Chương 935:

“Anh nói cũng có lý, nếu như cô ta biết anh là người của Cục tình báo quân đội, động thủ với anh là hợp tình hợp lý.“ Hàn Băng gật đầu mạnh, hết sức cho là vậy, “Tuy rằng chút tin tức chúng tôi thu tập được đêu chứng minh tên sát thủ này là nam, nhưng không loại trừ cô ta làm lẫn lộn tầm mắt, mê hoặc chúng tôi!”

“Nếu như tối hôm nay Sing ta mà bắt được cô ta thì tốt rồi..

Lâm Vũ không kìm được mà lắc đầu cười khổ sở, than thở nói: Việc này phải trách tôi, nói ra thật xấu hồ, lại ngã trong tay một người phụ nữ..

“Rất bình thường, đàn ông mà, thì nên ngã vào trong lòng bàn tay của phụ nữ!” Ngữ khí của Hàn Băng có chút trêu trọc, dường như rât hưởng thụ cái bộ dạng mất mặt của Lâm Vũ, kìm không được cười nói: “Dù gì thì anh hùng khó qua ải mĩ nhân mà, hy.

vọng lân sau anh gặp lại cô ta, có thê bước được qua.”

“Được rồi, cô đừng lấy tôi ra trêu ghẹo nữa.” Lâm Vũ thở dài, “Dung mạo của người phụ nữ đó anh có nhìn rõ không?”

“Nhìn rõ rồi, không thì tôi làm sao mà tra ra được àiI”

Hàn Băng cười cười, sau đó nghĩ đến người phụ nữ kia chạy trốn lúc đó có một dung nhan xinh đẹp, không kìm được bùi ngùi nói: “Không thể không nói, cô ta đúng thật là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp và hắp dẫn, trên đời này người có thể từ chối cô ta không nhiêu, vì vậy anh ngã vào tay cô ta cũng không tính oanl”

Nói xong cô dí dỏm nhìn Lâm Vũ chớp chớp mắt.

“Lần sau mà gặp lại cô ta, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô tai”

Lâm Vũ híp mặt lại, lại than thở, nghĩ đến việc của tối hôm nay, cũng có chút hồ thẹn, liền lập tức đứng dậy nói: “Muộn quá rôi, tôi không ở lại nữa, tôi về đây!”

“Vậy tôi cũng không giữ anh lại nữa, dù gì anh cũng là người có gia đình mài”

Hàn Băng cười nói: “Có điều chuyện của Ngọc Bài anh để ý một chút, tên sát thủ này xem ra không biết về xưởng gia. công có liên quan, đến anh, chúng ta lân này tranh thủ bắt con cá lớn này! Nói không chừng thật đúng như lời anh nói, đúng là một người phụ nữ, đến lúc đó tôi giao cô ta cho anh mấy giờ đồng hò, tùy anh xử lý!”

Trong ngữ khí của cô ấy có chút ấm áp, nhưng Lâm Vũ nghĩ đến những người chêt thảm hại, trong lòng lại phát lạnh từng trận. Bởi vì thân thể của anh vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, an toàn là trên hết, Hàn Băng tự mình đi anh ta về.

Dường như trải qua một đêm nghỉ ngơi, thân thể của Lâm Vũ dường như hồi phục khá nhiều rồi, xem ra là hiệu quả của thuốc ngủ đã hết rồi.

Có điều khiến cho Lâm Vũ không biết phải làm sao là, bản thân cả đêm đều ôm Giang Nhan ngủ, nhưng trong đầu lại chỉ thâp thoáng hình ảnh của người phụ nữ kia, làm cho bản thân cả đêm đêu không ngủ được.

Ngày hôm sau Hách Ninh Viễn gọi điện thoại cho Lâm Vũ, gọi anh đi Cục vệ sinh một chuyên.

Lâm Vũ biết rằng phần lớn là Đại Na . công chúa đến, cũng không thể trì hoãn, mau chóng lái xe đên Cục vệ sinh.

Vừa vào đến phòng, Hách Ninh Viễn cười haha nói: “Tiểu Hà, nghe nói anh gận đây rất bận? Lần này thì anh nồi tiếng thật rồi, khắp cả Kinh Thành, thậm chí là Hoa Hạ, đều truyền đi tên của anh à! Ha ha ha…

“Bộ trưởng Hách,anh đừng nói tôi ra trêu đùa nữa! Lâm Vũ bắt đắc dĩ lắc đầu, đỡ eo khổ sở nói: “Nồi tiếng, cũng không phải là một chuyện tốt.”

“Nào, ngồi đi, nói với anh một tin tốt!”