Chương 6


"Alice đúng là quá đáng."


Trên ban công, thiếu nữ mặc váy bồng, ôm con gấu bông cắn môi, tức giận: "Ta đã hẹn cô ấy đi săn, cô ấy từ chối ta, bảo ta hôm nay có việc quan trọng, ai dè là đi gặp Cifer."


Cô hầu gái của nàng không khỏi lau mồ hôi, giải thích: "Gia tộc Doria và gia tộc Ellen có ý định liên hôn, tiểu thư Alice đến gặp công tước Cifer, cũng..."


"Thế thì cô ấy không thể để mấy hôm nữa rồi sang à? Cứ phải là hôm nay..." Thiếu nữ ấm ức giậm chân, "Cứ phải từ chối ta."


"Lại còn, lại còn đi gặp... Cifer."


Chữ cuối cùng, thiếu nữ nhả rất khẽ.


Cô hầu gái bất lực, cô vẫn không thể hiểu được tiểu thư nhà mình rốt cuộc là không hài lòng vì tiểu thư Alice từ chối lời mời, hay là không hài lòng vì tiểu thư Alice đi gặp công tước Cifer, cô đành nói lảng: "Chờ một lúc là có thể gặp tiểu thư Alice rồi, đến lúc đó tiểu thư có thể mời nàng cùng đi săn mà."


"Cũng đúng." Thiếu nữ phụng phịu, lầm bầm một tiếng.


Sau đó, nàng lùi ra sau mấy bước, nhấc gấu váy lên, xoay một vòng trước cô hầu gái. Thiếu nữ có mái tóc dài vàng óng, vấn kiểu đầu công chúa, trên chiếc váy bồng thêu rất nhiều nơ bướm, nàng xoay tròn, gấu váy bồng lên, như chú bướm đậu giữa khóm hoa.


"Elle, cô nói xem bộ váy này của ta có đáng yêu không?" Thiếu nữ mắt sáng ngời, hỏi nhẹ.


Cô hầu gái cười: "Tiểu thư hôm nay rất đáng yêu."


"Vậy thì tốt." Khóe môi thiếu nữ hiện nét cười.


Đúng lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên: "Lucy?"


Lucy sững ra, buông gấu váy xuống, nhìn sang hướng phát ra âm thanh.


Một người chầm chậm bước xuống từ cầu thang xoắn ốc, đầu tiên là cặp chân dài, sau đó là chiếc áo khoác màu đen ôm lấy dáng người cao ráo.


"Anh Cifer." Lucy tỏ vẻ bất ngờ.


Giẫm lên bậc thang cuối cùng, khuôn mặt đẹp của chàng trai tóc bạc hiện ra dưới ánh đèn, Cifer cười, hỏi qua loa: "Cô bé này, sao em lại đến đây."


Nói đến đây, Lucy liền phồng má, một tay ôm con gấu bông, một tay chống nạnh: "Có phải Alice đang ở đây không?"


Đang ghen à?


Ý nghĩ này lướt qua trong đầu Cifer, hắn cau mày mất kiên nhẫn, hắn đã dính vô số hoa đào, điều khiến hắn bực mình nhất chính là sự tranh giành đấu đá giữa các người tình, nhưng chuyện này cứ dai dẳng không dứt.


"Hôm nay ta mới trở về, còn rất nhiều việc chưa xử lý, em về trước đi, mấy hôm nữa ta sẽ sang tìm em."


"Em không đi!"


"Ngoan nào."


"Ngoan nào."


Hai tiếng nói, một nồng tựa rượu vang, một ngọt như bánh kem, cùng vang lên.


Chỗ khúc ngoặt tối om, thiếu nữ có mái tóc xoăn dài đen nhánh để chân trần, dựa vào tường, ung dung nhìn sang bên này. Còn bên cạnh nàng, Ansaiah mặc đồ quản gia cầm một đôi giày cao gót, lạnh mắt nhìn sang bên này.


Lucy ngẩn ra, đôi con ngươi nhìn Cifer, rồi lại nhìn Giang Lăng, vẻ mặt ngơ ngác.


Giang Lăng cong khóe môi, vén lọn tóc rủ xuống mặt ra sau tai, hờ hững nói: "Giờ ta phải về rồi, em có muốn đi cùng ta không?"


"Giờ đi luôn á?"


"Ừ." Giang Lăng khẽ gật, chìa tay về phía Lucy, đầu ngón tay dài mảnh thanh tú cong cong.


Ngón tay cậu như có ma lực, Lucy nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay cậu không rời.


Bầu không khí có gì đó là lạ, Cifer đang định lên tiếng thì Lucy ngượng nghịu kéo góc váy, xách váy chạy như bay về phía bên kia.


Nàng như ngọn gió mang hương hoa, thổi qua người Cifer, tà váy lướt qua chiếc áo khoác của hắn, nhào thẳng vào lòng Giang Lăng, Giang Lăng ôm lấy eo nàng.


Cifer: "..."


"Cẩn thận chút nào." Giang Lăng đỡ nàng đứng thẳng dậy, hai cánh tay trắng nõn liền choàng quanh cổ cậu.


Lucy ấm ức nhìn cậu: "Alice, sao hôm nay ngươi lại không đến gặp ta. Ngươi còn từ chối ta..."


"Đi săn hả?"


"???"


Giang Lăng cúi đầu, kề sát mặt lại.


Khuôn mặt này của Alice vô cùng nổi bật dù là trong giới Huyết tộc đầy trai xinh gái đẹp, khi khuôn mặt ấy phóng to trước mặt Lucy, Lucy không khỏi hồng rực gò má.


Giang Lăng kề bên tai Lucy, giọng chan chứa ý cười: "Không phải muốn đi săn sao? Giờ vừa hay ta phải về rồi, trước khi về, ta sẽ đi cùng em."


"...Thật hả?"


"Ừ."


Lucy ngẩng đầu, nụ cười sáng ngời lan trên gương mặt như hoa hồng.


"Alice, ta biết ngay ngươi là tốt nhất mà."


"Đi nào." Giang Lăng cất bước, Lucy thân thiết níu cánh tay Giang Lăng.


Khi ba người đi ngang qua Cifer, Lucy quay đầu lại, vẫy vẫy tay về phía hắn: "Chào anh Cifer nhé."


Cifer: "..."


Lucy lại vẫy tay với cô hầu gái nhà mình: "Elle, đừng đứng đực ra đấy nữa, mau qua đây."


"A, vâng." Cô hầu gái vội vàng đáp.


Lucy níu cánh tay Giang Lăng, cười vô cùng vui vẻ, nghiêng đầu nói với cậu: "Alice, lát nữa ta còn muốn về thay bộ khác, cái váy này không tiện săn lắm."


"Đáng yêu đấy chứ."


"Dù gì, dù gì cũng là đồ Alice tặng ta mà."


"Đừng thay nữa, chúng ta đi ăn khuya đi." Giang Lăng cười, "Ta chuẩn bị cho em mấy món ngọt mới đấy."


Ansaiah theo sau hai người như một kỵ sĩ hết lòng hết dạ, cô hầu gái thì theo sau cùng, chuẩn bị phục vụ hai vị tiểu thư tôn quý bất cứ lúc nào.


Cứ thế mà chầm chậm bước ra khỏi cổng lớn, biến mất trong bóng đêm.


Cifer nhìn theo bọn họ rời đi, xong mới liếc nhìn Tyre bên cạnh: "Lucy và Alice thân nhau như vậy từ lúc nào thế?"


Hắn còn cảm thấy không khí hơi sai sai...


Tuy Alice không tỏ vẻ gì đặc biệt, nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy Lucy cười tươi như vậy. Trong ký ức của hắn, Lucy rất đáng yêu, nhưng tùy hứng và giận dỗi còn nhiều hơn.


Những lần tùy hứng đó có thể lớn hoặc nhỏ, lúc nhỏ thì Lucy chỉ dỗi hờn lầm bầm mấy câu, lúc lớn... Lucy mượn sức gia tộc Grimm, giết ba người tình của hắn.


Đến tận khi hắn đích thân đi tìm Lucy.


Cô thiếu nữ ôm gấu bông rúc trong sofa, cười vô cùng ngọt ngào, nũng nịu nói: "Ai bảo anh không ở với em."


Nơi mắt mày lại là sự lạnh lùng trời sinh của quý tộc.


Cifer vốn định chia tay luôn tự nhiên lại cảm thấy cực kỳ thú vị, Lucy trở thành người tình hắn qua lại lâu nhất.


Trưởng bối trong gia tộc thậm chí còn từng cân nhắc chuyện liên hôn với nhà Grimm, cuối cùng lại gạt bỏ ý định này, thân phận của Lucy đúng là xứng với hắn, nhưng Lucy lại là Huyết tộc trời sinh kém cỏi, bản thân không thể nắm được sức mạnh lớn, không xứng làm vợ hắn, làm phu nhân gia tộc Doria.


Alice cũng có khuyết điểm chết người, điểm khác biệt chính là nếu Alice không mang huyết chú trong người, nàng chính là người mạnh nhất nhà Ellen, sẽ trở thành người có quyền lên tiếng nhất trong nhà Ellen, tương lai có thể sẽ trở thành đối thủ của Cifer, có thể thành bạn bè của hắn, nhưng sẽ không thể nào trở thành kẻ phụ thuộc vào hắn.


Chính vì Alice mang huyết chú trong người, gia tộc Ellen mới cân nhắc khả năng liên hôn.


Và giờ, hai người này lại về với nhau, không chỉ còn rất vui vẻ, Lucy trông còn rất ngoan ngoãn.


Đối mặt với câu hỏi của Cifer, Tyre do dự, đến khi Cifer lạnh lùng liếc gã một cái, gã mới cúi đầu: "Tôi nghe nói, tiểu thư Lucy mê đắm tiểu thư Alice, tuyên bố rằng mình chính là người tình của nàng."


Cifer ngẩn ra: "..."


"Tôi vốn tưởng chỉ là đồn thổi thôi..." Tyre gồng mình trả lời, "Có điều xem ra quan hệ giữa hai người thực sự rất thân."


Tyre không dám nói chủ nhân nhà mình bị cắm sừng, chỉ có thể nói như khuyên nhủ: "Tiểu thư Lucy rất khờ, chắc chỉ là nói đùa thôi."


Cifer day đầu mày.


"Tôi còn nghe nói..." Tyre thầm lau mồ hôi, quyết định chết thì chết luôn, đang định nói một lượt mấy tin đồn đợt này với chủ nhân nhà mình, thì phát hiện Cifer chỉnh lại quần áo, sải chân đi ra ngoài.


"Chủ nhân——" Tyre hoảng hồn, "Tiểu thư Alice dù gì cũng là con gái, có phá cũng không phá được đến mức nào đâu..."


Cifer cũng chẳng quay đầu lại: "Ta biết."


"Chủ nhân..."


"Hai người đó cứ chơi thoải mái đi, ta đi gặp một người."


Tyre định đi theo thì bị Cifer giơ tay ngăn lại: "Tất cả đừng ai đi theo."


Nơi góc tối sầm, mơ hồ vọng lại tiếng dơi sắc nhọn.


Tyre biết chủ nhân không để tâm, đầu tiên là thở phào, sau đó đánh bạo hỏi: "Chủ nhân, người muốn đi tìm vị tiểu thư nào?"


"Ta..." Cifer mân mê bờ môi, giọng không phong lưu vô tình như trước mà mơ hồ ẩn chứa mấy phân tình, "Thiên sứ~"


Tyre: "..."


Tyre bắt đầu nghi ngờ, có phải tai mình có vấn đề rồi không.


Giang Lăng chơi cùng Lucy cả đêm, đến khi phía chân trời lộ một đường vân sáng, Lucy tỏ vẻ buồn ngủ rồi, Giang Lăng mới chào từ biệt Lucy.


Lucy ngáp một cái, vẫy tay với Giang Lăng.


Trên đường về, vầng sáng nơi chân trời rộng dần, bình minh sắp đến.


Giang Lăng đi trên con đường lát đá cuội, Ansaiah mở một chiếc ô màu đen ra.


Viền ô đính thủy tinh lấm chấm, chẳng khác nào sao trên màn đêm.


Kinh thư chui từ trong bụi cỏ ra, phủi mảnh lá vụn, vì trừ Giang Lăng ra thì không có ai có thể nhìn thấy hắn, hắn bèn đánh bạo lăn đến cạnh chân Giang Lăng.


Giang Lăng đá một phát không chút do dự: "Bên Cifer thế nào rồi?"


Ban nãy lúc bỏ đi, Giang Lăng không dẫn hệ thống theo là để hắn ở lại thám thính cho mình.


"Lúc đó trông hắn như nào?"


Hệ thống bị đá một phát bò lên vai Giang Lăng, ngồi trên đầu Giang Lăng: "Kí chủ, anh tôn trọng tôi tí xem nào."


Giang Lăng cười khẽ một tiếng.


Hệ thống giờ mới chịu lên tiếng: "Nam chính không có gì đặc biệt, chỉ có mắt to hơn bình thường một xíu, đần ra chưa đến mười giây đã bình thường trở lại rồi."


"Đúng như dự đoán."


"Kí chủ, không phải anh nói muốn cày độ thiện cảm về âm à?"


"Không sai. Giờ tuy Cifer chẳng thấy ta ra làm sao, nhưng vẫn chưa đến mức độ ghê tởm ta. Với cả, hắn cũng không tin giờ Lucy đã là người của ta rồi."


"Người bình thường sẽ không tin đâu."


Giang Lăng cong khóe môi: "Hắn không tin cũng phải tin, rất nhanh thôi hắn sẽ phát hiện, hầu gái Rona ngoan ngoãn gợi cảm của hắn là người tình của ta, Milan quyến rũ bốc lửa cũng là người tình của ta..."


Hệ thống: "Gấp đôi canxi để làm gì?"