-----------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

-----------------------------------------------

Quán Đầu Heo nằm ở đỉnh sườn của một con phố nhỏ, bảng hiệu gỗ xiêu vẹo treo trên cái giá đỡ bụi bẩn phía trên cửa, với một bức tranh đầu một con heo rừng hoang dại, máu nhỏ ra từ tấm vải trắng bao quanh nó. Cái dấu hiệu kêu cót két trong gió khi Ann lại gần.

Cô liếc nhìn tấm bảng, chần chừ một lúc rồi cũng quyết định đẩy cửa bước vào. Quầy bar của quán Đầu Heo bao một một căn phòng nhỏ, xám xịt và dơ bẩn bốc đầy một cái mùi gì đó giống như mùi dê. Những cánh cửa sổ bên hông thì bám một lớp bụi dày cứng khiến cho rất ít ánh sáng thấm được vào phòng, thay vào đó căn phòng được chiếu sáng bằng những giá nến đặt nằm trên những cái bàn bằng gỗ thô.

Trong quán không có nhiều người lắm, bọn Hermione vẫn còn chưa tới, Ann nhẹ nhàng thở phào, đi đến chỗ quầy bar. Chủ quán là một người đàn ông già nhìn có vẻ cộc cằn, râu tóc bạc, rậm rạp, vóc dáng gầy gò.


Nhìn thấy đối phương Ann có chút sửng sốt, nhưng vào lúc này, âm thanh quen thuộc đột nhiên vang lên ngay cửa ra vào.

" Mình thấy chỗ này không ổn lắm Hermione." Harry nhỏ giọng nói, đặc biệt chú ý đến bà phù thuỷ che voan dày " Có thể nào là bà Umbridge ở đó không ta ?"

Hermione ném một tia mắt đánh giá người đeo voan kia.

" Umbridge thấp hơn bà này." Nàng khẽ nói " Và dù sao đi nữa, thậm chí nếu Umbridge đến đây thì bà ta cũng không thể làm gì để ngăn cản bọn mình được, Harry à. Bởi vì mình đã kiểm tra lại luật của trường hai ba lần rồi. Chúng ta không bị giới hạn, mình đã đặc biệt hỏi giáo sư Flitwick xem học sinh có được quyền đến Đầu Heo không, thầy ấy nói được, nhưng thầy đã đặc biệt khuyên mình rằng phải mang theo những cái cốc riêng. Và khi mình đánh giá mọi thứ, mình nghĩ rằng việc này giống như một hoạt động học nhóm và làm bài tập nhóm, hiển nhiên chúng hoàn toàn được phép. Mình chỉ không nghĩ rằng chúng ta nên phô trương những gì đang làm."


" Uống gì ?" Người đàn ông lớn tuổi ở quầy bar cất giọng nói không mấy kiên nhẫn hỏi Ann.

" Ách..." Ann đè giọng thấp xuống, trầm thấp lại có tí nghèn nghẹn nói " Cho tôi một ly Whiskey lửa."

Ông ta liếc nhìn Ann rồi lấy một cái ly thủy tinh dơ bẩn trên quầy, lúc này Ron, Harry và Hermione cũng đi lại quầy bar.

Ann hơi nhích ra, cách xa bọn họ, Hermione vẫn luôn cùng Ron và Harry nói chuyện, không hề chú ý những người khác.

" Cho ba ly bia Bơ ạ." Hermione nói.

Nhìn qua Hermione ra hiệu đã biết, ông đặt ly rượu Whiskey lửa lên quầy bar, rồi nói với Ann " Bốn Sickles."

An mò mẫm trong túi, lấy bốn bạc Sickles đặt lên bàn, cầm ly rượu Whiskey lửa rời đi.

Hermione vô tình liếc nhìn liền có chút sửng sốt, trong mắt hiện lên tia kích động. Sau đó nàng luôn quan sát đối phương cho đến tận lúc Ann ngồi xuống, đưa lưng về phía ba người.


Harry thanh toán tiền bia bơ, Ron bưng ly bia chạm chạm vào tay Hermione " Hermione ? Ngồi thôi."

Harry nhìn theo ánh mắt nàng, một người trùm đen kín mít ngồi ở bàn gỗ thô sơ ngay góc quán, cậu có chút lo lắng hỏi " Sao thế Hermione ? Người kia có điểm gì kì lạ à ?"

" Không..." Hermione lắc đầu, trong giọng nói nàng có chút gì đó vui sướng " Không có gì đâu, đi thôi, tụi mình tới bàn phía trong cùng kìa."

Ann mơ hồ nghe mấy lời Hermione nói, tâm tình căng cứng cũng thả lỏng bớt. Còn may, cũng còn may là không bị phát hiện. Cô chỉ đến đây thỏa mãn lòng hiếu kì thôi, nghe xong sẽ đi ngay, nhất định là vậy.

Ba người Harry, Ron và Hermione ngồi xuống cái bàn xa quầy bar nhất, cách đó là hai cái bàn trống nhưng vừa vặn đối diện chỗ Ann ngồi.

Cô cũng chú ý tới điểm này, nhưng không biết có phải là do trùng hợp hay không, Ann đành phải kéo thấp cái mũ áo choàng xuống, tầm mắt nhìn chăm chăm ly Whiskey.
" Nếu thế thì những người mà bồ nói sẽ đến gặp bọn mình đâu ?" Harry ngồi xuống hỏi.

" Chỉ có vài người thôi."Hermione nhìn đồng hồ rồi ngó vòng vòng xung quanh " Mình nói họ đến đây vào lúc này, và chắc là tất cả bọn họ đều biết chỗ...Ồ, nhìn kìa, chắc là họ đó."

Cánh cửa quán rượu lại mở ra. Một đám bụi nắng tràn vào phòng trong một thoáng và biến mất, bị che khuất bởi một toán người đang vội vã đi vào.

Ann đưa lưng về phía cửa, không nhìn thấy ai, nhưng dựa vào tiếng bước chân thì có vẻ không ít, chắc tầm hơn mười người trở lên.

" Chỉ vài người đấy à ?" Harry khàn giọng nói với Hermione " Chỉ vài người ?"

" Ờ, ý kiến này có vẻ khá thu hút." Hermione vui mừng nói " Ron này, bồ lấy thêm vài cái ghế nhé ?"

" Chào." Ann nghe thấy giọng Fred nói " Cho chúng tôi... hai mươi lăm chai bia Bơ ?"
Tiếp theo đám người đông đúc đi sâu vào bên trong quán, lấp đầy những cái bàn trống quay bộ ba Gryffindor.

Hơn hai chục người che chắn ở mấy hàng ghế, Ann thở phào, chắc là không bị phát hiện đâu.

Tiếng ồn ào, bàn tán một lúc lâu mới yên ắng lại, sau đó giọng Hermione lại vang lên.

" E..." Có lẽ do khẩn trường. giọng nàng hơi cao hơn vẻ bình tĩnh ngày thường " E... hèm... xin chào."

" Vậy... ờm... vậy là, các bạn đã biết vì sao mà các bạn ở đây rồi đó. Ừm... ờ, bạn Harry đây có một ý tưởng...mình muốn nói...mình có một ý tưởng... đó sẽ là một ý hay với những người muốn học Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám... Mình nói tới những bạn thật sự muốn học, mọi người biết đấy, không phải cái thứ mà Umbridge đang nhồi nhét cho chúng ta..." Giọng Hermione thình lình trở nên mạnh mẽ và tự tin hơn " Bởi vì chẳng có ai gọi nổi chúng là Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám cả."
" Phải, phải nói đúng lắm." Anthony Goldstein nói, và Hermione trông có vẻ càng tự tin hơn.

" Ờ, mình nghĩ rằng nếu bọn mình có thể... ờm tự mình giải quyết vấn đề thì thật là hay."

Nàng ngừng lại, nhìn liếc sang Harry, và nói tiếp " Ý mình là việc học cách bảo vệ chúng ta hữu hiệu như thế nào, không chỉ bằng lí thuyết mà còn phải thực hiện những câu thần chú thật sự..."

" Bạn cũng muốn thi đậu môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ở kì thi OWLs luôn chứ gì ?" Michael Corner nói.

" Tất nhiên là vậy rồi." Hermione nói ngay " Nhưng hơn cả thế, mình muốn được huấn luyện một cách đúng đắn kĩ thuật phòng thủ bởi vì... bởi vì..." Nàng hít thật sâu để nói những lời sau cùng " Bởi vì Chúa tể Voldemort đã trở lại rồi."

Phản ứng của cả đám cũng không ngoài dự liệu, có mấy người hét lên, còn mấy người thì lỡ làm đổ cốc bia bơ xuống.
" Ờ... dù sao thì đó chính là kế hoạch." Hermione nói " Nếu các bạn muốn gia nhập với bọn mình, chúng ta sẽ cần phải quyết định là chúng ta sẽ phải..."

" Có gì chứng minh là kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã trở lại ?" Một học sinh tóc vàng nhà Hufflepuff nói với vẻ công kích.

" Ờ thì, cụ Dumbledore đã tin là vậy..." Hermione còn chưa dứt lời.

" Bạn muốn nói rằng cụ Dumbledore đã tin cậu ta." Tên tóc vàng hất đầu về phía Harry.

" Bạn là ai ?" Ron nói, có vẻ hơi thô lỗ.

" Zacharias Smith." Nam sinh đáp lại " Và tôi nghĩ là chúng ta có quyền biết chính xác những chuyện gì đã khiến cậu ta nói rằng kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã trở lại."

" Nghe này." Hermione can thiệp ngay " Đây không thật sự là vấn đề mà cuộc họp này nói đến..."

" Không sao cả, Hermione." Harry tiếp tục chủ đề, giọng điệu trở nên cứng rắn hơn rất nhiều " Tại sao tôi lại nói kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã trở lại ư ?"
" Tôi đã thấy hắn. Như cụ Dumbledore đã nói với cả trường những điều gì đã xảy ra vào năm ngoái, và nếu bạn không tin cụ, bạn sẽ không tin tôi, và tôi sẽ không tốn thời gian của buổi trưa này để thuyết phục bất kỳ ai."

Zacharias khinh thường " Tất cả những gì mà cụ Dumbledore nói với chúng tôi vào năm ngoái rằng anh Cedric Diggory đã bị kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy gϊếŧ và bạn đã mang xác anh Diggory trở về Hogwarts. Cụ ấy không kể cho chúng tôi nghe chi tiết, cụ ấy không nói chúng tôi rõ về việc anh Diggory bị gϊếŧ như thế nào, tôi nghĩ là tất cả bọn tôi đều muốn biết..."

" Nếu bạn đến để nghe tường tận việc Voldemort gϊếŧ người như thế nào thì tôi không thể giúp bạn." Harry nói " Mình không muốn nói về anh Cedric Diggory, được không ? Và nếu đó là lý do các bạn đến đây, các bạn có thể đi được rồi."
Nhưng không ai trong số họ rời khỏi ghế, thậm chí cả Zacharias Smith, cho dù cậu ta vẫn tiếp tục nhìn Harry trừng trừng.

" Vậy..." Hermione nói, đẩy tông giọng cao lên lại " Vậy... như tôi đã nói... nếu các bạn muốn học một số kĩ thuật phòng thủ, thì chúng ta cần phải làm rõ là chúng ta sẽ học chúng như thế nào, chúng ta sẽ gặp nhau vào những lúc nào và ở đâu..."

" Có đúng là..." Cô bé với cái bím tóc dài thả xuống ngang lưng ngắt lời, nhìn sang Harry " Bạn có thể gọi được thần Hộ Mệnh không ?"

Nghe xong câu nói, những tiếng xì xào thích thú vang lên.

" Đúng vậy." Harry nói với vẻ hơi đề phòng.

" Một thần Hộ Mệnh hữu hình ?"

" Ừm...Bạn biết bà Bones à ?" Harry hỏi.

" Bà ấy là dì mình." Cô bé nữ sinh cười nói " Mình là Susan Bones. Bà ấy đã kể cho mình nghe về phiên toà của bạn. Vậy ra... điều đó là đúng à ? Bạn gọi được một con hươu Hộ Mệnh ?"
" Đúng vậy." Harry nói.

" Trời đất, Harry ạ !" Lee Jordan nói, với vẻ đầy ấn tượng " Anh chưa bao giờ biết chuyện này !"

" Má nói Ron không được tuyên truyền chuyện này." Fred nói, cười với Harry " Má bảo rằng thằng bé đã có quá đủ sự chú ý rồi."

" Mẹ anh không sai đâu." Harry lầm bà lầm bầm, và vài người bật cười.

" Và bạn đã gϊếŧ con Tử Xà bằng thanh gươm trong văn phòng của cụ Dumbledore à ?" Terry Boot hỏi. "Đó là điều mà những bức tranh trên tường kể với mình khi mình ở đấy vào năm ngoái..."

" Ừm...cũng không hẳn, thực ra..." Harry nói còn chưa xong đã bị cắt ngang.

" Và khi bọn này học năm nhất..." Neville nói lớn với đám đông, " Cậu ấy đã bảo vệ được Hòn đá Ngữ Văn (Philological)*..."

Cả đám người ngạc nhiên la lên.

" Còn chưa kể đến..." Cho nói " Những nhiệm vụ mà cậu ấy đã phải vượt qua trong kỳ thi Tam Pháp Thuật vào năm ngoái... Vượt qua những con rồng, người cá, và những thứ khác nữa..."
Những tiếng thì thào tán thưởng lan khắp bàn.

" Nghe này..." Harry lên tiếng, và mọi người đều im bặt ngay " Mình... mình không muốn tỏ ra là mình đang làm ra bộ khiêm tốn hoặc đại loại như thế, nhưng... mình đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ trong những việc này..."

" Với con rồng thì không." Michael Corner nói ngay " Đó là một đường bay rùng rợn..."

" Vâng, phải..." Harry ậm ờ.

" Và không có ai giúp bạn quét sạch bọn Giám Ngục hồi hè hết." Susan Bones nói.

Cả đám đều tỏ vẻ thán phục, bầu không khí nhất thời có chút rối loạn.

" Vâng, được rồi." Hermione vội vàng nói " Tiếp tục chuyện chính nào, vấn đề là, có phải chúng ta đều đồng ý là chúng ta sẽ được Harry dạy không ?"

Mọi người đều ồ ạt tán đồng.

" Được rồi." Hermione thở nhẹ " Ờ, vậy thì, câu hỏi tiếp theo là chúng ta sẽ gặp nhau vào những lúc nào. Mình thật sự không nghĩ là chuyện này có ý nghĩa nếu như chúng ta gặp nhau ít hơn một lần một tuần."
" Đợi đã." Angelina nói " Chúng ta cần phải đảm bảo rằng nó không đụng với lịch tập Quidditch của bọn chị."

" Đúng vậy." Cho nói " Không đụng độ với lịch tập của bọn chị nữa."

" Của bọn tôi nữa." Zacharias Smith nói.

" Mình tin chắc là bọn mình sẽ tìm ra được một buổi tối thích hợp với tất cả mọi người." Hermione nói " Nhưng các bạn cũng biết là chuyện này quan trọng hơn này, chúng ta phải bàn về việc học cách chống lại bọn Tử thần Thực tử của V...Voldemort."

" Nói hay lắm !" Ernie Macmillan la lớn " Cá nhân tôi nghĩ rằng điều này thật sự quan trọng, có thể còn quan trọng hơn bất kì chuyện gì chúng ta sẽ làm trong năm nay, thậm chí với cả kì thi OWL !"

Cậu ta nhìn quanh với vẻ nghiêm nghị, tựa hồ chờ có ai đó phản đối, nhưng chẳng ai mở miệng cả, thế là cậu ta nói tiếp " Cá nhân tôi rất buồn bực, không hiểu vì sao Bộ lại đưa đến đây một giáo viên vô dụng như thế vào đúng thời điểm quan trọng này. Rõ ràng là, họ đang chối bỏ sự trở về của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, cố ý phái đến cho bọn mình một giáo viên thật sự đang ra sức ngăn cản chúng ta dùng đến những câu thần chú phòng thủ..."
" Bọn mình nghĩ lí do mà Umbridge không muốn chúng mình tập Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám." Hermione nói " Bà ta có một số... một số ý tưởng điên rồ rằng cụ Dumbledore có thể dùng các học sinh ở đây để thành lập một loại quân đội riêng. Bà ta nghĩ rằng cụ ấy đang hướng dẫn chúng ta chống lại Bộ."

Nghe thấy tin tức này, ai nấy đều sửng sốt, trợn tròn mắt, chỉ trừ mỗi Luna, cô bé xen ngang " Ờ, điều này có lí lắm. Dù sao thì Fudge Cornelius đã có quân đội bí mật riêng rồi."

" Cái gì ?" Harry cực kì kinh ngạc.

" Đúng vậy ạ, ông ta có một đạo quân Heliopath." Luna trịnh trọng nói.

" Không thể nào." Hermione phản bác.

" Cực kì chuẩn xác." Luna nói.

" Heliopath là cái gì ?" Neville ngơ ngác.

" Chúng là những linh hồn của lửa." Luna nói " Những sinh vật làm từ lửa rất to lớn, chúng ào qua mặt đất và đốt sạch những gì trước mặt..."
" Chúng không tồn tại, Neville ạ." Hermione bực bội nói.

" Có, chúng tồn tại mà !" Luna giận dữ.

" Rất xin lỗi, nhưng mà có gì chứng minh không ?" Hermione lạnh giọng.

" Có rất nhiều bài tường thuật của các phù thuỷ đã thấy tận mắt. Chỉ vì chị quá hẹp hòi nên chị mới cần phải thấy mọi thứ hiện ra trước mũi chị trước khi chị..." Luna trừng mắt nhìn Hermione.

Nghe đến đây, Ann không nhịn được bật cười, cuộc trò chuyện của Luna và Hermione thật sự quá thú vị, nhưng cô chỉ đành ôm một bụng nghẹn lại không thể nào phát ra âm thanh, cơ thể khó kiềm chế được mà cứ run run, làm cho Hermione cũng phải liếc mắt nhìn cô vài lần.

" È Hem." Ginny bắt chước giáo sư Umbridge rất tuyệt khiến nhiều người giật mình nhìn ngó trái phải rồi bật cười hả hê " Sao mà bọn mình không quyết định về việc sẽ gặp nhau vào những lúc nào và học những bài phòng thủ nào nhỉ ?"
" Phải." Hermione dời mắt đi " Đúng vậy, em nói chính xác, Ginny."

" Ờm, một tuần một lần là được rồi." Lee Jordan nói.

" Chỉ cần..." Angelina bắt đầu.

" Vâng, vâng, bọn em biết về chuyện Quidditch rồi." Hermione nói với vẻ căng thẳng " Ờ, vấn đề khác cần bàn là việc chúng ta sẽ gặp ở đâu..."

Chuyện này có vẻ khó, và cả nhóm đều im lặng.

" Thư viện được không ?" Sau một lúc, Katie Bell đề nghị.

" Bà Pince sẽ không vui gì khi chúng ta thực hiện các lời nguyền trong thư viện đâu." Harry nói.

" Được rồi, chúng ta rồi sẽ tìm thấy một nơi nào đó." Hermione nói " Bọn mình sẽ thông báo cho mọi người khi đã có được một thời gian và địa điểm thích hợp cho lần họp mặt đầu tiên."

Nàng lục lọi trong túi và lấy ra một tấm giấy da và một cây bút lông ngỗng.

" Mình... mình nghĩ rằng mọi người nên viết tên vào đây, chỉ để biết rằng ai đã đến đây. Đồng thời, mình còn nghĩ là..." Hermione hít một hơi thật sâu " Là chúng ta nên thoả thuận với nhau là sẽ không nói với người khác về việc chúng ta đang làm. Vì vậy khi mọi người kí tên vào, coi như đã đồng ý rằng sẽ không nói với Umbridge hoặc với bất kì ai khác về những gì chúng ta đã thoả thuận."
Sau một hồi bàn bạc, ai nấy đều đã kí xong lên tấm giấy da dê, Hermione cuộn chúng lại rồi bỏ vào túi đeo.

" Ờ, thời gian trôi lẹ quá." Fred lanh lẹ nói, đứng phắt dậy "George, Lee và anh có vài món đồ mang tính nhạy cảm phải mua, bọn này sẽ gặp lại mọi người sau."

Những tốp hai nhóm ba còn lại cũng lần lượt rời đi. Ann nhanh chóng cúi thấp đầu xuống, miễn cho lại bị người quen nhận ra, thực tế thì cũng không mấy người chú ý tới cô, quán Đầu Heo đã u tối, Ann lại còn mặc một bộ đồ đen thui, vị trí cô chọn cũng rất đẹp, một mình một góc.

Nhưng lúc Luna đi qua chỗ Ann, có ngưng lại, khịt mũi ngửi ngửi một chút, làm cho Ann rối loạn hết lên, may mà sau đó, cô bé lại hốt hoảng rời đi như chưa từng xảy ra cái gì.

Chờ Hermione, Ron và Harry cũng đi ra khỏi quán, Ann mới hoàn toàn nhẹ nhõm, cô bưng ly rượu Whiskey lửa lên lắc lắc xoay vòng, không uống miếng nào, chỉ chăm chăm nhìn ánh lửa đỏ hồng đang cháy.
Ước chừng tầm hơn mười phút trôi qua, cô ngó lại đồng hồ xác định, buông ly rượu xuống, đứng lên đi ra khỏi quán.

--------------------------------------------------------------

* Đoạn này là Hòn đá Phù thủy, Phù Thuỷ (Philosopher) - Ngữ Văn (Philological). Neville đã nói sai, trong bản gốc thì có đoạn Hermione chỉnh lại nhưng bản này tác giả đã lược bỏ bớt.