Nhưng mà chưa đến mười phút, Lương Hải Quỳnh vội vàng gọi: “Thanh Minh, chuyện quái gì đang xảy ra vậy, tại sao Zalo của Kiều Nhân lại công khai nói rằng cô ta sẽ giải trừ hôn ước với con, bởi vì trong thời gian đính hôn con vẫn liên lạc với Khương Tuyết Nhu?”

Thanh Minh sửng sốt, không ngờ Khương Kiều Nhân hạ thủ nhanh như vậy.

Anh ta vội vàng mở Zalo của Khương Kiều Nhân.

Cô ta viết: “Một cô gái vừa bước ra khỏi vực sâu, tưởng rằng mình đã gặp được Hoàng tử. Hóa ra anh ta chỉ đang thèm muốn thân phận người thừa kế của cô.


Gần đây, nhiều người chửi tôi, nói tôi là kẻ thứ ba và cướp bạn trai của em gái tôi, thật ra thì tôi không hề hay biết. Anh ta nói yêu tôi, tôi tin điều đó, tôi không để ý đến cái gì nữa, ngay cả khi tiệc đính hôn bị làm loạn, anh ta cũng không quan tâm. Nhưng bây giờ tôi mới biết anh ta vẫn chưa cắt đứt quan hệ với người khác, trước đây anh ta chỉ giả vờ đỉnh hôn với tôi, tôi chỉ là đá lót đờng để anh ta ngồi lên một vị trí vững vàng trong Lục thị.

Ngay sau đó, cô cũng đăng một bức ảnh của anh ta và

Khương Tuyết Nhu ở khu dân cư Thủy Sinh lên.

Từ góc ảnh, anh ta nắm tay cô, như thể đang nói chuyện trìu mến.

Hóa ra là anh ta bị chụp lén.

Người nhà họ Khương đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc này, họ muốn dội hết nước bẩn lên người anh ta để Khương Kiều Nhân rút lui trong êm đẹp.

Đã quá muộn để Lục Thanh Minh hối hận.


Bởi vì Khải Phong, Tần Gia Như và Thang Nhược Lan đã thích và chia sẻ ra, bài đăng của Khương Kiều Nhân nhanh chóng trở thành tin tức nóng hổi.

Rất hiều người gọi anh ta là kẻ bội bạc, là một tên cặn bã. Họ còn mắng anh ta và Khương Tuyết Nhu cấu kết với nhau làm việc xấu, lừa dối một cô gái quê mùa chất phác.

Lương Hải Quỳnh lo lắng nói ở bên kia: “Con thật sự lại có quan hệ mờ ám với Khương Tuyết Nhu sao? Con bị hồ đồ à? Dưới tình hình kia, con chỉ có thể dựa vào nhà họ Khương để chuyển mình thôi… “Mẹ, con không có.” Lục Thanh Minh khó khăn mở miệng: “Mẹ không nhìn ra được hay sao? Chính là Khương Kiều Nhân muốn thoát khỏi con, đổ một chậu nước bẩn lên người con.”

Lương Hải Quỳnh sửng sốt, trong chốc lát bà ta liền hiểu ra mọi chuyện. “Cô ta hóa ra là loại người này. Mẹ đã nhìn lầm! Con bây giờ đã xuống đáy rồi. Giờ cô ta muốn bêu xấu hoàn toàn danh tiếng của con và đẩy con xuống vực sâu “Đúng vậy, con cũng không ngờ, có lẽ đây chính là báo ứng.” Lục Thanh Minh vô cùng buồn bực, nhưng không biết Khương Tuyết Nhu có bị tổn thương không, anh ta đã nợ cô quá nhiều rồi…

Đường Hiếu.

Khi Khương Tuyết Nhu ở công ty thấy cô tự dưng lại bị một nhóm người la mắng mà không hiểu vì sao, cô đã muốn đập vỡ điện thoại của mình.

Khương Kiều Nhân thật sự có thể trắng đen trở mặt, rõ ràng là cô ta cướp Lục Thanh Minh, cuối cùng không muốn anh ta nữa, lại vẫn còn gài bẫy cô với Lục Thanh Minh cấu kết làm việc xấu.


Còn Thang Nhược Lan, dựa vào việc là một ngôi sao lớn để kích nổ đề tài, để cho nhiều người mắng cô hơn.

Đám người này là kiểu người gì đây? “Nhiều thứ trên mạng đều là giả, không cần quan tâm. Đường Hiếu cũng để ý mà an ủi cô: “Nếu cảm thấy không khỏe thì mau về nghỉ ngơi đi.” “Ừ” Khương Tuyết Nhu thực sự không muốn chịu đựng ánh mắt khác thường của đồng nghiệp nữa, gật đầu, thu dọn đồ đạc rồi về nhà.

Ai ngờ, ngay khi cô vừa xuống lầu, một nhóm phóng viên không biết từ đầu chui ra vây lấy cô. “Cô Khương, cô và Lục Thanh Minh lại tái hợp sao?” “Tái hợp cái gì chứ? Hai người căn bản là không chia tay. Chẳng qua là làm bộ đã chia tay để Lục Thanh Minh dụ dỗ Khương Kiều Nhân!” “Nghe nói cô rất ghen tị với chị gái thất lạc nhiều năm của mình, có đúng không?” “Nghe họ hàng nhà họ Khương nói, cô đã từng nói với bố mẹ của cô rằng nếu có cô ta thì không có cô, đúng chứ?” “Tâm địa của cô có phải xấu xa quá rồi không? Cô ấy là chị ruột của cô mà, từ nhỏ cô ấy đã phải chịu đựng bao khổ sở rồi.” “Cô thấy cô ấy từ quê lên mới khi dễ cô ấy đúng không?” “Ở quê lên thì sao? Có phải cô xem thường dân quê đúng không?”

- ----------------------