Chương 69

Bà nội Đường cười lạnh nói: “Không rõ? Đường Mộc Tuyết, việc đã đến nước này cô còn ở trước mặt tôi giả bộ ngu ngốc hay sao? Cô khinh tôi già ngốc, cái gì cũng không biết sao?”

Đường Mộc Tuyết càng ngây ngốc hơn. Cô luôn luôn cẩn trọng, chưa bao giờ làm ra việc có lỗi với tập đoàn, vì sao bà nội cứ nhằm vào cô như thế.

“Bà nội, cháu thật sự không rõ, Mộc Tuyết nơi nào làm không tốt vậy?” Đường Mộc Tuyết mờ mịt nói.

Nhìn chằm chằm vẻ mặt mờ mịt của Đường Mộc Tuyết, bà nội Đường giận ngứa răng. Đường Mộc Tuyết thật là giỏi, che giấu đúng thật là sâu. Tự mình lấy hai triệu còn giả vờ như không có chuyện gì, quả nhiên rất tâm cơ. Biểu hiện trước kia tất cả khẳng định là giả vờ.

Bà nội Đường vừa đến, Đường Hạo đã sớm châm ngòi thôi gió, đưa một đám dòng chính nhà họ Đường đến.

Nhìn thấy Đường Mộc Tuyết sáng tỉnh mơ đã đi đến công ty bằng chiếc xe Maserati Quattroporte, đôi mắt tất cả dòng họ chính nhà họ Đường đều đỏ.

Không phải chỉ là lầy được hợp đồng hợp tác của nhà họ Lý ở Đông Hải thôi sao? Tại sao không kiêng nễ gì như vậy? Siêu xe gần hai triệu muốn mua liền mua, thật đúng là ăn uống lớn.

Đường Hạo cầm đầu châm biếm một tiếng: “Đường Mộc Tuyết, đừng giả vờ nữa. Chuyện cô tự mình tham ô tài chính công ty mọi người đều đã biết, cô thừa nhận ngay đi!”

Tự mình tham ô tài chính công ty? Nghe được lời này, Đường Mộc Tuyêt càng thêm mê mang.

Cô một lòng trả giá vì công ty, bán mạng suốt năm năm, loại chuyện như tự mình tham ô tài chính công ty cô sẽ không làm.

Nói tiếp, nói dễ nghe là tự mình tham ô tài chính công ty. Nói không dễ nghe, hành vi này gọi là kiếm lợi cho mình, là điển hình hành vi sâu mọt.

Ở tập đoàn y dược Đường Nhân năm năm, Đường Mộc Tuyết vô cùng rõ ràng dòng chính nhà họ Đường đều ngầm làm việc xấu, không biết xấu hổ. Cô luôn luôn giữ mình trong sạch, không cùng nhóm người Đường Hạo thông đồng làm bậy.

Nếu không, cô cũng không ở trong khu dân cư nhỏ nghèo, đã sớm thay đổi nhà lớn.

“Tôi không có. Mọi người không cần nói bừa.” Đường Mộc Tuyết phẫn nộ, trách mắng.

Ánh mắt Đường Hạo lạnh lẽo, lạnh lùng cười nói: Đường Mộc Tuyết, đến lúc này rồi cô còn giảo biện hay sao? Vậy cô nói cho chúng tôi biết, chiếc xe Maserati Quattroporte phiên bản giới hạn ở bên ngoài là của ai? Vừa rồi tôi nhờ người điều tra, chủ xe chính là cô. Bây giờ, cô làm trò trước mặt bà nội, cô còn biện minh cái gì?”

Nghe được chủ tên xe là Đường Mộc Tuyết, trong nháy mắt đôi mắt già nua của bà nội Đường dâng lên một ngọn lửa hừng hực.

Đường Mộc Tuyết như bị sét đánh, cô thật sự không nghĩ Đường Hạo sẽ lấy chuyện này để gây khó dễ. Xe là Dương Tiêu cho cô, không có chút liên quan nào đến tài chính công ty.

Dưới ánh mắt phẫn nộ dòng chính của nhà họ Đường, Đường Mộc Tuyết há miệng nhưng không biết nói như thế nào. Nếu cô nói xe là do Dương Tiêu mua, không có người nào tin tưởng.

Điều này khiến Đường Mộc Tuyết lo lắng.

“Đường Mộc Tuyết, cô làm tôi quá thất vọng rồi.” Bà nội Đường phẫn nộ nói.

Sắc mặt Đường Mộc Tuyết dần dần tái nhợt. Cô nhìn về phía bà nội Đường chân thành tha thiết nói: “Bà nội, cháu thật sự không làm.”

Bà nội Đường mặc kệ sự giảo biện của Đường Mộc Tuyết.

Trên nét mặt già nua của bà ta càng lạnh lẽo hơn. Nếu không phải ngại với hợp đồng mà Đường Mộc Tuyết ký với nhà họ Lý ở Đông Hải thì chỉ sợ bà ta đã sớm giận dữ lôi đình.

Ánh mắt mỗi người đám dòng họ chính nhà họ Đường tàn nhẫn, oán hận mở miệng với Đường Mộc Tuyết.

“Đường Mộc Tuyết, không đoán được cô là loại người như thế, khiến người khác quá ghê tởm.”

“Đúng vậy, đúng như vậy. Còn tự cho mình là thanh cao, giả vờ cái gì mà giả vờ? Dối trá! Gian trái!”

Nghe thấy giọng nói trào phúng dòng chính của nhà họ Đường, nước mắt Đường Mộc Tuyết rất nhanh chảy xuống dưới.

Rõ ràng tôi không có tự mình biển thủ tiền công ty, tại sao lại vu hãm tôi?