Editor: Yooniin

Lại là nhiệm vụ che giấu......

Giang Lăng vuốt cằm, thần sắc trầm trầm dò hỏi: "Tiểu Hồng, mi thật sự không biết tại sao lại như thế này à?"

Hệ thống vừa nghe thấy lời này, trang sách lôi kéo lung tung, âm thanh nam nhân thô lỗ lộ ra một chút mất mát: "Ký chủ, cấp bậc của tôi không đủ, không có biện pháp để biết. Ít nhất anh phải hoàn thành một nhiệm vụ, tôi mới có thể thăng cấp......"

"Thật vô dụng......"

"Làm nhiệm vụ thất bại chính là anh đó!!" Hệ thống phun trào, "Nếu ký chủ anh hoàn thành được nhiều nhiệm vụ hơn, tôi cũng đâu thảm đến nỗi này?"

Giang Lăng hướng về phía hệ thống phất phất tay, ra hiệu nó chớ ồn ào, lật sang trang kế tiếp, cũng chính là nhiệm vụ của thế giới này.

Nhưng mà, giao diện nhiệm vụ hoàn toàn trống rỗng, nhiệm vụ gì đó đều không có.

"...... Đây là có chuyện gì?'

Kinh thư vẻ mặt mờ mịt.

"Vậy chúng ta đổi chuyện khác để nói đi." Giang Lăng cười khẽ, "Thời điểm khi ta tỉnh lại, vì sao mi không có ở bên cạnh?"

Kinh thư trầm mặc.

Dưới ánh mắt chăm chú của Giang Lăng, cộng thêm vài tia trào phúng, hệ thống khó khăn mở miệng: "......Bởi vì, thế giới nhiệm vụ dự định, không phải nơi này."

Kinh thư xoay vòng vòng trên không trung, giống như không thể lý giải được, lẩm bẩm: " Tại thế giới Huyết tộc, nhiệm vụ của ký chủ thất bại, xong anh còn trúng nước thánh sau đó ngủm củ tỏi, tôi cho rằng anh sẽ hồn phi phách tán, mà tôi sẽ trở thành nỗi sỉ nhục của giới hệ thống....."

"Khoan đã." Giang Lăng nâng tay, "Ở thế giới đầu tiên, sau khi ta chết đi, linh hồn có thể bay qua bay lại tùy tiện, tại sao mấy thế giới sau đó ta đều mất ý thức triệt để?"

Những lời này vừa nói ra, hệ thống lập tức bay đến trước mặt cậu, thận trọng nói: "Ký chủ, lần sau anh làm nhiệm vụ, chú ý cẩn thận một chút."

"Nói rõ ràng."

"Thân thể tổn hại, tôi có thể lập tức tái tạo lại cho anh, nhưng nếu là chữa trị cho linh hồn thì vô cùng chậm, nếu trong quá trình làm nhiệm vụ, anh bị hồn phi phách tán, tôi cũng không có cách nào cứu được đâu."

Hệ thống tiến lại gần Giang Lăng, "Mà không phải thế giới nào cũng an toàn. Tỷ như thế giới trước, huyết săn Thánh thủy, là bút tích của thần minh lưu lại, sẽ có ảnh hưởng nhất định đến linh hồn."

Hệ thống phi thường nỗ lực để xây dựng một bầu không khí nghiêm túc đứng đắn, nhưng cái mặt bìa kinh thư lại giống như vô cùng vui mừng, tỏa ra ánh sáng lấp lánh hường phấn, như thế nào cũng không nghiêm túc nổi.

Ngay lập tức bị Giang Lăng kéo từ phía trên xuống xé nát, hung hăng ném nó ra ngoài.

Kinh thư đập lên trên người bạch hạc, chú chim xinh đẹp ngân nga một tiếng, tựa hồ có chút ủy khuất, liền được Giang Lăng vuốt ve chải chuốt lông hạc trắng noãn.

Kinh thư lại bay trở về, thấy cậu ngồi khoanh chân trên lưng hạc, một tay để ở đầu gối, tay kia như có như không nhẹ nhàng vuốt ve lông vũ mềm mại, biểu tình phảng phất ôn nhu hiếm thấy, quyết định không so đo cùng cậu nữa.

"Ký chủ, anh là người mới, trải qua ba thế giới đầu tiên, bất kể là đấu tranh nơi hoàng thất hay giới huyết tộc, đều sẽ không xuất hiện tình huống hồn phi phách tán. Cho nên đáng lẽ ra thế giới thứ ba phải là bá đạo tổng tài các loại mới đúng. Mà thế giới này, là thế giới cấp cao á, vô cùng nguy hiểm..."

"Xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sao?" Tóc Giang Lăng buông xuống trước ngực, nghiêng nghiêng đầu liếc nhìn kinh thư một cái.

Hệ thống có chút buồn rầu: "Có thứ gì đó quấy nhiễu lúc tôi đang chuẩn bị truyền tống, kết quả địa điểm truyền tống bị sai lệch."

"........"

"Lúc đó tôi thấy anh không tỉnh, liền quay trở lại tra xét nguyên nhân, a a a, tôi đã tự lật chính mình trong ngoài hết thảy bảy lần đều không phát hiện có vấn đề gì." Hệ thống • sống không còn gì luyến tiếc kêu rên: "Rõ ràng tôi không bị hỏng, vậy thì trục trặc ở chỗ nào......"

"....... Có khi nào do mi trượt tay không?" Giang Lăng yên lặng bổ thêm cho nó một đao.

"Sao có thể?" Toàn bộ trang sách đều dựng đứng lên, hệ thống phản bác, "Ký chủ, anh tuyệt đối không thể nghi ngờ đạo đức nghề nghiệp của tôi."

Tiếng nói vừa dứt, kinh thư vây quanh Giang Lăng xoay vài vòng, "Ký chủ, trên người anh có mang đồ vật kỳ quái gì không đó? Có vài thứ có thể khiến cho thời gian và không gian thậm chí là linh hồn bị quấy nhiễu"

Giang Lăng mở rộng hai tay, thoải mái để nó kiểm tra.

Hệ thống lập tức héo: "Cũng đúng, nếu thật sự có ngoại vật, ở thế giới thứ hai cũng không có khả năng truyền tống chính xác."

"Mi thử tìm xem có biện pháp giải quyết không." Giang Lăng dò hỏi.

Kinh thư ghé vào lông chim giả chết trong chốc lát.

Hồi lâu, nó nhảy dựng lên.

"Ký chủ, anh đợi mười phút, đẻ tôi đi xin thử, xem xem có thể truyền tống trực tiếp đến thế giới sau hay không."

Nói liền làm, sau khi nó vừa nói xong lập tức hóa thành một dãy số liệu, biến mất không thấy đâu nữa.

Nhìn hệ thống rời khỏi, Giang Lăng nghiêng nghiêng đầu, sau đó chậm rãi đem ống tay áo che mặt.

Lại nói ở thế giới thứ hai, nghĩ thử xem có cái gì đó đặc biệt, thì chính là cậu giả bộ nói chuyện yêu đương một hồi, trêu chọc một người vốn không nên trêu chọc, trên tay đeo nhiều hơn một sợi dây đỏ.

Tính cách của thiếu nên như vậy, tình cảm không chơi đùa nổi.....

Cậu nhịn không được suy đoán, sau khi mình chết ở thế giới kia, liệu thiếu niên có thương tâm chút nào không?

Nhưng khổ sở thì như thế nào đây? Cậu sớm muộn gì cũng trở về thế giới thuộc về mình, một lần nữa bắt đầu lại cuộc sống.

Kỳ thật nghĩ đến bộ dạng ngây ngô kia của thiếu niên, cậu lại nhịn không được muốn bật cười, nhưng lại cảm thấy trong ngực có chút rầu rĩ. Chính là, cậu vẫn sẽ đi đến các thế giới tiếp theo, sống một cách tiêu sái, không phải là quá đẹp đẽ hay sao?

Cùng với một người từng có gặp gỡ, sau đó lại đường ai nấy đi, đây thực sự là một chuyện không quá bình thường.

Ống tay áo trượt xuống, lộ ra cổ tay tinh tế, nhìn qua có chút suy nhược, nhưng bên trên lại vô cùng sạch sẽ, cũng không có sợi tơ hồng nào cả.

Giang Lăng trầm mặc, rồi lại không nhịn được bật cười.

Mây mù xung quanh cậu tự động tách ra, dáng người ngay ngắn ngồi trên lưng bạch hạc, thỉnh thoảng có cơn gió mềm nhẹ vuốt ve gò má trắng nõn, lại như có như không thổi trường bào lay động. Phía dưới non xanh nước biếc, mênh mông xinh đẹp.

Cậu cảm thấy, thế giới này cũng không tồi.

Có sức mạnh, phong cảnh lại tốt.

Trong lúc cậu còn đang nhàn nhã ngắm cảnh, hệ thống bên kia la hét to đến khàn cả tiếng, phá hủy luôn khung cảnh thơ mộng.

Lần này, nó đem theo tin tức tốt trở về.

Chỉ thấy kinh thư xoay hai vòng, nó đắc ý lật lật trang sách, mở đến trang nhiệm vụ.

Sau đó xuất hiện một loạt ký tự.

[ Yêu nữ trọng sinh báo thù ký ]

[ Nhiệm vụ chính tuyến —— dưới tình huống nam nữ chính không tử vong, sống sót đến khi nội dung trọng điểm của cốt truyện kết thúc ]

[ Tiến độ hoàn thành: 0% ]

[ Nhiệm vụ chi nhánh: tận lực đảm bảo độ hoàn chỉnh của nội dung vở kịch. ]

[ .......... ]

[ Lưu ý: có thể tiếp nhận hoặc từ chối ]

Nói cách khác, thế giới này không có bất luận nhiệm vụ nào tính chất cưỡng chế, chỉ có duy nhất là yêu cầu sống sót mà thôi.

Người bình thường chẳng ai tự đi tìm chết cả, Giang Lăng tự nhận mình chính là bình thường như thế đó, nên cậu chưa điên mà đi tự hại chính mình. Có thể nói, đối với cậu, nhiệm vụ này làm cũng được, không làm thì cũng vẫn thế.

Sau đó, cậu cúi đầu nhìn lại...

Nhiệm vụ chỉ chiếm vài hàng chữ, phía dưới lít nhít chữ, cậu tỉ mỉ quan sát, phát hiện tất cả đều là khen thưởng, độ phong phú so với hai thế giới trước phải gấp đến mười mấy lần, đủ để cho Giang Lăng kinh ngạc.

"Ký chủ, anh cũng đừng lo lắng." Nó ấp úng nói, "Anh xem, nếu đi thế giới tổng tài bá đạo, nhiệm vụ của anh cũng rất khó hoàn thành đúng không, thế giới này.... ít nhất nhiệm vụ vô cùng đơn giản......"

"Thế giới này rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm?" Giang Lăng giật giật chân mày nhìn nó.

"........."

"Tiểu Hồng ~~~"

Kinh thư run run một cái: "Dễ mất mạng như chơi đó, cứu không nổi..."

Sau đó nó mới phản ứng được, "Ký chủ, anh cũng đừng lo lắng, thế giới nói thì nguy hiểm như vậy, nhưng ngoài kia vẫn có người sống đến khoái hoạt vui sướng, bình bình an an. Chỉ cần không gặp phiền toái gì quá lớn, đảm bảo sẽ không có vấn đề gì"

"Mi nói xem, cái thân phận hiện tại của ta sẽ không có phiền toái gì sao?" Giang Lăng nhất châm kiến huyết." (Một châm thấy máu, ý chỉ nói một câu trúng ngay trọng điểm.)

"A..... Cái đó......... Cái đó thì....."

Hệ thống chột dạ 'mắt' đảo xung quanh, định bụng nói sang chuyện khác thì nghe thấy tiếng cười khẽ.

Các cô nương ở đây không ai là không xinh đẹp, đều chăm chút cho bản thân ngăn nắp thanh lệ, nhưng vì phải xuất môn, chung quy vẫn phải thu liễm một chút.

Lục Nghi Tu dung mạo mĩ miều, lời kịch vừa xảy ra cũng có chút ý tứ gây rối, nhưng trên thực tế cũng không phải cố tình gây sự quá nghiêm trọng. Bởi vậy, lần này xuất môn, trên người cũng không đeo trang sức, tóc chỉ tùy ý vấn thành đuôi ngựa, dải lụa quấn quanh lại có sự tinh xảo mềm mại, phía trên đính thêm vài viên trân châu lấp lánh.

Hiện giờ cười như vậy, nhu nhược trên mặt tản đi, lại nhiều hơn một phần lười biếng tiêu sái.

"Sợ cái gì." Giang Lăng nhướng mày, "Nguy hiểm càng lớn, thu hoạch càng nhiều, nếu ta có thể sống sót ở thế giới này, những nhiệm vụ sau đó cũng không cần lo lắng quá nhiều."

Hệ thống ngẩn ngơ: "Cũng đúng."

Giang Lăng vẫy tay, ngón tay thon dài trắng mịn như ngọc: "Được rồi, cho ta xem cốt truyện của thế giới này đi. Có cốt truyện thì có thể tránh được tình huống nguy hiểm, còn không phải rất thỏa đáng sao."

Kinh thư ngơ ngác bay tới.

Cậu lật sách, khóe miệng cong cong: "Xem cốt truyện không cần tích phân?"

"Lần này miễn phí." Hệ thống lập tức trả lời, sau đó lại nói, "Thế giới tiếp theo vẫn yêu cầu tích phân để đổi."

Giang Lăng gật gật đầu, ánh mắt dừng ở phần tóm tắt.

[ Yêu nữ trọng sinh báo thù ký ]

[ Thể loại – Nữ cường – Trọng sinh – Tu chân ]

Xem xong, Giang Lăng tấm tắc cảm thán một tiếng: Hàn Tố cứng cỏi, Anral hồn nhiên, đều dễ bị bắt nạt, nhưng ngươi nhìn Cơ Ngọc này đi, toàn bộ hành trình tác oai tác quái, oán người vô số, chỉ kém là tự hận chính mình..... Coi như nhiệm vụ của thế giới này là tác hợp nam nữ chính, cũng không có tình tiết ngược thân ngược tâm gì đó để ta thay đổi."

" Đây là sảng văn báo thù." Hệ thống yên lặng trả lời.

Giang Lăng đồng ý gật đầu.

Sau đó cậu lật đến chính văn, đọc nhanh như gió.

Trong một lần rèn luyện mạo hiểm, con gái Ma quân Cơ Ngọc yêu trúng Thịnh Vân tiên Quân Tạ An Ca, nhưng Tạ An Ca lại cùng Thanh Hà tiên tử Lục Nghi Tu đang có một mối tình thắm thiết, không chỉ cùng Lục Nghi Tu là một đôi tiên lữ người người hâm mộ, mà còn đem tình cảm của Cơ Ngọc giẫm đạp dưới chân, cuối cùng Tiên đạo san phẳng Ma đạo, Thịnh Vân tiên quân gϊếŧ chết cha ruột của nàng Cơ Bất Ngộ.

Đến cuối cùng, Cơ Ngọc hỏi Tạ An Ca có thích nàng không.

Tạ An Ca lại tỏ ra nghi hoặc: Ngươi là?...

Cơ Ngọc tuyệt vọng tự bạo, không nghĩ tới một lần nữa mở mắt lại trở về thời thiếu nữ.

Kiếp trước, nàng tu vi bình thường, đời này cố gắng tu luyện, hơn nữa còn muốn những người trước kia có lỗi với nàng phải trả giá đắt.

Giang Lăng hiện tại chính là Lục Nghi Tu, nghĩ tới mình cùng Tạ An Ca có quan hệ này nọ, cậu thoáng cảm thấy khó chịu, sau đó mới cúi đầu đọc tiếp.

Cơ Ngọc trọng sinh, người có thực lực thì nghĩ rằng họ tâm cơ, lại dựa vào bản thân biết trước tương lai, đem mọi người chơi đùa gắt gao.

Giang Lăng vừa nhìn vừa cảm thán: "Vừa nãy diễn theo kịch bản đã cảm thấy có chỗ không thích hợp, rõ ràng là nữ phụ, nhưng lời kịch kia lại giống như người bị hại..... Không nghĩ tới thực sự là như thế."

Cơ Ngọc biết Tạ An Ca sẽ gặp được Lục Nghi Tu ở đó, đến trước chặn người, dựa vào khả năng khéo mồm khéo miệng khi dễ Lục Nghi Tu, dùng khẩu hình mắng Lục Nghi Tu là "tiện nhân", làm cho Lục sư muội hoàn toàn phát giận, trực tiếp tát một cái tới.

Mà cái tát này lại đáp trên mặt Tạ An Ca.

Mấy chương này tác giả viết đặc biệt 'sảng', khi dễ "tiểu tiện nhân" Lục Nghi Tu thật sự vô cùng thảm, còn cho "tra nam" một bàn tay, châm ngòi tình cảm giữa hai người.

Một mũi tên trúng ba con nhạn.

"Trách không được mi lại nói ta không phải nữ phụ ác độc....... Lục Nghi Tu đây là bị bức điên rồi, cũng coi như bị Cơ Ngọc tính kế."

Giang Lăng tiếp tục lật một trang, nhìn cốt truyện phía sau, ngón tay đột nhiên dừng lại.

Không tốt!

Hết chương 59.