Một tuần trôi qua,

- / Kí chủ, cậu không định vào game thật đó à/

250 ngồi một bên lắc lắc đuôi nghi hoặc hỏi, không phải kí chủ nó định không công lược nữa đó chứ.

-/Kí chủ a, cậu mau làm nhiệm vụ đi có được không/

-/ Cứ kéo dài như này đến lúc mẹ cậu tịch thu máy chơi game thì kiếm được bao nhiêu hảo cảm chứ/

-/Kí chủ, cậu phải biết, với thân phận bạn tình đó, độ hảo cảm thật sự rất khó tăng, cậu phải tranh thủ thời gian đi a/

Tầm nhìn Lạc Dư vẫn không rời khỏi màn hình máy tính, cậu thò tay lấy một quả táo lên gặm, ừm, ngon thật.

-/Kí chủ.../

- Để ngày mai đi.

-/..../

250 thật sự không hiểu nổi mấy cái số liệu vớ vẩn trong máy tính có gì thú vị mà kí chủ của nó ngày nào cũng cắm cúi xem không biết mệt, không chán sao.

Trong game,

Lãnh Kiệt giết chết mấy chục con quái thú vương cấp, tên của hắn trêи bảng xếp hạng ngày càng tăng, đến khi an vị ở vị trí đầu tiên mới dừng lại nhưng số liệu cách người xếp thứ hai ngày một nhiều.

Tuy Lãnh Kiệt chơi bên sever sắc tình, nhưng cả hai bên đều có liên kết với nhau, người chơi sắc tình không phải không lên được bảng xếp hạng. Chẳng qua người bên này chỉ tập trung vào các loại tình cảm nam nữ tìm kɧօáϊ cảm không thèm đi đánh quái tăng cấp bậc thôi.

Chính vì vậy mà tên Lãnh Kiệt xuất hiện trêи bảng xếp hạng hơn nữa vị trí lại ở sever sắc tình, điều này khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.

- Dư An, ngươi dám không vào game gặp ta.

- Dư An, ngươi mau xuất hiện đi..

- Dư An..

Mắt Lãnh Kiệt đỏ lừ, việc Dư An không vào game một thời gian dài như vậy thật sự làm hắn không chịu đựng được.

Lãnh Kiệt ôm đầu, bây giờ hắn mới nhận ra tình cảm của mình đối với nhóc con đó đã không còn là thứ tình cảm đối với bạn giường bình thường nữa rồi.

Lãnh Kiệt bật cười, hắn không ngờ có một ngày mình lại thích một người qua game, hơn nữa còn mới chỉ quen hơn một tháng.

- Dư An, đừng để ta tìm được ngươi.



Lãnh Kiệt lạnh lùng logout, nếu trong game không tìm được thì ra bên ngoài tìm, hắn chỉ cần có đủ thời gian thôi,

- Dư An, đợi ta đến tìm em.

250 vốn đang lười biếng nằm bên cửa sổ phơi nắng đột nhiên nhảy cẫng,

- / A, sao độ hắc háo lại tự nhiên full 100% rồi /

-/ Aaa .... cái quái gì vậy./

Lạc Dư nhăn mày,

- Ngươi lại lên cơn gì nữa, không im miệng được sao.

250 vốn đang định nói chuyện này với Lạc Dư, vừa nghe cậu nói vậy liền" hừ" một tiếng, được thôi lần này nó im, ha hả, nếu Lạc Dư thích tìm đường chết như vậy thì hắn cũng không cản nha.

Lạc Dư day day hai bên thái dương thấy nó im lặng thì thở ra, ngón tay thon dài trắng nõn lướt nhanh trêи bàn phím.

Lãnh Kiệt logout ra ngoài liền lấy xe chạy suốt mấy tiếng đồng hồ tới chợ đen, đây, sẽ chính là nơi khởi đầu của hắn.

Ngày hôm sau,

Lãnh Kiệt vẫn vào game, lỡ đâu Dư An lại thay đổi, muốn tiếp tục chơi game thì sao. Lãnh Kiệt cười khổ, tuy biết khả năng không cao, Dư An có lẽ đã bị mấy trò tình thú của hắn dọa sợ rồi. Nhưng mà, hắn , vẫn muốn bắt lấy một tia hi vọng, dù nó rất nhỏ nhoi.

Lãnh Kiệt theo thói quen mở vòng bạn bè lên xem, hắn ngơ ra, không tin vào mắt mình lẩm bẩm :

- Dư An, Dư An, là ngươi sao...

Lãnh Kiệt cười như đứa trẻ tìm lại được món đồ yêu thích của mình, hắn không dừng lại mà nhanh chóng chạy đến vị trí của Lạc Dư.

Thật ra Lạc Dư cũng chẳng muốn vào game đâu, cậu thà giành thời gian ngồi xem thị trường chứng khoán còn hơn. Nhưng cậu lại không thể không quan tâm đến nhiệm vụ a, cuối cùng vẫn phải lết xác login.

- Mèo mướp thúi chết tiệt, suốt ngày chỉ biết bóc lột sức lao động của người khác.

"hắt xì "

250 bên ngoài hung hăng hắt xì một cái , nó có chút nghi hoặc, ai đang nhắc nó vậy a.

Lạc Dư đi vào thị trấn, cậu vừa mới vào được mấy phút, chưa kịp làm gì đã bị người nào đó lao đến ôm chầm lấy.

Giọng nói Lãnh Kiệt có chút nức nở, ủy khuất,

- Dư An, cuối cùng em cũng chịu vào gặp anh rồi.



Thân thể Lạc Dư cứng lại, cậu đẩy đẩy cái đầu xù xù của Lãnh Kiệt ra:

- Haha, ngứa, người đứng thẳng dậy xem nào.

Lãnh Kiệt hứ một tiếng càng ôm chặt hơn,

- Không, nỡ em chạy mất thì sao.

Lạc Dư cúi đầu nhếch miệng cười,

- Ngươi không ngoan thì ta logout đây.

- Đừng.

Lãnh Kiệt vội vàng đứng dậy, nhưng tay hắn vẫn nắm lấy một góc y phục trêи người Lạc Dư.

Hai người cùng nhau đi đến một tửu lâu cách chỗ này không xa, Lãnh Kiệt vui vẻ:

- A Dư, tôi có rất nhiều kim tệ, em cứ ăn thoải mái, muốn gì đều được.

Dừng một chút, Lãnh Kiệt lại dùng ánh mắt chó con nhìn Lạc Dư,

- A Dư, sau này đừng tùy tiện biến mất như vậy được không.

Lạc Dư gật gật đầu, trong đầu cậu âm thầm cảm thán, quả nhiên cách này có hiệu quả, không phụ công cậu giành thời gian đi đọc "101 cách cưa đổ đàn ông".

Lãnh Kiệt trong lòng nở hoa, hai người lên tầng hai, vào một gian phòng riêng.

Lạc Dư đen mặt bắt lấy cánh tay không an phận sờ soạng bên dưới, cậu nghiến răng,

- Kiệt Phong, ngươi,lại ,muốn, động ,ɖu͙ƈ.

Lãnh Kiệt ủy khuất,

- A Dư, ta đã rất lâu không được "ăn" rồi, ta đói.

- Ngươi...ưm...

Lãnh Kiệt ghé sát vào tai Lạc Dư nói,

- A Dư, ta muốn, cho ta một lần, một lần thôi được không.

Cả người Lạc Dư mềm nhũn dựa vào lồng ngực rắn chắc của Lãnh Kiệt, cậu có chút tức giận, làm cậu nổi lên phản ứng rồi còn đi hỏi ý kiến cái gì nữa a, tên ngốc này.