dạ...!dì thứ...
Hít một hơi thật sâu, Lan Tâm quyết định lấy hết dũng khí, rút từ trong túi ra một mẩu giấy, đưa cho Tần Lam:
- Sáng nay tới lượt em kiểm tra hòm thư thì vô tình nhìn thấy thứ này ạ.

Bởi vì nó không được để trong phong thư nên em đã tò mò mở ra xem...!nhưng em thật sự không cố ý đâu ạ.
Tần Lam thấy giọng điệu của Lan Tâm nghiêm trọng như vậy, cô cũng mở mẩu giấy ấy ra xem, sắc mặt cô lập tức thay đổi theo.

Cô nhanh chóng vò nát mẩu giấy lại, nắm chặt trong tay, hướng ánh mắt thận trọng nhìn Lan Tâm:
- Chuyện này không được nói với ai, nếu không tôi sẽ không bảo đảm mạng sống của cô đâu.
Lan Tâm chỉ là một cô gái hiền hành không chút mưu mô, bị câu nói của Tần Lam doạ cho chết khiếp, cô ấy gật đầu lia lịa:
- Vâng, em xin thề, tuyệt đối sẽ giữ bí mật ạ.
Có được câu bảo đảm của Lan Tâm, Tần Lam mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may hôm nay cô ấy là người kiểm tra thư, điều đầu tiên cô ấy làm khi nhìn thấy mẩu giấy đó chính là giấu giếm thống soái để mang tới cho cô.

Có thể thấy rằng, cô ấy thực sự trung thành với cô.


Nếu mà mẩu giấy này đến tay Tiêu Dực, e là đã xảy ra rắc rối lớn rồi.
Hiện tại cô trong mắt những người khác vẫn là loại phụ nữ lẳng lơ chuyên đi câu dẫn đàn ông, mẩu giấy này chính là bằng chứng khiến cho cô có mười cái miệng cũng không thể giải thích nổi.
Lạc Hy kia đã bắt đầu ra tay rồi, hơn nữa còn nhắm vào Trịnh Thiểu.

Nếu như mà để cho cô ta chiếm được lợi thế, đem Trịnh Thiểu đến trước mặt Tiêu Dực thì cô xong đời mất.

Dù sao thì trong quá khứ Trịnh Thiểu cũng là "tiểu thịt tươi" của Vân Tranh Lam.
Không được, lần này cô phải đích thân ra tay, bằng mọi giá ngăn chuyện này lại.
...
Tiêu Dực đang hồi phục rất tốt, cho nên thời gian này anh cũng không hề rảnh rỗi.

Lâm Dương liên tục theo dõi phía bên Lạc La Bằng, lại phát hiện ra tung tích bất thường của Lạc Hy, liền báo cáo:
- Thống soái, Lạc tiểu thư gần đây hay qua lại với một tay xe kéo, hơn nữa người này anh cũng biết ạ.
Tiêu Dực vốn chẳng mấy để tâm tới Trịnh Thiểu, anh đã hứa sẽ tin tưởng Tần Lam rồi nên anh tuyệt đối không nghi ngờ cô chuyện gì nữa.

Cho nên Lâm Dương báo cáo chuyện này, anh cũng không tỏ ra bất ngờ:
- Nói vào trọng điểm.
- Vâng ạ, theo điều tra thì hai người đó không giống với mối quan hệ nam nữ, với lại tay xe kéo đó từng có quá khứ dính dáng tới dì thứ ạ.
Nói tới đây, Lâm Dương lại ngập ngừng.


Hắn ta thật sự không cố ý điều tra mấy chuyện quá khứ này, nhưng Lạc Hy tự nhiên qua lại với "tình cũ" của Tần Lam là có ý gì chứ? Để bảo vệ an toàn cho Tiêu Dực cũng như Tần Lam, bọn họ buộc phải điều tra triệt để.
Thời gian này, người họ Lạc lộng hành, cả hai cha con Lạc La Bằng đều muốn đối phó với phủ thống soái.

Nên phòng bị trước vẫn hơn.
Tiêu Dực nghe xong cũng không có tỏ ra bất ngờ, chỉ lạnh lùng đáp:
- Tôi biết, gã ta là bạn của Tranh Lam.
- Nhưng mà thống soái, tôi đã theo dõi một thời gian rồi, mấy ngày nay tên đó lại luẩn quẩn quanh phủ.

Chuyện này...!liệu có liên quan tới dì thứ không ạ?
Nếu như là quá khứ thì có thể bỏ qua, nhưng thời gian này Tiêu Dực đang bị thương, cơ hội quá hoàn hảo để cho Tần Lam đi gặp "người tình" mà.

Không phải ai cũng dễ dàng tin chuyện một người sau một đêm có thể thay đổi hoàn toàn, Lâm Dương cũng vậy.

Hiển nhiên là lo lắng cho an nguy của Tần Lam chỉ là cái cớ, vấn đề thực sự chính là muốn tìm hiểu xem Tần Lam có dính líu gì tới Trịnh Thiểu không..