CHƯƠNG 2292

Tại sao! Tại sao chứ! Tại sao cô có thể có được sự yêu thương của một người đàn ông như vậy.

Hạ Nhiên dần cảm thấy không chịu đựng được những ánh mắt như thế nữa, người người đều nói dư luận rất đáng sợ, quả nhiên không sai.

Cô đề nghị Thẩm Trạch Hy không được đến đón cô, hoặc là đưa cô đi làm nữa, ánh mắt và lời bàn tán của những người ở cục cảnh sát quá khó chịu.

Thẩm Trạch Hy luôn rất có chủ kiến, hơn nữa làm việc còn quyết đoán, sạch sẽ, lưu loát, hoàn toàn không quan tâm đ ến ý kiến và cảm nhận của người khác.

Cho nên anh vẫn làm như trước đây.

Hạ Nhiên hết cách với anh, nhưng cũng đã dần quen, có nhiều lúc anh không đến, cô còn thấy rất mất mát.

Thói quen thật sự là một thứ rất đáng sợ, có nhiều lúc, nó sẽ đem lại ảnh hưởng chí mạng.

Sau khi chia tay với Lục Đông Thăng, cô chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ qua lại với một người đàn ông khác, là anh cố chấp xông vào cuộc sống của cô, khiến cô bắt đầu từ việc ghét bỏ sự tồn tại của anh trở thành quen thuộc, sau đó là thích, đây là một quá trình từ từ làm quen.

Chiều hôm nay, trên đường đi đón cô, Thẩm Trạch Hy mua một đoá hoa hồng đỏ rực, cánh hoa rất mềm mại, đỏ rực như lửa, cực kỳ xinh đẹp.

Vừa bước ra khỏi cục cảnh sát, Hạ Nhiên lập tức nhìn thấy bó hoa đỏ như lửa trước mặt, cô trợn mắt, sửng sốt.

Thẩm Trạch Hy bước tới, đưa bó hoa hồng kia cho cô.

“Anh lại làm ra chuyện thu hút sự chú ý của người khác?” Hạ Nhiên nâng tay day trán, day đến mức cảm thấy đau.

“Em không thích sao?” Thẩm Trạch Hy mỉm cười.

“Thích lắm.” Cô ngửi hoa, hoa hồng toả ra mùi thơm nhàn nhạt, khiến tâm trạng của người ta rất thoải mái.

“Tối nay anh chị của anh muốn gặp em? Có thể gặp nhau không?”

Hạ Nhiên chớp mắt: “Không phải lúc trước đã gặp rồi sao?”

“Đúng là gặp rồi, nhưng cũng không chính thức, lần này coi như là chính thức gặp mặt, tám giờ tối, ở nhà hàng Địa Cung…”

Hạ Nhiên day trán, về đến nhà, cô nói chuyện này với mẹ, mẹ cô hơi căng thẳng, dù sao bà ấy cũng chỉ từng gặp Trạch Hy, nhân vật lớn như Thẩm Hoài Dương chỉ từng thấy trên ti vi, bây giờ đột nhiên phải gặp nhau, đương nhiên là căng thẳng rồi.

Cô vẫn luôn ở bên cạnh an ủi, nói không sao đâu, anh là một người rất thân thiện, cũng rất dễ nói chuyện.

Thay quần áo, lại chuẩn bị thêm một lúc, sau đó cũng đến giờ, Thẩm Trạch Hy chạy xe đến đón, Hạ Vũ cũng đi cùng.

Đến nhà hàng, Thẩm Hoài Dương và Diệp Giai Nhi đã đến, còn có Huyên Huyên và tiểu bảo bối, đi vào, Hạ Nhiên hơi cẩn thận và không được tự nhiên, không biết nên nói gì.

Trước kia không phải chưa từng gặp nhau, nhưng vì không có quan hệ gì cho nên rất tự nhiên, nhưng cảnh tượng bây giờ thật sự hơi ngại ngùng.

Mẹ của Hạ Nhiên còn căng thẳng hơn cả cô, bà ấy chưa từng gặp Thẩm Hoài Dương, lúc này cũng không biết nên nói chuyện thế nào.