-----------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

-----------------------------------------

Ra khỏi cửa quán, Ann bị rọi nắng vào mắt, bên ngoài so với ở trong quán rượu thật quá khác biệt, ánh mặt trời mùa thu chiếu rõ, trong nhất thời, nhìn bề ngoài của quán Đầu Heo cũng không quá nỗi tồi tàn.

Ann cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều lắm, bất quá việc quan trọng nhất là phải về lại lâu đài một cách bí mật. Cô kéo mũ trùm sát xuống, dọc theo đường nhỏ, vòng qua một con đường, thông qua cái đại lộ lớn chui vào một hẻm nhỏ.

Nhưng sau đó liền ngơ cả người, bởi vì giữa con hẻm nhỏ, Hermione đứng đó một mình nhìn chăm chăm cô, nở nụ cười như thể tôi đã biết hết.

Theo bản năng Ann lùi bước về phía sau, lúc định xoay người rời đi thì lại cảm thấy nếu biểu hiện chột dạ thế có vẻ không hay ho lắm.


Cô do dự mãi không quyết, Hermione đã nhanh chóng chạy tới bên người Ann, giọng điệu tràn ngập hưng phấn hô lên " Ann."

Bị chặn đường làm Ann cực kì xấu hổ, thử giãy dụa lần cuối " Khụ... bạn nhận sai người rồi."

" Mình tuyệt đối sẽ không nhận lầm..." Hermione rất vui vẻ, đưa tay lên tháo gọng kính đen xuống trước khi Ann kịp phản ứng.

Phản chiếu trong đôi mắt hổ phách là hình ảnh cô gái cực kì vui sướng, trên mặt là một nụ cười rạng rỡ dù đầu tóc có vẻ hơi rối loạn. Nhất thời Ann cảm thấy trái tim loạn nhịp, thì ra sự xuất hiện của cô, khiến nàng suиɠ sướиɠ đến vậy.

"Chà" Hermione nhìn vào mắt Ann, xong lại ngó cặp kính gọng đen hai tròng trong suốt " Đây là bùa chú chuyển đổi màu mắt khi đeo kính lên hả ?"

" Ờ... Ừm, chắc thế."

Hermione lại tiếp tục giơ tay tháo khẩu trang màu đen xuống, hai lỗ tai đỏ ửng của Ann liền lộ ra, nhưng nàng hoàn toàn không phát giác, chỉ lo cầm khẩu trang tò mò hỏi " Trên cái này có bùa chú gì không ?"


" Ừm, mình nghĩ là không có..." Ann nói.

Hermione đột nhiên cười cười " Cho nên, cậu đeo khẩu trang tới quán Đầu Heo gọi một ly Whiskey lửa, chưa kịp uống miếng nào ?"

" Ừm, buồn cười lắm hả ?" Ann không hiểu được.

Hermione lắc đầu " Không có... chỉ là không biết làm sau thấy cậu thật dễ thương."

Ann híp mắt lại.

" Đây chắc là lần đầu tiên nhỉ, Ann bước vào một quán ăn hay cửa hàng thực phẩm nhưng lại không dùng gì cả chỉ gọi ra rồi trả tiền." Hermione giống như rất rõ tính tình của Ann.

Cảm giác bị nhìn thấu khiến cô có chút chột dạ, vội vàng dời đề tài " Ách... Harry và Ron đâu ?"

" Mình nói muốn tới tiệm Viết lông ngỗng Scrivenshaft, bảo bọn họ qua chỗ Công tước Mật dạo chơi chút rồi, đương nhiên hai bồ ấy rất sẵn lòng..." Hermione nói, giống như việc đuổi khéo hai nam sinh dễ như trở bàn tay.


" Ờ, tốt lắm." Ann lại tiếp tục kiếm cái đề tài khác " Mấy lời cậu nói ở quán Đầu Heo hay lắm, rất thuyết phục."

Lần này, nàng có vẻ không thoải mái lắm, ầm ừ lúc lâu " Thật ra, mình đã luyện tập rất nhiều, nhưng vẫn có chút lo lắng, hơn nữa phần lớn họ đều đến đây vì Harry thôi, mình chỉ là..."

" Mình cũng đâu phải đến vì cậu ấy..." Ann buột miệng thốt ra, sau đó liền hối hận " Khụ, ý mình là, nếu không nhờ cậu tổ chức, thì sẽ không có sự việc ngày hôm nay đúng chứ ? Harry cũng sẽ không tự chủ động nghĩ ra ý tưởng này, hơn nữa về sau nhóm học hội họp, còn cần cậu sắp xếp, toàn bộ sự việc cậu có công lớn lắm, hơn nữa những lời nói ở quán Đầu Heo của cậu rất tuyệt."

Vì những lời Ann nói, mà Hermione trở nên vui vẻ hơn rất nhiều, nhưng sau đó nàng chợt nghĩ tới cái gì, vẻ mặt lại rầu rĩ " Nhưng mà, làm sao có thể tìm một chỗ chứa đủ hai mươi tám người để tập luyện bùa chú ?"
" Không phải có Phòng Yêu Cầu ư ?" Ann thầm thì, cô nhớ rõ có một chỗ như vậy trong bộ phim.

"Phòng Yêu Cầu à cái gì ?" Hermione kề sát người Ann hỏi.

" Hả ? Chính là...là chỗ một khoảng tường nối liền đối diện với tấm thảm khổng lồ tả lại cảnh Barnabas Gàn Dở ngốc nghếch đang cố dạy cho tên khổng lồ tập ba lê. Ở Hogwarts, những gia tinh gọi nó là Phòng Đến và Đi bởi vì chỗ này cần có người thật sự cần đến nó mới xuất hiện. Lúc có lúc không, nhưng đương nhiên luôn hiện diện khi có người cần đến." Ann hơi lắp bắp nói một đoạn dài.

" Ôi, thế thì tốt quá rồi." Hermione hưng phấn " Như vậy vấn đề nan giải cuối cùng đã giải quyết xong, đêm mai có lẽ sẽ tổ chức buổi tụ họp đầu tiên."

Ann nhíu mày " Hermione.

" Hửm ?" Hermione nhìn Ann.

" Cậu biết rằng Umbridge sẽ không dễ dàng để yên để các cậu làm chuyện này đúng chứ ?"
" Bà ta chắc chắn sẽ không vui." Hermione cười cười " Nhưng mình đã xem nội quy trường học rồi, bọn mình không có làm trái."

Ann lắc đầu " Mình không nói nội quy trường, cậu phải biết, bà ta là thanh tra cao cấp do Bộ cử xuống Hogwarts, lần hội họp ở quán Đầu Heo không tệ, nhưng khả năng có thể vẫn sẽ bị phát hiện, nếu có người nào mật báo cho bà ấy..."

" Tụi mình biết !" Hermione rất tự tin " Mình đã ếm bùa chú lên tấm giấy da có chữ kí của mọi người, nếu ai lén mật báo, nhất định sẽ hối hận."

Ann nhướng mày " Chà, Hermione, cậu thật sự rất tiến bộ..."

Hai má Hermione ửng hồng.

Đúng lúc này, chuông đồng hồ ở quảng trường làng Hogsmeade vang lên đing đing, báo hiệu đã đến 11 giờ.

" Mình cần trở về lâu đài." Ann nhìn qua tháp đồng hồ cao, sau đó dời qua bàn tay đang cầm kính râm và khẩu trang của cô.
Hermione trả lại cho Ann " Sáng nay cậu tới không có sự thông qua của thầy Filch hả ? Ở chỗ điểm danh mình không thấy cậu."

" Ưʍ....ừm." Ann có chút xấu hổ, cô nhớ tới Fanny chẳng hay biết gì liền có chút chột dạ.

" Cám ơn cậu, Ann." Hermione đột nhiên tiến sát lại gần, hôn lên gò má Ann rồi chạy vụt ra khỏi hẻm nhỏ.

Ann nhất thời không kịp phản ứng cái gì đã xảy ra, nhưng cũng không thể cản lại khuôn mặt đang đỏ ửng lên của cô. Một lát sau, Ann đeo kính và khẩu trang lên rời khỏi con hẻm, tốc độ nhanh nhẹn tránh thu hút chú ý, luồn vào cửa sau tiệm Công tước Mật, gõ hai cái rồi đẩy vào.

Cả đoạn đường trở lại không quá một tiếng, nhưng trong lòng Ann dâng lên cảm giác ấm áp không tên, lúc cô về lại tầng bốn của lâu đài, hành lang không có bóng ai, chính cô cũng không phát giác được trên mặt mình vẫn còn ẩn ẩn nụ cười vui vẻ.
Ngẫu nhiên thỏa mãn lòng hiếu kì của bản thân cũng không tệ lắm, Hermione cũng rất hiểu cô, hoàn toàn không đề cập lại sự tình lần này. Mặt khác, Ann cảm thấy hơi có lỗi, nhất là khi đụng mặt Fanny ở trước cửa nhà ăn.

Trước đây, Fanny luôn ủng hộ cô dũng cảm tiến lên, sau lần đó bày tỏ những điều trong lòng ra, Fanny không còn ý kiến gì về chuyện của cô và Hermione nữa. Nhưng hành vi hiện tại của Ann cùng với lời đã nói ra không một chút thống nhất, theo như kiểu nói của đời trước chính là 'Tôi nói không, nhưng cơ thể lại rất thành thật.'

Một phương diện nào đó, Ann cảm thấy có một cảm giác suиɠ sướиɠ lặng lẽ, mặt khác thì cô cũng rất hoang mang, sợ hãi, nếu hai người thật sự xác nhận mối quan hệ, lúc đó không thể dứt ra khỏi trận chiến cuối cùng kia nữa. Hơn thế, Ann còn ẩn giấu một bí mật rất lớn, dù đang ở một thế giới phép thuật diệu kì cũng sẽ khó ai tin nổi chuyện này, càng không cần nói đến Hermione, một người chú trọng tính hợp lí và sự thật, đôi khi càng hiểu rõ về nàng, cô càng lo lắng hơn.
Cảm xúc đan xen rối loạn khiến sự vui sướng trong lòng Ann rất nhanh biến mất.

" Sáng nay ngủ không ngon hả ?" Fanny ngồi xuống cạnh cô hỏi.

" Không có, chỉ là..." Ann với tay lấy dĩa thịt thăn nướng " Chỉ là đang tự hỏi một vài việc vốn không nên nghĩ đến."

Fanny nhún vai " Nếu không trả lời được, thì cứ theo con tim đi."

Thời gian còn lại của cuối tuần, Ann rảnh rỗi không việc gì liền chạy tới nhà kính và thư viện hoàn thành bài tập, sau đó Diana cũng nhờ Makling gửi thêm rất nhiều bài cho Ann.

Những bài tập này cực kì phức tạp, đòi hỏi rất nhiều thời gian, đến nỗi vào tận bữa sáng ngày thứ hai cô mới biết tin về lệnh giáo dục mới được đưa ra.

THEO LỆNH CỦA THANH TRA CAO CẤP CỦA HOGWARTS

Tất cả các tổ chức, đoàn thể, đội, nhóm và các câu lạc bộ của học sinh đều bị đình chỉ kể từ lúc này.
Một tổ chức, đoàn thể, đội và hoặc câu lạc bộ tức là những cuộc họp thường trực của một nhóm của ba học sinh hoặc nhiều hơn.

Quyết định cho phép tổ chức lại các hoạt động trên có thể được cấp bởi Thanh tra Cao Cấp (giáo sư Umbridge).

Không một tổ chức, đoàn thể, đội, nhóm hoặc câu lạc bộ học sinh nào được phép tồn tại mà không được Thanh Tra Cao Cấp chấp nhận.

Bất kì học sinh nào tìm cách thành lập, hoặc tham gia vào một tổ chức, đoàn thể, đội, nhóm hoặc câu lạc bộ mà không được chấp nhận bởi Thanh tra Cao cấp sẽ bị trục xuất.

Những thông báo trên đây dựa trên Đạo Luật Giáo Dục số Hai Mươi Bốn.

Ký tên, Dolores Jane Umbridge, Thanh tra Cao cấp

Fanny đưa tờ báo, chỉ vào phần thông cáo cho Ann xem, cô nhướng mày, quả nhiên trong quán Đầu Heo có người của Bộ.
Buổi học Độc dược sáng nay không khí cũng không tốt lành gì, bởi vì Umbridge đang ngồi lù lù ở một góc phòng học.

" Các trò sẽ thấy là..." Snape nói với một giọng trầm, khinh bỉ " Chúng có một vị khách vào hôm nay."

" Chúng ta tiếp tục với bài học Dung Dịch Sức Mạnh. Các trò sẽ nhận lại hỗn hợp các trò đã làm vào buổi học trước, nếu làm đúng thì chúng sẽ phát triển tốt vào kì nghỉ cuối tuần, thao tác tiếp theo là..." Thầy ấy vẫy đũa lên trên bảng " Làm đi."

Giáo sư Umbridge dùng nửa giờ đầu của bài học để ghi chép. Sau đó bà ta luồn giữa hai dãy bàn hướng về phía Snape, đang cúi người về nhìn cái vạc của Dean Thomas.

" Ồ, cả lớp tỏ ra rất khá so với trình độ của chúng." Bà nói khi đứng sau lưng Snape " Mặc dù tôi vẫn có có câu hỏi là liệu có nên không khi dạy học sinh một loại linh dược như Dung Dịch Sức Mạnh. Tôi nghĩ là Bộ sẽ vui nếu như nó được loại khỏi chương trình học."
Snape thong thả đứng thẳng dậy và quay lại nhìn bà.

" Bây giờ thì... ông đã dạy ở Hogwarts bao lâu rồi ?" Bà ta hỏi, bút lông đặt sẵn trên cặp hồ sơ.

" Mười bốn năm." Vẻ mặt thầy Snape tối hù.

" Tôi hay tin là ban đầu ông nộp đơn xin dạy môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám ?" Giáo sư Umbridge hỏi Snape.

" Vâng." Snape lặng lẽ nói.

" Nhưng ông đã không thành công ?"

Môi Snape bĩu ra.

" Rõ là thế."

Giáo sư Umbridge viết xoạt xoạt lên tập hồ sơ.

" Và ông vẫn thường xin dạy lại môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám từ khi làm việc tại trường, đúng không ?"

"Vâng." Snape nói khẽ, môi ông run lên rõ, trông có vẻ tức giận.

" Thế ông có biết vì sao ông Dumbledore vẫn luôn từ chối bổ nhiệm ông ?" Umbridge hỏi.

" Tôi đề nghị bà nên hỏi cụ ấy." Snape nheo mắt lại.

" Ồ, tôi sẽ làm thế." Giáo sư Umbridge nói, với một nụ cười ngọt ngào.
" Cần thiết không ?" Snape hỏi, cặp mắt đen của ông nheo lại.

" Đương nhiên." Umbridge nói " Bộ muốn hiểu về... ờ... nội tình giữa các giáo viên."

Bà quay đi, bước về phía Pansy Parkinson và bắt đầu hỏi cậu ta về các bài học.

Chuông tan học vang lên, Ann đem nước thuốc đã điều chế hoàn hảo nộp lên, sau đó cầm một sấp giấy da từ trong cặp ra, vừa đi vừa đọc, nội dung của nó là ghi chép buôn bán của gia tộc Roland tại các nước Viễn Đông, cô cần xem nó xong trước cuối tuần rồi viết một phần báo cáo hoàn chỉnh.

Chỉ có giờ cơm trưa, Ann mới cất đống tài liệu vào trong, bất quá ăn uống xong liền rất mau lẹ lấy ra đọc tiếp.

Buổi chiều là lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, vẫn tốn thời gian đọc sách buồn chán, Ann mở cuốn «Lí Thuyết Ma Thuật Phòng Vệ», nhưng thực ra đầu óc chỉ đang nghĩ cách sắp xếp bố cục bài báo cáo.
Thời gian trôi qua rất mau, lúc tan tiết học, Umbridge có giữ một học sinh khác nhà Slytherin lại, nhưng Ann cũng không quan tâm, lướt qua, lấy tài liệu ra vừa đọc vừa đi.