Lần này cô đến Las Vegas là vì thanh tra ở Paragon đã gửi mail cho cô, nói có người nặc danh nào đó báo lại Lý Khải Luân mua chuộc.

mấy tay chia bài của Paragon, nội ứng ngoại hợp cuỗm đi mấy tỷ đô của Paragon.

Vì thế cô liền sang đây xem xét tình hình.

Nhưng chỉ điều tra sơ qua đã lôi ra được mấy tên chia bài có liên quan, những người này đều thú nhận chuyện Lý Khải Luân mua chuộc bọn họ là có thật.

Hơn nữa họ còn giao ra số tiền mà Lý Khải Luân đã đút lót, nguyện lấy công chuộc tội.

Những chuyện này Vân Giai Kỳ không có truy cứu trách nhiệm của bọn họ, cũng không muốn bức dây động rừng, bởi vì Lý Khải Luân vẫn còn đang đánh bạc ở Paragon.

Đêm nay cô xách theo một tỷ đô đến Paragon làm nhà cái, muốn tương kế tựu kế dẫn rắn ra khỏi hang, bắt Lý Khải Luân phải hiện thân.

Lý Khải Luân cố tình ngồi đối diện Vân Giai Kỳ, người chia bài bên cạnh ông ta đúng là một trong số những người đã bị mua chuộc.


Người chia bài này quả thật có thấy quan bài, cho nên mới ra ám hiệu với ông ta.

Nhưng chia bài cũng không có nói sai.

Đúng là cậu ta thấy được quan bài, chẳng qua quan bài này là thuộc về Vân Giai Kỳ mà thôi!
Vân Giai Kỳ nói: “Lý Khải Luân, rốt cuộc là ai mua chuộc chia bài, ông đừng có vừa ăn cướp vừa la làng”
Người chia bài đứng cạnh lập tức đứng ra lên án: “Là ông ta muốn mua chuộc tôi, ông ta âm thầm đút lót cho tôi, bảo tôi phối hợp với ông ta”
Chia bài nói xong còn móc ra một tờ giấy.

Tờ giấy này là lúc ở toilet Lý Khải Luân đã đưa cho cậu ta, cậu ta đưa tờ giấy đó cho thanh tra và nói: “Đây là của ông ta đưa cho tôi.

Mời thanh tra xem quai”
Thanh tra nhận lấy tờ giấy từ người chia bài, nhìn thoáng qua hàng chữ qua loa, trên đó có viết chín chữ: “Gặp được quan bài, nháy.

mắt trái ba lần”
Lý Khải Luân ngã ngồi về chỗ của mình, khó tin nhìn tên chia bài, chỉ thấy được một ánh mắt thờ ơ.

Tên chia bài này bán đứng ông ta!
“Mày… Mày bán đứng tao!” Lý Khải Luân mất khống chế và quát to lên với người chia bài.

Người chia bài kia hờ hững nở nụ cười, giọng điệu vô tình: ‘Tổng giám đốc Lý, tôi đây chỉ là cải tà quy chính mà thôi.


“Mày.



Mấy thanh tra đi tới cạnh Lý Khải Luân, nhấc mạnh chân của ông ta lên và đá văng cái ghế mà ông ta đang ngồi.

Lý Khải Luân chật vật ngã trên đất, tính cả người tình đang ôm trong lòng cũng bị ngã rớt vài cái răng “Ông có biết cấu kết với chia bài ở Paragon sẽ nhận cái kết gì không?”
Thanh tra xách áo Lý Khải Luân, gắn từng chữ: “Ông đang muốn tìm cái chết?”
Pháp luật tại Las Vega đặc biệt hà khắc.

đối với những người cấu kết với chia bài để gian lận Lý Khải Luân bị bắt thì sợ run rẩy: “Hản…
Hăn vu khống tôi! Tờ giấy đó không phải là của tôi! Không phải là tôi đưa cho hắn! Là hắn muốn vu không tôi!”
“Có phải là vu khống hay không, mời ông đi theo chúng tôi về đồn thì sẽ rõ chân tướng!”
Nói xong viên thanh tra kia nghiêm khäc hét lên: “Đưa người này về đồn!”
“Vâng!”
Mấy người đến kéo Lý Khải Luân lên, mang ông ta đi vào phòng tối của Paragon.

Lý Khải Luân nhận ra được đây là đường đi đến phòng tối.

Lý Khải Luân sợ hãi, ông ta từng tận mắt chứng kiến cảnh gian lận và bị bắt trong sòng bạc, rồi bị thanh tra kéo đi vào phòng tối đánh đến nửa chết nửa sống.

Ông ta biết rõ, trước.

khi thanh tra đưa ông ta đến đồn cảnh sát thì nhất định sẽ trừng trị ông ta một phen.


Ông ta sợ tới mức la khản cả cổ: “Các.

người làm gì? Không phải nói là đưa đi về đồn hay sao? Các người định áp tử hình cho tôi hay gì? Người đâu, cứu mạng!”
Người tình của ông ta cũng đuổi theo, khóc lóc om sòm động tay động chân với bọn họ.

Cuối cùng cô ta cũng bị bắt đi chung với Lý Khải Luân.

Rất nhanh, tiếng ồn ào đã càng ngày càng xa.

Vân Giai Kỳ đứng lên, vừa xoay người đã nghe thấy được tiếng một người đàn ông: “Không chơi nữa?”
Cô kinh ngạc trong phút chốc, sau đó xoay người đối diện với Bạc Tuấn Phong đang nhìn cô bằng đôi mắt phượng lạnh băng sâu hút.

‘Thoáng cái sắc mặt cô ối “Bạc Tuấn Phong?”