“Hỏa là thái dương, thủy chính là âm biến thành, nhưng tiếp đó kim sẽ thiếu âm, vậy không phải âm hóa thủy, từ âm hóa thủy đến thiếu âm, khẳng định có một quá trình, bởi hỏa sinh trước thổ, thổ tiếp tục sinh kim, hơn nữa dương biến âm, dương chủ sinh, mà âm chủ vong, dương chủ tiến, âm chủ lui, thuận chủ dương, nghịch chủ âm, do đó từ hỏa đến kim mới có hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, mà từ thủy đến mộc, chỉ có thủy sinh mộc. Thổ chuyển giao không có trung gian. Hỏa biến kim, toàn bộ nhờ công của thổ, dương biến âm, vốn là nghịch, bởi vì có thổ thì hỏa mới sinh thổ, thổ sinh kim, thuận sinh, âm biến dương, vốn chính là thuận, suy ra thủy sinh mộc. Đây là nguyên lý tương sinh của Ngũ Hành, Ngũ Hành tương khắc cũng có đạo lý như thế.”

“Rắc ~~” Sâu trong linh hồn truyền đến một tiếng giòn vang.

Tâm trạng Hứa Tử Yên bỗng chốc sáng sủa. Bên ngoài cơ thể, lốc xoáy hình thành từ linh khí trên đỉnh đầu trong giây lát tăng vọt gấp mấy lần, điên cuồng tuôn vào trong cơ thể Hứa Tử Yên.

Đám người Hứa Đỉnh Thiên trố mắt đứng nhìn tình cảnh phát sinh trước mắt, trong lòng đã khiếp sợ đến cực điểm.

“Gia gia, đội trưởng nàng… nàng đột phá phải không?” Hứa Lân không chút nào che giấu khiếp sợ trong lòng nhìn sang Hứa Đỉnh Thiên đồng dạng khiếp sợ.

“Ừ… Hẳn là không sai… Nhưng thế này không giống như là Luyện Khí kỳ đột phá, quá hoành tráng, hẳn là Trúc Cơ kỳ đột phá mới đúng, à không, quả thực so với Trúc Cơ kỳ còn hoành tráng hơn.” Hứa Đỉnh Thiên nghẹn họng nhìn trân trối sự tình xảy ra, nội tâm khiếp sợ tột đỉnh.

Bên cạnh, ánh mắt Lăng Tiêu lộ ra ý cười, cũng hết sức hứng thú. Hắn luôn thắc mắc Hứa Tử Yên kết quả là tu vi gì, tuy rằng dựa vào kinh nghiệm bản thân có thể phỏng đoán ra Hứa Tử Yên ít nhất cũng phải là tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng Hứa Tử Yên rốt cuộc là Trúc Cơ kỳ tầng thứ mấy, Lăng Tiêu cũng không biết. Mà bây giờ Hứa Tử Yên đột phá, vào thời điểm đột phá, Liễm Tức phù trên người nàng sẽ bị mất hiệu lực, như thế tu vi chân chính của Hứa Tử Yên sẽ hiện ra trước mắt mọi người.

Lang Gia trong tiểu lâu của tiệm thuốc Lang Gia, khóe miệng xẹt qua ý cười, thì thào nói: “Bộ tộc Hứa thị, cuối cùng cũng xuất hiện một thiên tài.”

Thời điểm bấy giờ, trong lòng Hứa Tử Yên vui mừng vô hạn, nàng biết bản thân đã đột phá Trúc Cơ kỳ tầng thứ hai, đạt tới Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba, hơn nữa bởi vì lần này tâm cảnh đột phá, cộng thêm việc bản thân là thủy linh thể, cùng với linh khí nồng đậm trong đan điền, làm nàng trực tiếp đột phá đến Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba hậu kỳ đỉnh. Vừa nghĩ đến mình là thủy linh thể, còn có đan điền của mình, thêm vào đó đến bây giờ nàng cũng chưa rõ lắm về cái không gian không ngừng phóng thích linh khí nồng đậm kia, tâm trạng Hứa Tử Yên liền trở nên cực tốt.

Hứa Tử Yên liên tục dẫn đường cho linh khí vận chuyển trong cơ thể, rót vào đan điền. Linh khí trên đỉnh đầu dần dần thưa thớt đi, linh khí như con sông lớn dũng mãnh tiến vào trong cơ thể biến thành chảy nhỏ giọt. Hứa Tử Yên biết linh khí xung quanh đều bị bản thân hấp thu gần hết. Vì thế kiềm lại tiếc nuối trong lòng, chậm rãi thu hồi công lực, thoát ly việc tu hành.

Vừa mở mắt ra, đã thấy được đám người Hứa Đỉnh Thiên vây xung quanh mình, mở to hai mắt nhìn bản thân. Phát hiện Hứa Tử Yên tỉnh lại, tất cả mọi người đều thở phào một cái, Hứa Mai bỗng chốc lẻn đến trước mặt Hứa Tử Yên, vội vàng hỏi: “Đội trưởng, ngươi đột phá?”

“Ừ.” Hứa Tử Yên nhẹ nhàng gật đầu.

“Cảnh giới gì?” Hứa Mai hỏi tiếp, hết cách rồi, với cảnh giới của nàng căn bản nhìn không thấu tu vi của Hứa Tử Yên.

Hứa Tử Yên vừa định nói dối che giấu tu vi bản thân. Nhưng thoáng chốc nàng liền nở nụ cười khổ. Bởi vì nàng phát hiện Liễm Tức phù trên người mình đã tan biến, lúc này tu vi bản thân ở trong mắt Hứa Đỉnh Thiên và Lăng Tiêu căn bản không phải bí mật gì. Vì thế, đành lạnh nhạt nói: “Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba.”

“Thật tốt quá.” Mọi người cùng nhảy lên hoan hô, trên mặt lộ ra biểu cảm như trút được gánh nặng. Nhưng lập tức lại cứng ngắc đứng ở nơi đó, hai tay vẫn còn duy trì tư thế vỗ tay, trên mặt cũng vẫn duy trì biểu cảm vui sướng, nhưng giống như bị người làm định thân pháp, cứng ngắc đứng tại chỗ.

Qua thật lâu sau, Hứa Thiên Lang có chút không xác định hỏi: “Đội trưởng, vừa rồi người nói người là cảnh giới gì? Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba?” Hứa Thiên Lang bất tri bất giác dùng tới kính ngữ.

Hứa Tử Yên bất đắc dĩ nhẹ nhàng gật đầu, nếu không phải không có biện pháp, nàng cũng chẳng muốn bại lộ tu vi bản thân, một tu sĩ thế tục giới, mười sáu tuổi liền có được tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba, điều này cũng quá mức làm cho người ta sợ hãi. Hơn nữa, mục tiêu của Hứa Tử Yên cũng không phải là ở thế tục giới, mục tiêu của nàng là muốn đi tu tiên giới. Mà tu tiên giới nàng vẫn chưa biết rõ, ở một nơi bản thân hoàn toàn chưa biết gì, bại lộ tất cả át chủ bài của bản thân, điều này khiến Hứa Tử Yên cực kỳ không có cảm giác an toàn. Cho nên, ánh mắt Hứa Tử Yên đảo qua mọi người, nghiêm túc nói: “Ta không hy vọng tu vi của ta bị lan truyền ra ngoài, mong các vị trưởng bối, còn có các sư huynh sư tỷ có thể giữ bí mật giúp ta.”

“Việc này không thành vấn đề.” Hứa Đỉnh Thiên nghiêm túc nhìn lướt qua các đệ tử gia tộc, lớn tiếng nói: “Các ngươi đều nghe rõ cho ta, chuyện đã xảy ra hôm nay, không cho phép lan truyền ra ngoài. Nếu sự tình hôm nay lan truyền ra ngoài, chính là phản bội gia tộc, lập tức xử tử.”

“Dạ.” Tất cả mọi người đều rùng mình, vội vàng tập trung tinh thần, cung kính đáp.

Nhìn thấy vẻ mặt mọi người, Hứa Đỉnh Thiên vừa lòng gật đầu, ánh mắt dừng lại ở trên người Hứa Kỳ một lúc, trong lòng không khỏi thở dài. Vốn dĩ cháu trai của ông, bên trên chỉ có một mình Hứa Thiên Lang đè nặng, thật không ngờ chỉ chưa đến một năm ngắn ngủi, ở trước cháu trai của ông lại nhiều thêm Hứa Tử Yên và Hứa Lân. Hơn nữa theo các loại dấu hiệu cho thấy, vị Hứa Tử Yên trước mắt này không chỉ tu vi cao, mà còn hết sức trí tuệ, lại có mị lực mãnh liệt, tài năng lãnh đạo siêu phàm, đến ngay cả Hứa Thiên Lang chưa từng thuần phục bất cứ ai, hiện tại xem ra cũng đã tâm phục khẩu phục Hứa Tử Yên, thật không biết Hứa Tử Yên làm cách nào được vậy.

Có điều, kể cả Hứa Đỉnh Thiên một lòng muốn chiếu cố cháu trai Hứa Kỳ của mình, lúc này cũng không dám phê bình kín đáo Hứa Tử Yên. Vốn dĩ hắn tính đợi đến khi Hứa Tử Yên tỉnh lại, bản thân nhất định phải lấy danh nghĩa trưởng bối răn dạy nàng một chút, răn dạy nàng làm sao có thể một mình thay đổi quyết định gia tộc, cướp đi chức đội trưởng của Hứa Kỳ. Sau đó sẽ đem chức đội trưởng trả lại cho Hứa Kỳ. Kể từ đó, dưới sự bảo vệ của hắn. Hơn nữa hiện tại tựa hồ không còn ai đuổi giết người trong gia tộc mình, tuy rằng hắn không biết mấy tu sĩ phương bắc cùng đệ tử tông môn vì sao không thấy, nhưng đám người mình không có chuyện, hơn nữa đã qua ba ngày, như vậy có nghĩa nguy cơ của đám người mình đã qua.

Không có người đuổi giết mình, Hứa Đỉnh Thiên đương nhiên tuyệt đối nắm chắc có thể đưa mọi người trở về Trung Đô thành, tới lúc đó, Hứa Kỳ lấy thân phận đội trưởng trở về, việc này tuyệt đối có thể giúp nó tăng uy vọng cực lớn ở Hứa gia. Nhưng mà, hiện tại… đối mặt Hứa Tử Yên Trúc Cơ kỳ tầng thứ ba hậu kỳ đỉnh, cộng thêm sức chiến đấu của Hứa Tử Yên hắn cũng đã được chứng kiến, có thể nói là ấn tượng khắc sâu, làm gì còn dám dựa theo kế hoạch trước đó mà làm việc. Vả lại trong lòng lúc này cũng hết sức rõ ràng, thành tựu tương lai của Hứa Tử Yên sẽ không có giới hạn, tương lai gia tộc còn phải dựa vào người trước mắt. Trong lòng chỉ đành than nhẹ một tiếng, gạt bỏ nỗi mất mát trong lòng, quay đầu nhìn Hứa Tử Yên, ngữ khí cực kỳ thân thiết: “Yên nhi, cháu yên tâm đi, gia tộc nhất định sẽ bảo vệ bí mật này cho cháu.”

“Cám ơn gia gia.” Hứa Tử Yên chân thành cảm tạ.

Vẻ mặt Hứa Đỉnh Thiên hiền lành vẫy vẫy tay, nhẹ giọng nói: “Chỉ là, ta có mấy vấn đề muốn hỏi cháu?”

“Dạ được, người hỏi đi ạ.” Hứa Tử Yên nhẹ giọng đáp.

“Trước đây cháu đã ẩn tàng tu vi?” Hứa Đỉnh Thiên vừa hỏi lời này, ánh mắt mọi người đều lia tới trên người Hứa Tử Yên, đặc biệt là Hứa Hạo Lượng. Lúc trước hắn chính là bị Hứa Tử Yên có tu vi bề ngoài là Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất đánh bại, đó là sự tình mà cả đời này hắn cũng không kham nổi. Hiện tại nghe được Hứa Đỉnh Thiên hỏi Hứa Tử Yên phải chăng có che giấu tu vi, Hứa Hạo Lượng lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, đồng thời trong lòng cũng trông ngóng Hứa Tử Yên nói đáp án là ẩn tàng tu vi rồi, giả sử thật là như vậy, Hứa Hạo Lượng cảm thấy nội tâm bản thân sẽ lập tức thoải mái hơn nhiều, bằng không làm sao bắt hắn chịu đựng nổi việc này đây.

“Dạ.” Hứa Tử Yên nhẹ nhàng gật đầu nói.

“Thế… Yên nhi.” Hứa Hạo Lượng rốt cuộc nhịn không được chen vào nói, bởi vì điều này trực tiếp liên quan đến chuyện bản thân luôn hoang mang, chính là Hứa Tử Yên dựa vào cái gì lấy tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất có thể dễ dàng chiến thắng mình có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ hai, cho dù Hứa Tử Yên có được phù cũng hết sức quỷ dị. Chuyện này đã tra tấn nội tâm Hứa Hạo Lượng lâu lắm rồi, hôm nay rốt cuộc biết được đáp án của vấn đề đã mê hoặc hắn thật lâu, cho nên hắn liền bất chấp lễ phép, đánh gãy cuộc trò chuyện giữa Hứa Tử Yên và Hứa Đỉnh Thiên, trực tiếp hỏi: “Ngày đó… chính là ngày đó…” Mặt Hứa Hạo Lượng đỏ bừng bừng, hắn thật sự xấu hổ mở miệng nói đến chuyện bản thân ngày đó bị Hứa Tử Yên đánh bại tại trận, lại nhìn thấy Hứa Tử Yên mở to mắt, khó hiểu nhìn mình, liền cắn chặt răng nói: “Chính là… ngày đó ở Nghị Sự đại điện, tu vi chân thật của cháu là gì?”

Nghe câu hỏi của Hứa Hạo Lượng, lại nhìn thấy vẻ mặt quẫn bách của hắn, Hứa Tử Yên lập tức hiểu rõ ý của Hứa Hạo Lượng, bèn cố nén cười, nhẹ giọng nói: “Khi đó, tu vi của cháu là Trúc Cơ kỳ tầng thứ nhất.” Dừng một chập, vì để tâm trạng Hứa Hạo Lượng có thể dễ chịu một ít, lại bổ sung thêm: “Hậu kỳ đỉnh.”

Lúc này, Hứa Hạo Lượng thật sự là rơi lệ đầy mặt, trong lòng ấm ức chỉ hận không thể rống thật to vào Hứa Tử Yên.

Ngươi đây chẳng phải là lừa người hả? Rõ ràng là tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ nhất, còn cố tình giả vờ ngây ngô, là tu vi Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất mà đi đào hố như thế, chưa thấy qua người lừa đảo giống ngươi vậy, nếu lúc trước ngươi ở Nghị Sự đại điện lộ ra tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ nhất, ta sẽ nói như vậy sao? Ta sẽ tự đi tìm nỗi nhục ấy sao? Giờ phút này Hứa Hạo Lượng đã không còn rơi lệ đầy mặt, mà là khóc không ra nước mắt, chỉ đành ngơ ngác đứng ở một bên, ngước nhìn trời cao, vẻ mặt bi thương.

Hứa Đỉnh Thiên khó hiểu nhìn thoáng qua Hứa Hạo Lượng đang đứng tại chỗ cảm thán, lại tiếp tục hỏi Hứa Tử Yên: “Yên nhi, vì sao cháu phải che giấu thực lực? Chẳng lẽ cháu không biết, nếu cháu hiển lộ thực lực, không chỉ có lợi cho gia tộc, khiến mấy gia tộc kia dè chừng Hứa gia chúng ta, mà cháu cũng nhận được rất nhiều sự trợ giúp từ gia tộc, ví dụ như những thứ đan dược để tu luyện.”