Chương 936:

Hách Ninh Viễn nhanh chóng gọi Lâm Vũ ngôi xuông, kích động nói: “Vạn Sĩ Linh bị bất rôi, bởi vì lân này liên quan đến mạng người, vì vậy không dễ xử lý, tuy răng Vạn gia gia chủ Vạn Sĩ Huân ra mặt tìm giúp không ít quan hệ, nhưng lần này cũng đủ cho lão già đó một bài học rồi! Đương nhiên, không cần biết ông ta có ngồi tù hay không, hội trưởng hiệp hội Đông y của ông ta lân này chắc chắn không thê làm nồi nữa, trải qua cuộc họp thảo luận của chúng tôi, mọi người đều đồng ý do anh đảm nhiệm hội trưởng hiệp hội Đông y!”

“Tôi làm ư? Bộ trưởng Hách, có nên hỏi trước ý kiến của người khác trong giới Đông y hay không?” Lâm Vũ cần trọng hỏi.

*“ vI” Hách Ninh Viễn xua tay. thẳng thừng, ưỡn ngực ngạo nghề nói: “Bây giờ ai còn dám chất vẫn anh nửa lời?

Anh đánh bại Du gia mọi người đều nhìn thấy! Với lại bệnh của Đại Na công chúa lần này nêu như anh mà chữa khỏi được, vậy thì tôi dám đảm bảo với anh, Ủy ban Quốc gia sẽ đặc biệt phong anh làm người giỏi bậc nhất ngành y!”

Nói đến đây, ánh mắt của Hách Ninh Viễn phát sáng, đưa mặt vệ phía trước, có vài phần, thần bí, Siời haha nói: “Gia Vinh à, đến lúc đó anh sẽ trở thành người giỏi nhất ngành y từ khi kiến quốc đến nay! Anh giúp đỡ khám bệnh, chính là nhân vật lớn chân chính của bộ máy quyên lực Hoa Hạ, đến lúc đó anh thành đạt rồi, thì đừng có quên bộ trưởng bé nhỏ như tôi nhé!”

“Bộ trưởng Hách, anhnói gì vậy, tôi vẫn biệt anh vẫn luôn chiêu cô tôi, ân tình của anh, tôi suốt đời khó quên!”

Lâm Vũ viết rằng anh ây chỉ nói đùa, có điều vẫn phải nói mấy lời đảm bảo với anh ây một câu.

Nói thật thì, Lâm Vũ nghe được “Người giỏi nhất ngành y” với vài từ mà trong lòng cũng không khỏi có chút cảm xúc mênh mông, Hách Ninh Viễn nói rất đúng, nếu như bản thân thật sự trở thành người giỏi nhất ngành. y, vậy thì sẽ đều tiệp xúc với đêu sẽ là những nhân vật cao nhất của kim tự tháp quyên: lực ở Hoa Hạ.

Mà mây người này, mới là những nhân vật lớn nắm bắt quyên ở Kinh Thành! Đến cả ba đại thê gia Hà, Trương, Sở đều phải nhìn sắc mặt của những nhân vật lớn này. Nếu như anh ây có một chút giao tình nhất định với những người này, vậy thì đến lúc đó thì ba đại thế .gia này đêu phải nhường nhịn vài phần! Nếu như anh ấy có thê phát triên tốt, chỉ cân một thời gian nhất định, nói không chừng bản thân có thể chống lại một trong ba đại thế gial Ị?

“Tùng tùng tùng!

Lúc này thư ký tiêu Phạm gõ cửa, vội vã chạy vào nói, “Bộ trưởng Hách, văn phòng Quốc ủy có người đên, có việc gâp tìm ông!”

“Nhanh, nhanh mời vào!”

Hách Ninh Viễn sắc mặt biến đổi, vội | vã nói.

Tiểu Phạm sau khi đi ra ngoài không bao lâu, liền dẫn theo hai người đàn ông mặc vest đi vào, hai người đều độ khoảng trên dưới 50 tuôi, sắc mặt trắng nốn, tóc được chải một cách cần thận, trên người phát ra hơi thở của người có trí thức, trước ngực trái còn đeo một chiếc huy Chương màu đỏ.

“Ai dà, thì ra là thư kí Hồ và trợ lý Đặng à.”

Hách Ninh Viễn nhìn thấy người lập tức đứng dậy cười nghênh đón, bắt tay với hai người một cách nhiệt tình.

“Bộ trưởng Hách, đã lâu không gặp!”

Thư ký Hồ cười haha bắt tay với Hách Ninh Viễn, trong lúc nói chuyện cần thận nhìn Lâm Vũ một cái, sặc mặt bỗng. nhiên biến đổi, vội vã bước lại, vui mừng nói: “Bác sĩ Hà, cậu cũng ở đây à! Trùng hợp quá!”

“Xin chào!”

Lâm Vũ có chút sững sờ, một mặt ngỡ ngàng, không biệt người thư ký.

này sao lại biệt mình, chẳng lẽ ông ây cũng quan tâm đến cuộc thi tài lân trước?