Đối diện với nhân tộc Cổ Viêm thực lực nhỏ bé như con kiến tất cả sinh linh đều cho rằng đây là một trận đấu về thực lực, vì vậy bọn họ đều hy vọng Chử Hùng có thể hành hạ Cổ Viêm đến chết.

Lam Anh tuy là yêu tộc, nhưng lần này lại đặt rất nhiều hy vọng vào Cổ Viêm sống xót, nàng ta có linh cảm tiểu tử này không phải dạng tầm thường, nếu không cũng không sánh vai đi cùng với hai nữ tử hùng mạnh ngoài kia.

Chỉ riêng thê tử hắn đang mang bầu kia thực lực không nhìn thấu, hiển nhiên đã ẩn giấu tu vi rất có khả năng đã ngang trình độ với Thú Vương là cùng cường giả bởi vì nàng nghĩ đây là giai đoạn cấp bậc tầm thấp để cho cường giả tu luyện, nếu mà cao không họ cũng chẳng phải vào đây tu luyện.

Còn một nữ tử khác khó gần chắc hẳn thực lực cũng tương đồng với thê tử hắn, chỉ có điều cái khí chất nữ nhân đó tỏa ra khiến cho nàng có chút kinh sợ như thể một lão luyện cường giả, tuy nhiên ý nghĩ đó ngay lập tức biến mất, cứ nghĩ đến Cổ Viêm thực lực thấp kém làm sao có thể quen biết cường giả thực lực quá cao được hắn có thể quen biết với cường giả ngang cấp với thú vương đã quá may mắn rồi.

Trên đấu trường sinh tử lúc này Cổ Viêm và Chử Hùng đang đứng đối diện với nhau cách một khoảng rất xa.

Tuy chỉ là đấu trường cấp thấp nhưng diện tích quá rộng phỏng chừng cũng rộng đến bốn năm trăm mét, diện tích rộng thế này chỉ có thể dành cho nhưng con quái vật tu luyện thỏa sức đánh nhau, dưới tình trạng thực lực chênh lệch Cổ Viêm chỉ có thể né đòn càng nhiều càng tốt.

Tiểu tử ngươi dám bước lên sàn đấu ta cũng thấy bất ngờ đấy.

Chử Hung liếm đầu lười châm chọc nói.

Phía bên dưới yêu tộc không ngừng buông những lời nói coi thường Cổ Viêm cho rằng nhân tộc như hắn không những nhát gan mà còn rất ngu ngốc.

Chử Hùng lão huynh, ta yếu lắm vẫn mong huynh nương tay.

Cổ Viêm làm bộ mặt đáng thương cầu xin nói.

Ha ha, mọi ngươi nghe thấy gì không nhân tộc trước giờ kiêu ngạo nay lại cầu xin ta tha mạng.

Chử Hùng không nhịn được cười.

Tiếng cười của gã yêu tộc này làm cho phía bên dưới khán đài chúng nhân cười châm chọc Cổ Viêm to hơn, tiểu tử này một chút sĩ khí của nhân tộc cũng không có, đúng thật là quá mất mặt cho nhân tộc hắn.

Ngải Đồ đứng từ xa nghe những lời tiểu tử này nói cũng không nhịn được cười, hóa ra hắn chỉ được cái võ mồm là giỏi quyết đấu sinh tử rồi mới lòi ra cái bản tính hèn nhát đây đúng là bản chất của loài người mà hắn thích nhìn thấy nhất.

Lam Anh nghe những lời mà Cổ Viêm vừa nói hết sức bất ngờ, không lẽ những gì nàng vừa suy đoán đều là hoàn toàn sai, tiểu tử này không có thiên phú, bản thân lại tầm thường đến thế sao, nếu mọi chuyện là thật nàng sẽ thất vọng về hắn lắm.

Yêu tộc lão huynh không thể nhường ta được sao, dù sao hôm nay ta cũng là bại tướng dưới tay huynh rồi.

Cổ Viêm làm bộ mặt đáng thương nói.

Tiểu tử ngươi trước đó còn mạnh miệng sỉ nhục Ngải Đồ đại nhân nay là khom lưng cuốn gối sợ hãi ta ngươi đúng là kẻ hèn nhát yếu đuối nhất ta từng thấy.

Chỉ riêng đắc tội với Ngải Đồ đại nhân cũng xử ngươi tội chết, có điều nếu đã lên sàn đấu mà không đánh được một quyền nào chắc hẳn ngươi chết không cam tâm.

— QUẢNG CÁO —

Như vậy đi ta sẽ nhường ngươi mười chiêu cho ngươi cơ hội được đánh trả, cách làm này là quá nhân từ với tội chết của ngươi rồi đấy.

Chử Hùng lên tiếng nói.

Có thật không, ngươi sẽ cho ta đánh trước?

Cổ Viêm vẻ mặt khó tin hỏi.

Lời ta đã nói đương nhiên sẽ giữ lời, ta đồng ý để ngươi đánh trước.

Chử Hùng gật đầu khẳng định lại.

Nhưng ngươi đứng xa vậy làm sao ta đánh được, có thể lại gần hơn được không?

Cổ Viêm mở miệng nói.

Được thôi ta sẽ đến gần cho ngươi đánh.

Chử Hùng nói dứt lời liền chậm rãi bước tới vị trí của Cổ Viêm, gã này bản tính đâu lương thiện như những lời hắn nói, hắn đồng ý nhường tiểu tử này chỉ là để hắn không có chút đề phòng lúc đó mới ra tay giết chết hắn, một kẻ mà đến bản thân chết như nào mới là thê thảm nhất.

Chỉ còn mười bước chân nữa là đến vị trí của Cổ Viêm đứng đột nhiên lúc này Chử Hùng bạo phát thực lực tốc độ nhanh một cách kinh người như một con thú dữ lao tới tấn công hắn.

Đi chết đi, tiểu tử nhân tộc.

Chử Hùng điên cuồng lao tới tấn công một quyền này của hắn mà trúng một võ giả Linh Nhân cảnh chỉ có biến thành thịt vụn.

Ngay khi đòn đánh của hắn vừa chạm đến Cổ Viêm thì đột nhiên tiểu tử này tăng tốc biến mất làm cho cả người gã trở nên cứng đơ như tượng đá không hiểu chuyện gì xảy ra, trong đầu tự hỏi một cường giả thấp kém như hắn lấy đâu ra tốc độ nhanh như vậy.

Tốc độ sấm sét của Cổ Viêm rất nhanh giúp hắn giống như một tia sét, tốc độ này không phải thứ mà một thú linh cường giả có thể dễ dàng bắt kịp được.

Nhân lúc Chử Hùng còn không để ý, từ trên cao Cổ Viêm đã vung sẵn cây cự chảo sắt siêu to khổng lồ, cán chảo như cái cột đình dài mười mét còn bề mặt chảo đường kính lên đến hai mươi mét, một kích này giáng xuống Chử Hùng chỉ có thể làm con gián bị đập bẹp dí.

Đùng!

Chảo sắt khổng lồng giáng xuống cả sàn đấu chấn động, vô số ánh mắt chúng nhân đều khiếp hãi, tiểu tử này lấy đâu ra cái thứ vũ khí kích thước lớn như vậy được.

Một cái chảo sắt làm vũ khí thật khó tin.

Lam Anh trông thấy cảnh tượng trước mắt khuôn mặt vô cùng phấn khích, Cổ Viêm này đúng là khác thường, không như vũ khí đặc biệt, công pháp quái dị, mà ngay cả tính cách cũng khá cổ quái hóa ra lúc nãy hắn chỉ giả vời bày trò để làm cho Chử Hùng phân tâm sau đó tung một chiêu chí mạng hạ gục hắn.

— QUẢNG CÁO —

Nhưng nhiêu đây vẫn chưa đủ, với thực này của hắn đối phó với một cường giả cấp bậc thú linh quá miễn cưỡng, Chử Hùng không dễ bị hạ gục bởi một đòn công kích tầm thường này.

Ngải Đồ chứng kiến cảnh tượng này cũng được một phen chân kinh, hắn cảm nhận được tốc độ này vô cùng kinh dị sợ rằng thú vương như hắn chưa chắc có khả năng đuổi kịp, tiểu tử này sau này mà mạnh lên sẽ là mối họa lớn, giờ chỉ có thể hi vọng Chử Hùng có thể kết liễu hắn.

Đám Ngọc Nhi và Thiên La Dạ Nguyệt đứng từ xa quan sát chỉ biết cười khổ, bao nhiêu vũ khí hắn không biến ra mà nhất định là một cây chảo sắt, tiểu tử này lúc nào cũng có tâm hồn ăn uống nên thành ra vũ khí của hắn lại thành vật dụng nhà bếp.

Vốn cứ tưởng một kích này sẽ đè bẹp được Chử Hùng ai ngờ gã này lại có nhục thân cường hãn chống đỡ được, không những vậy hắn còn đỡ một cách rất dễ dàng không tốn chút sức.

Tiểu tử ngươi làm ta bất ngờ đấy, nhưng ngươi tưởng vũ khí cổ quái này có thể đè chết được ta sao, đúng là mơ tưởng hão huyền.

Chử Hùng nhếch mép cười sau đó nhún người đẩy cự chảo của hắn bay lên cao sau đó thu mình lại bắn tốc độ né tránh.

Thu nhỏ chảo sắc lại biến mất khỏi lòng bàn tay Cổ Viêm biết vũ khí này không hiệu quả, giờ chỉ còn cách câu giờ mà né tránh.

Tiểu tử ngươi đỡ một kích của ta rồi giờ chịu chết đi.

Chử Hùng lao tới tấn công.

Tên yêu tộc ngươi không giữ lời, đã bảo cho ta đánh mười chiêu vậy mà lại ra tay trước nó trời sinh ngươi não phân thối không sai.

Cổ Viêm nhanh chóng né tránh mở miệng chửi bới.

Còn dám mở miệng mắng chửi ta, ngươi phải chết.

Chử Hùng phẫn nộ như sắp phát điên lao tới tấn công, Cổ Viêm không đánh lại nhưng tốc độ lại nhanh hơn hắn chỉ riêng sử dụng tốc độ sấm sét gã này không cách nào theo kịp được.

Đuổi bắt mãi mà vẫn chưa giết được tiểu tử này nếu để quá nửa canh giờ đồng gã yêu tộc này phải nhận thua không những mất mặt toàn bộ yêu tộc ở đây mà còn mất mặt của Ngải Đồ đến lúc đó hậu quả khó mà gánh được.

Tiểu tử thối, ngươi giỏi lắm ép ta đến bước này, có chết cũng không lấy làm nhục nhã.

Chử Hùng gầm lên một tiếng hóa thành bản thể một Liệt Ma Viêm Hùng, một con gấu màu đen toàn thân với những chiếc gai nhọn mọc khắp lưng trông như một con nhím.

Con gấu này cao chừng hai mươi lăm mét cơ thêm vạm vỡ kích thước này so với thân thể Cổ Viêm lớn hơn rất nhiều, không những vậy sức mạnh thể chất cường độ năng lượng cũng tăng lên đáng kể cường giả linh nhân chỉ chúng một đòn coi như xong mạng.

Hắc Ám Liệt Ma Viêm.

Chử Hùng rống lên song trảo sắc nhọn cùng lúc tung ra những sóng năng lượng hắc ám khổng lồ tấn công về phía Cổ Viêm.

Loại công kích này lần đầu Cổ Viêm nhìn thấy nếu không phải do tiểu thế giới này áp chế mà ở Phục Long Đại Lục chắc chắn sẽ gây ra dị tượng trời đất rung chuyển.

— QUẢNG CÁO —

Không đánh lại được Cổ Viêm lại tiếp tục tăng tốc né đòn với hắn chiêu thức có mạnh hơn nữa mà không trúng đối phương tất cả đều là chiêu thứ vô nghĩa.

Tốc độ này của hắn khiến cho toàn bộ sinh linh ở dưới không khỏi một phen kinh ngạc xem ha họ đã quá coi thường nhân tộc Cổ Viêm này Chử Hùng muốn hạ gục hắn xem ra rất khó.

Tiểu tử thối, ngươi rất giỏi chạy phải không ta muốn xem thử lần này ngươi chạy bằng cách nào.

Ma Viêm Lãnh Vực.

Nhân lúc Cổ Viêm đang né đòn Chử Hùng điền cuồng tăng tốc trong một khoảng thời gian ngắn đã tiếp cận gần vị trí của hắn sử dụng lãnh vực của mình nhốt hắn lại tạo thành một không gian hình cầu màu đen lơ lửng trên không giam hắn trên đó.

Trong lãnh vực của Chử Hùng tràn ngập hắc khí màu đen, loại hắc khí này có tinh ô uế rất cao khiến cho người ta khó mà vận chuyển linh khí trừ khi cảnh giới cao hơn hắn mới có thể chiếm ưu thế thoát ra được.

Tiểu tử thối ngươi giỏi chạy lắm đúng không, lần này thử chạy cho ta xem nào.

Chử Hùng vẻ mặt đắc ý cười lạnh nói.

Còn đánh nhau gì nữa chứ ngươi không thấy nửa canh giờ đã trôi qua rồi sao, còn không mau thả ta ra để ta về đi ngủ.

Cổ Viêm không một chút lo sợ thản nhiên nói.

Đáng ghét còn bộ dạng cười đùa được, lão tử hôm nay bị ngươi làm quá mất mặt, ngươi nhất định phải chết.

Chử Hùng bị sỉ nhục thực sự đã phát điên dồn toàn bộ sức mạnh của mình tung ra một trảo hắc khí khổng lồ hướng về phía Cổ Viêm sinh ra một vụ nổ khủng khiếp thổi bay tất cả bao gồm cả lãnh vực của hắn.

Sau vụ nổ chỉ thấy khói đen bao trùm cả sàn đấu ai thắng ai bại chỉ có người trong cuộc mới biết nhưng đa phần số đông đều có suy nghĩ khoảng cách thực lực lớn như vậy Cổ Viêm dù có thần thông đến mức nào cũng chỉ có một kết cục duy nhất là chết.