Lâm Thiên bây giờ đã hiểu ra việc cha của Tần Thi mời anh tới là muốn cho bản thân anh tránh xa Tần Thi!

Cha của Tần Thi quay đầu lại nhìn bóng lưng của Lâm Thiên, lắc đầu  mỉm cười: “Tuổi trẻ có ước mơ là điều tốt, nhưng mơ ước quá viển vông thì chỉ có thể trở thành một giấc mộng hão huyền mà thôi.”

Rõ ràng trong mắt cha của Tần Thi, lời Lâm Thiên vừa nói, chẳng qua chỉ là đang khoác loác mà thôi.

...

Sau khi Lâm Thiên đi xuống lầu.

“Ông Tần, thời gian đã không còn sớm, tôi xin phép đi về trước.” Lâm Thiên nói với ông cụ Tần.

“Được rồi, Tiểu Thi, cháu đi tiễn cậu Lâm Thiên đi.” Ông cụ Tần trên mặt cười nói.

Tần Thi gật đầu, sau đó lập tức đưa tiễn Lâm Thiên đi ra ngoài.

“Lâm Thiên, cha tôi nói chuyện gì với anh trên lầu vậy.”

Vừa đi ra khỏi cửa biệt thự, Tần Thi lập tức vội vàng hỏi.

“Không có chuyện gì, chỉ là nói chuyện phiếm thôi.” Lâm Thiên bình tĩnh nói.

"Tôi không tin, cha tôi gọi anh đến ăn tối, ông ấy nhất định là có việc gì đó!" Tần Thi nói.

Tần Thi là một cô gái rất thông minh, về điểm này cô vẫn có thể đoán ra được.

“Thật sự không có chuyện gì, cô đừng đoán mò nữa, tiễn tôi tới đây là được rồi, tôi có thể đi được.”

Lâm Thiên nói xong đã tăng tốc độ rời đi.

“Hừm, bổn cô nương tiễn anh, anh còn không muốn.” Tần Thi bĩu môi nhìn theo bóng lưng của Lâm Thiên.

Sau khi rời khỏi nhà họ Tần, Lâm Thiên lái xe xuống núi, dọc theo đường đi, Lâm Thiên cảm thấy trong lòng có chút phức tạp.

Cảm giác bị khinh thường nhưng lại vô lực này thực sự khiến cho Lâm Thiên cảm thấy rất khó chịu.

Lâm Thiên vốn tưởng rằng mình ở trong thành phố đã có thể làm mưa gió một cõi, nhưng hiện tại xem ra Lâm Thiên anh vẫn chưa thể đạt tới đỉnh cao nhất, anh vẫn còn phải đi thêm một đoạn đường dài nữa.

Cuộc trò chuyện với cha của Tần Thi tối nay đã khơi dậy trái tim tiến lên phía trước của Lâm Thiên!

…….

Sau Khi Lâm Thiên trở về biệt thự, trước tiên luyện đan vài canh giờ, sau đó mới bắt đầu dùng ngọc bội để tu luyện.

Dưới sự trợ giúp của ngọc bội, tốc độ tu luyện của Lâm Thiên tăng trưởng rất nhanh!

Sáng hôm sau.

“Phù.” Lâm Thiên thở một hơi thật dài, sau đó dừng lại.

Nhìn ánh sáng bên ngoài cửa sổ, Lâm Thiên quyết định hôm nay sẽ đi gặp ca sĩ Chu Ánh Ly. Mặc dù rõ ràng việc tạt axit sunfuric là do người đại diện của cô ta làm, nhưng Lâm Thiên không thể không nghi ngờ đó là mưu kế của cô ta.

Chiếc xe Lamborghini Poison của Lâm Thiên đã được hãng hàng không vận chuyển đến thủ đô, hơn nữa còn đưa đến tận gara để xe trong biệt thự của Lâm Thiên.

Lâm Thiên trực tiếp lái xe đi thẳng đến công ty giải trí Hòa An.

Ầm ầm!

Chiếc Lamborghini Poison của Lâm Thiên đã thu hút sự chú ý của đông đảo người dân ngay khi anh lái xe tới cửa công ty giải trí Hòa An.

"Woa, đó hình như là chiếc Lamborghini Poison, ở Hoa Quốc chỉ có một chiếc duy nhất, và hiện tại nó thực sự đã được lái đến đây!"

"Tôi nghe nói rằng tại Triển lãm ô tô ở Kim Vân hai ngày trước, chiếc xe này đã được đấu giá với giá trên trời là ba lăm nghìn tỷ. Bị một người giàu có thần bí mua được, xem ra người giàu có thần bí này rất có thể là người thủ đô! "

"Cũng không biết là tên nhà giàu nào. "

...

Dưới sự chú ý của mọi người, cửa xe được mở ra, Lâm Thiên từ từ bước ra khỏi xe.

Những người bên cạnh nhìn Lâm Thiên với ánh mắt tràn đầy hâm mộ.

Ở cửa lớn, chủ tịch của Công ty Giải trí Hòa An, đã đợi ở cửa ra vào để chào đón Lâm Thiên.

Trước khi lên đường, Lâm Thiên đã yêu cầu Lưu Thân liên lạc với chủ tịch công ty giải trí Hòa An để thông báo tin tức Lâm Thiên sẽ đến đây.

"Chủ tịch Lâm, hoan nghênh anh đến Công ty Giải trí Hòa An của tôi. Đó thực sự là niềm vinh hạnh cho Công ty Giải trí Hòa An chúng tôi, mời anh vào bên trong!"

Chủ tịch Công ty Giải trí Hòa An nhiệt tình mời Lâm Thiên vào văn phòng của mình.

Trong văn phòng.

Chủ tịch công ty giải trí Hòa An đích thân mời Lâm Thiên uống trà, sau đó cẩn thận ngồi đối diện Lâm Thiên.

“Chủ tịch Lâm, lần này anh đến đây,  không biết là vì chuyện gì.” Chủ tịch công ty giải trí Hòa An có vẻ hơi căng thẳng và e ngại.

Rốt cuộc danh tiếng của Lâm Thiên trong giới kinh doanh thủ đô quá lớn, việc Lâm Thiên trực tiếp đến thăm tất nhiên khiến ông ta cảm thấy có rất nhiều áp lực.

Lâm Thiên nhấp một ngụm trà nóng, đặt chén xuống, chậm rãi nói:

“Tôi muốn gặp Chu Ánh Ly, nghệ sĩ dưới trướng của công ty, gọi cô ấy đến đây.”

“Không thành vấn đề, tôi sẽ bảo cô ấy đến ngay lập tức!”Chủ tịch công ty giải trí Hòa An lập tức đáp ứng, sau đó ở trước mặt Lâm Thiên, gọi điện thoại cho Chu Ánh Ly.

Sau khi cúp điện thoại.

“Chủ tịch Lâm, tôi đã thông báo với cô ấy rồi, cô ấy sẽ lập tức đến đây ngay.” Chủ tịch công ty giải trí Hòa An mỉm cười.

“Tốt lắm.” Lâm Thiên gật đầu.

"Chủ tịch Lâm, công ty giải trí Hòa An của chúng tôi có rất nhiều nghệ sĩ chất lượng tốt. Nếu anh quan tâm, tôi có thể chọn ra một vài nghệ sĩ xinh đẹp ở tầng trên để anh chơi với các cô ấy vài ngày." Chủ tịch công ty giải trí Hòa An cười nói..

“Chủ tịch Tôn, tôi không thích việc này.” Lâm Thiên bình tĩnh nói.

"Được rồi, nếu chủ tịch Lâm có hứng thú trong tương lai, có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào.” Chủ tịch công ty giải trí Hòa An cười nói.

Lâm Thiên đợi được khoảng nửa giờ, một cô gái xinh đẹp bước vào, cô ta chính là Chu Ánh Ly.

“Chủ tịch, ngài gọi điện thoại gấp cho tôi như vậy, có chuyện gì sao?” Chu Ánh Ly hỏi.

Vừa rồi nghe điện thoại, chủ tịch công ty giải trí Hòa An không nói gì, chỉ nói có chuyện quan trọng, kêu cô ta qua ngay.

"Chu Ánh Ly, để tôi giới thiệu với cô. Đây là ngài Lâm, chủ tịch tập đoàn Vân Thiên, là anh ấy muốn gặp cô." Chủ tịch công ty giải trí Hòa An nói.

“Cái gì?!”

Vẻ mặt của Chu Ánh Ly đột nhiên thay đổi sau khi nghe tên của Lâm Thiên, cô ta biết Lâm Thiên là bạn trai của Tô Bảo Nhi.

“Chủ tịch Tôn, anh ra ngoài trước đi, tôi sẽ nói chuyện một mình với cô ta.” Lâm Thiên vẫy tay với chủ tịch công ty giải trí Hòa An.

“Được!” Chủ tịch công ty giải trí Hòa An vội vàng gật đầu.

Trước khi đi, anh ta còn khuyên nhủ trước mặt Chu Ánh Ly: "Chu Ánh Ly, tiếp đón chủ tịch Lâm cho tốt, nếu cô chọc giận chủ tịch Lâm, sẽ không có ai có kết quả tốt!"

Sau khi chủ tịch Tôn rời đi, chỉ còn lại Lâm Thiên và Chu Ánh Ly ở đây.

Cho dù Chu Ánh Ly là một ngôi sao lớn, ở trước mặt người ngoài ngăn nắp xinh đẹp, có lượng lớn Fan hâm mộ, được vô số người ngưỡng mộ, nhưng ở trước mặt Lâm Thiên, cô ta không dám có chút lỗ m ãng nào.

Thậm chí bởi vì trong lòng căng thẳng, hai tay cô ta cũng hơi run lên vì sợ hãi.

“Ngồi đi.” Lâm Thiên vẫy vẫy tay.

“Vâng, chủ tịch Lâm.” Chu Ánh Ly gật đầu, sau đó ngồi đối diện với Lâm Thiên.

Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn cô ta, chậm rãi nói:

“Chu Ánh Ly, cô lớn lên trông cũng rất xinh đẹp, nhưng tại sao dưới lớp da xinh đẹp của cô lại có một tâm hồn bẩn thỉu như vậy?”

Chu Ánh Ly nghe nói như thế xong, cơ bắp trên khuôn mặt khẽ giật giật co lại.

“Chủ tịch Lâm, tôi không biết anh nói lời này là có ý gì.” Chu Ánh Ly trên mặt cười gượng.

“Việc thuê người tạt axit sunfuric lên người Tô Bảo Nhi cô không phải không biết, đúng không?” Lâm Thiên chế nhạo.

“Chủ tịch Lâm, chuyện này thật sự không liên quan gì đến tôi. Đó đều là do người đại diện của tôi tự ý chủ trương.” Chu Ánh Ly sốt sắng giải thích.

“Chuyện này có liên quan đến cô hay không, tôi nghĩ trong lòng cô biết rõ nhất, đừng nghĩ tới việc lừa gạt tôi, ánh mắt của cô không lừa được ai đâu!” Lâm Thiên híp mắt lạnh lùng nói.

Chỉ cần nhìn phản ứng và ánh mắt của Chu Ánh Ly, Lâm Thiên có thể biết cô ta không thể thoát khỏi liên quan đến chuyện này!

“Nhớ kỹ cho tôi, thu hồi lại những suy nghĩ làm việc xấu của cô đi, nếu cô dám làm tổn thương Tô Bảo Nhi, cô sẽ giống như chén trà này!”

Giọng nói của Lâm Thiên vừa rơi xuống, cái tách trà trong tay đã bị bóp nát!

Nhiệt độ trong văn phòng dường như đã giảm xuống rất nhiều.

Chu Ánh Ly sợ tới mức mặt mày tím tái.

Lâm Thiên nói xong liền đứng dậy rời đi.

Về phần Chu Ánh Ly đó, cô ta tê liệt ngồi trên ghế, bị dọa đến hơn nửa ngày vẫn chưa hoàn hồn, cô ta chưa bao giờ nghĩ qua, khí tức của một người lại có thể lớn đến như vậy!

Sau khi Lâm Thiên rời khỏi phòng làm việc, dưới sự chào hỏi của chủ tịch Tôn, anh lập tức rời đi.

Trên thực tế, Lâm Thiên không thể chắc chắn một trăm phần trăm sự việc này là do Chu Ánh Ly chỉ thị, nhưng rất có thể xảy ra, bất kể sự việc này có liên quan đến Chu Ánh Ly hay không, Lâm Thiên đều tin tưởng Chu Ánh Ly sẽ không dám làm hại đến Tô Bảo Nhi trong tương lai nữa.

Ngay khi ra khỏi tòa nhà, Lâm Thiên nhận được cuộc gọi từ Thạch Hàn.

“A lô, Thạch Hàn.”

Lâm Thiên vừa lên xe vừa trả lời điện thoại.

“Anh Thiên, lần trước anh yêu cầu em nhìn theo dõi cha của Triệu Linh, cuối cùng ông ấy cũng đã động đậy sau khi yên lặng vài ngày.” Giọng nói của Thạch Hàn truyền ra trên điện thoại.

"Ồ? Đã xảy ra chuyện gì?" Lâm Thiên vội vàng hỏi.

“Ông ấy hiện tại đã bay đến thành phố Kim Vân, và chuẩn bị lên đường đến thành phố Áo bằng thuyền.” Thạch Hàn nói.

“Đi thành phố Áo?” Lâm Thiên ánh mắt hơi híp lại.

Trước đó cha của Triệu Linh liên tiếp vay tiền của Lâm Thiên hai lần, số tiền lần nào cũng rất lớn, lại còn nói là đang đầu tư, Lâm Thiên mơ hồ cảm thấy có lẽ ông ấy đang đánh bạc.

Bây giờ có vẻ như suy đoán của Lâm Thiên là hoàn toàn chính xác.

“Anh Thiên, em có cần đi theo ông ấy đến thành phố Áo không?” Thạch Hàn hỏi.

"Không cần, không cần quan tâm đ ến ông ấy nữa. Lần này cứ để cho ông ấy đánh bạc. Bất kể là thắng hay thua tôi cũng sẽ không quan tâm đ ến ông ấy nữa." Lâm Thiên thất vọng lắc đầu.