Doãn  Nguyên cũng biết rằng mỗi lệ quỷ đều có một câu chuyện xưa đau buồn mới thành ra dáng vẻ hiện tại, nhưng lại không ngờ lần này lại là một cố sự cẩu huyết đến thế này…. ( aida anh nhà sao lại dùng từ cẩu huyết cho chuyện nhà người ta cơ  chứ, =_= … Các bạn cứ nghĩ đến mấy bộ phim truyền hình 6h trên vtv3 hay là 11h trên vtv2 thì biết thêm…)

Nữ quỷ ngày xưa cứ thế ngu ngốc tin vào những lời lẽ lừa gạt của Triệu Nguyên,  vẫn cứ cho rằng hai người là tình yêu của nhau. Triệu Nguyên không đành lòng cũng nguyện ý cùng cô gái nhỏ năm ấy vui đùa, hai người cứ vậy duy trì được vài năm cho đến khi Vương Bội Sầm xuất hiện.

Cũng đến tuổi phải lấy vợ sinh con đối với Triệu Nguyên cũng không phải là chuyện gì to tát, nhưng đối tượng kết hôn Triệu Nguyên cũng chưa bao giờ định nghĩ tới lấy nữ quỷ năm đó.

Sau khi cùng Vương Bội Sầm đính hôn, Triệu Nguyên bắt đầu chia tay với nữ nhân bên cạnh mình, quyết tâm sống thật lòng với vợ sắp cưới, và nữ quỷ cũng là một trong số đó.

Cô gái khi ấy vẫn nghĩ bản thân mình còn chút may mắn, rằng Triệu Nguyên chỉ là thuận theo ý cha mẹ chứ không hề muốn kết hôn,rằng Triệu Nguyên vẫn yêu mình nhất.

Cho đến một ngày không lâu, Triệu Nguyện cầm tờ chi phiếu đứng trước mặt muốn chấm dứt quan hệ, cô ta mới hoàn toàn tỉnh ngộ, nguyên lai Triệu Nguyên không hề có ý định cùng mình một chỗ.

====================

“Vậy sao cô không trả thù Triệu Nguyên?”. Lộ Ngôn nhịn không đươc bèn hỏi, căn bản cậu không nhịn được,quả thật trong ba người này thì Vương Bội Sầm chính là người vô tội nhất, cô ấy không hề biết chuyện gì.

Nữ quỷ nằm kia nghe xong, từ thân thể tản mát ra hắc khí như những chiếc xúc tu nho nhỏ, nhưng cô ta không dám làm gì quá đáng, lại thu lại trở về, thì thầm nói tiếp:

“Không phải lỗi của anh ấy…. Tất cả là lỗi của người đàn bà kia! Tôi thề phải biến thành quỷ trở về trả thù ả!!! Không để cho ả yên ổn… “

Lộ Ngôn: “…….”

Lộ Ngôn thật sự câm nín tại đây, cậu cũng hiểu ra thực ra nữ nhân trước mặt này quả thật đúng là không có đầu óc đi.

Lý giải hết mọi sự tình, Doãn Nguyên đối với nữ quỷ lạnh nhạt:

“ Hồ đồ, ai nói cô trở thành quỷ có thể báp thù? Hiện tại có hai con đường cho cô chọn, một là tôi đưa cô đi đầu thai, hai là hồn phi phách tán, chúng ta không còn vương vấn gì nữa. “

Nhưng anh cũng không ngờ cô ta chỉ cười lạnh một tiếng:

“ ngươi nghĩ ta dễ bị lừa chắc? Ngươi hiện tại bị nội thương không nhẹ đi, chúng ta hai bên cùng đấu có khi chưa biết được ai thắng ai đâu … Hừ “

Dõa Nguyên mặt không đổi, cũng không hề phản bác lại lời ả ta. Lộ Ngôn nhìn anh, cậu cảm nhận được Doãn Nguyên bây giờ thực sự vẫn còn đang run rẩy, nữ quỷ kia cũng không hẳn nói sai.

“ Thế nhưng ….. Nếu như ngươi chịu giúp ta nhìn anh ấy một lát, ta chỉ hỏi anh ấy một câu thôi, rằng có nguyện ý ở bên ta một chỗ không …. Không có gì nhiều đâu … “. Dù cho tự tin phản bác Doãn Nguyên nhưng nữ quỷ cũng không dám thái quá, nó mở lời ngon ngọt.

Doãn Nguyên thở dài:

“ Sao cô cứ phải ra tội tình này! Nếu như hắn đáp ứng cô ở cùng một chỗ thì sao chứ?”

Nữ quỷ nghe đến đây nở nụ cười ranh mãnh:

“ Thì … ta sẽ khiến anh ấy ở bên ta mãi mãi … không xa cách.. “

Doãn Nguyên ngẩn ra đôi lát, đột nhiên ý thức ra được ý định của nữ quỷ liền hô lên:

“ Không có khả năng! Đừng có quá cố lấy thứ không thuộc về mình!”

Nữ quỷ không nói nữa, cứ vậy nhìn Doãn Nguyên:

“ Chỉ cần ngươi giúp ta là được mà…. “

Doãn Nguyên còn chưa lên tiếng, Lộ Ngôn đã kéo tay áo anh:

“ Anh cho cô ta nhìn thấy Triệu Nguyên đi có được không?…. Dẫu sao… cô ấy…. cũng thực sự đáng thương đi…. “

Doãn Nguyên nghe vậy liền nhìn về phía Lộ Ngôn nói:

“ Em muốn giúp cô ta?”

Lộ Ngôn gãi gãi đầu nói nhỏ:

“ Chả lẽ không được ạ?… nhưng … nhưng mà không phải cô ấy bảo sau khi gặp Triệu Nguyên xong sẽ ngoan ngoãn hơn sao.?”

Doãn nguyên xoa xoa đầu Lộ Ngôn:

“ Haizzz, được rồi, nếu em đã mở lời muốn tôi giúp cô ta thì chiều ý em vậy! “

Dứt lời, Doãn Nguyên ném ra một đạo bùa vàng, lá bùa dừng lại trên người nữ quỷ, cô ta không tránh để cho bạch quang bao trùm lên chính mình.

Mà ngay lúc lá bùa rơi xuống người nữ quỷ còn có nửa chiếc vòng tay.

==========================

Ở trong phòng Triệu Nguyên vô tri vô giác ngủ từ lúc nào không biết. Lúc hắn tỉnh lại, ngoài trời đã sáng, nắng sớm tràn ngập đầy ngoài vườn, mà vợ của hắn cũng không có nằm bên cạnh hắn.

Triệu Nguyên đứng dậy, tính toán sang phòng cách vách xem Đại sư như thế nào,nhưng tìm cả ngày gian phòng bên cạnh một bóng người cũng không có.

Triệu Nguyên không khỏi nghi ngờ đây có chuyện gì đó không hay, đúng lúc này bên ngoài truyền tới tiếng động cơ ô tô khởi động. Triêu Nguyên nhanh chóng chạy ra ngoài biệt thự thì thấy chiếc LandRover không biết từ khi nào ở trong sân viện đang chạy máy.

Triệu Nguyên vòng ra trước, chuẩn bị trách cứ người lái xe sao có thể tắc trách như vậy thì sững sờ đứng im.

Một thiếu nữ mái tóc đen thật dài mặc váy trắng đang ngồi ở ghế điều khiển, nhàm chán lắc lắc tay, mà bên cạnh ghế là bộ hộp đàn violon.Cô gái nhìn thấy Triệu Nguyên liền cười thật tươi:

“ A Nguyên, em chờ anh thật lâu a, sao mãi giờ mới xuống.”

Triệu Nguyên trong đầu như một đoàn tương hồ, thân thể lại không do dự lên xe, cầm hộp đàn của thiếu nữ để ra ghế sau còn mình ngồi lên ghế phụ.

“ Thế nào? so với lần trước em có tiến bộ hơn không? E là một học trò giỏi mà”. – Cô gái hứng trí bừng bừng vừa khởi động xe vừa nói.

Triệu Nguyên ngốc lăng không nói gì, như thế mà gật gật đầu.

Cô gái không mảy may để ý tới Triệu Nguyên khác thường, dọc đường đi không ngừng nói liên mồm, trên trời dưới biển kể với hắn. Xe chay bon bon trên đường, dòng người xe cộ hai bên như nước chảy, Triệu Nguyên có cảm giác mình đang rơi vào một mộng cảnh nào đo không thể thoát ra được.

“ He he, bất quá là do thầy dạy nên trò mới giỏi đi… “

“ Anh nói về sau nếu như chúng ta có đứa nhỏ thì sẽ như thế nào nhỉ? Không biết tính cách nó sẽ giống ai, em và anh cùng nhau dạy nó thật nhiều thứ trên đời…… “

“ Rồi sẽ mua thật nhiều đồ chơi cho nó, chúng ta sẽ sắm cho nó cả một căn phòng đồ chơi.. ha ha “

“ Em và anh sẽ nuôi dạy nó thành đứa nhở hạnh phúc nhất trên đời … “

“…….”

“…….”

Trên xe, chiếc chuông gió bình an trước cửa kính đong đưa ling ling đang đang, Triệu Nguyên đưa mắt rời tới ngón tay thon dài của thiếu nữ, rồi chuyển đến cổ tay trắng nõn. Thiếu nữ trên cổ tay đeo một chiếc vòng ngọc xanh biếc ôn nhuận, phối hợp với màu da trắng nõn quả thật rất xinh đẹp.

Nhưng cơ mà Triệu Nguyên không có tâm tình thưởng thức cảnh đẹp, hắn ngoài trừ từ đầu chỉ cười ra cuối cùng chỉ thốt lên:

“ Pepe à…..”

Cô gái đạp phanh xe cái kít cái, xe dừng lại bên đường cái, trong xe im lặng không có ai nói gì.

“ Anh gọi em à? “. – Một lúc lâu sau cô gái mới cười hì hì nói.

Triệu Nguyên gật đầu, nhưng nhanh chóng sửa sai:

“Pepe à, …. Tôi  … tôi thực sự xin lỗi em…. “

“ Không sao a….. Không có việc gì… “ – Cô gái vẫy vẫy chiếc vòng tay nói. Triệu Nguyên nghẹn lời không biết nói gì hơn.

“ thế nhưng em muốn hỏi anh một vấn đề thôi “. Thiếu nữ ngây thơ quay sang nhìn Triệu Nguyên rồi nói nhẹ. Triệu Nguyên gật đầu ngay tức khắc:

“ Em nói đi… “

“Anh từng nói sẽ cùng em ở bên nhau mãi mãi, từng nói em là một nửa còn lại của anh…. Tất cả đều là thật ư? “

Triệu Nguyên thật sự khóc không ra nước mắt, vừa định mở miệng trả lời thì cô gái nhỏ đưa ngón tay đặt khẽ lên đầu môi nhẹ nhàng thở ra:

“ Nghĩ cho kĩ rồi hẵng nói”

Nhưng Triệu Nguyên lúc này không nghĩ tới cái gì nữa chỉ muốn mau mau trấn an cô gái rồi thoát thân khỏi đây, liền không chút nghĩ ngợi nói luôn:

“ Đương nhiên là thật rồi.”

Cô gái đối diện nghe vậy liền cười thật tươi, trong ánh mắt còn có vài tia quỷ dị. Triệu Nguyên hoảng sợ nhìn cô gái trước mặt mình đang mặc váy trắng liền từ từ chuyển sang hồng y đỏ thẫm, trước mắt hắn tối đen, cái gì không thấy nữa.

Nữ quỷ còn bao ở trong tầng ánh sáng trắng không cử động, Doãn Nguyên thở ra một hơi. Lộ Ngôn lập tức khẩn trương hỏi anh:

“ Thế nào rồi?”

Doãn Nguyên không biết là nên cao hứng hay là thế nào nữa, anh chỉ nói:

“ Cô ta đã tìm được đáp án của mình rồi.”

Quả nhiên hai ba giây sau, bạch quang trên người nữ quỷ biến mất. Lộ Ngôn cảm giác như cô ta đã phát sinh biến hóa gì đó, nhưng cậu không rõ là cái gì. Nữ quỷ chỉ nói với Doãn Nguyên:

“ Đưa ta lên đường đi, hắn đã đáp ứng với ta rồi. Ngươi biết ta nghĩ gì mà, không phải sao?”

Doãn Nguyên gật gật đầu, hai tay chuyển động: “Hiện!”

Một con đường u ám hiện ra trong phòng, Lộ Ngôn phát hiện hóa ra chiếc vòng trên tay nữ quỷ đã trở về nguyên trạng, cảm giác như chưa hề bị vỡ vậy.

Nữ quỷ nhẹ nhàng bước lên, hai tay đưa lên, từ chiếc vòng tay xích hồng tản mát ra vô số luồng khí đỏ, cuối cùng quy tụ về người nữ quỷ, mà vòng tay kia sau đó trở về màu xanh ôn nhuận như ban đầu.

Lộ Ngôn cũng lại phát hiện ra một điều nữa là, màu áo đỏ huyết tinh như máu cuối cùng chỉ còn lại một màu hồng nhạt.

“Đợi đã!” – Doãn Nguyên ngay lúc nữ chuẩn bị lên đường vội vàng  ngăn lại nói.

“ Tôi  còn một vấn đề chưa hỏi cô?”

Nữ quỷ quay đầu, vì Doãn Nguyên giúp cô hoàn thành tâm nguyện nên cô cũng đáp ứng hắn lần cuối: “ Ngươi nói đi. “

“ Rốt cuộc chi thuật giúp cô hóa quỷ là ai nói cho?Loại thuật Xung Sát này ai bảo cho cô “

Nữ quỷ ánh mắt lòe lòe mê man, nói:

“ Tôi không nhớ rõ….. Chỉ nhớ là người đàn ông nọ diện mạo rất đẹp, nói rằng, nếu tôi làm theo sẽ được ở bên cạnh người mình yêu vĩnh viễn… “

Doãn Nguyên nhìn chằm chằm cô đang chuẩn bị bị hút vào la theo:

“ Người kia là ai?…. Cô cố nhớ lại xem nào ….”

“ Tôi.. tôi không nhớ rõ … thực sự không nhớ rõ… Xin lỗi tôi phải đi… Tái kiến… “

Nói xong nữ quỷ liền không quay đầu lại nữa, đi vào trong quỷ lộ.

Quỷ lộ đóng kín, trong phòng chỉ còn Doãn Nguyên với Lộ Ngôn. Lộ Ngôn chớp chớp mắt, đem chuông gọi hồn không cần dùng tới đưa cho Doãn Nguyên rồi nói:

“ Áo hỷ Xung sát? Là cái gì vậy ạ?”

End # 20