Heinz hiếm hoi được một ngày nghỉ, đã lên mấy phiên bản kế hoạch hẹn hò trong đầu, ngoài mặt thì vẫn bình tĩnh chín chắn như thường. Lúc Sầm Dao đánh răng rửa mặt, hắn bâng quơ hỏi: "Hôm nay em muốn tới Ubodont ngắm hoa anh đào không?"

"Chắc là không được đâu." Sầm Dao giả bộ không nghe ra sự chờ mong trong giọng Heinz. Y ngẩng mặt lên khỏi bồn rửa, nhìn vào trong gương, giọt nước trượt xuống chóp mũi: "Em có cuộc họp."

Ánh sáng trong đôi mắt xanh của Alpha lập tức ảm đạm, Sầm Dao buồn cười quá, ung dung nói: "Nhưng chỉ họp chừng 4 tiếng thôi, buổi chiều với tối chắc hoa anh đào vẫn rất đẹp."

Heinz cười, đi vào ôm Sầm Dao, chóp mũi thân mật cọ xát mặt y. Sầm Dao hôn trả, nhìn ý cười trong đôi mắt xanh của Alpha, không kìm lòng được cũng bắt đầu cười. Ngón tay y nghịch lọn tóc vàng của hắn, thầm nghĩ, dễ dỗ thật đấy.

Cuộc họp video diễn ra trong kênh mã hóa đặc biệt. Adrian là người rất chân thành, biết ý tưởng tiếp theo của Sầm Dao thì lập tức dùng quan hệ của mình tổ chức cuộc họp này, người tham dự đều là các kĩ sư nổi tiếng về xây dựng tinh hạm. Lúc vào họp Sầm Dao có cho Heinz quyền, hắn lẳng lặng dự thính nửa tiếng, lần đầu tiên được cảm nhận trực quan thiên phú của Sầm Dao đại diện cho điều gì.

Trường quân đội thủ đô có nền giáo dục tinh anh, chương trình học cao cấp, vừa rộng vừa rất có chiều sâu, tinh hạm và cơ giáp luôn nằm trong những môn bắt buộc hàng năm. 5 năm học ở trường quân đội, mỗi một khóa Heinz đều hoàn thành với số điểm xuất sắc, càng miễn bàn sau khi tốt nghiệp hắn còn tiếp quản Biển Sâu từ tay nguyên soái Burton, tất cả các việc trên tinh hạm từ lớn tới bé đều phải báo cáo cho hắn. Đoàn kĩ sư của Biển Sâu còn không phải thông qua Andrew, được báo cáo trực tiếp với hắn, nhưng dù vậy, Heinz phát hiện, hắn chẳng hiểu họ đang nói gì hết.

Ngoài việc mỗi người có một phong cách phát biểu và ngôn ngữ khác biệt, khó hơn cả là đống từ chuyên ngành và mật độ tri thức bao hàm trong đó, những con số khổng lồ được tính toán dễ như trở bàn tay ngay trong lúc bàn luận, hiệu suất cao đến mức không cho người ta thời gian phản ứng. Tiết tấu cuộc họp nhanh nhưng lại đâu vào đấy, Heinz nhìn thứ tự phát ngôn dưới màn hình, còn hai người nữa là tới Sầm Dao.

Hội nghị này tập trung tất cả các kĩ sư cao cấp của các sở, gần như những người giành được giải Rose trong 100 năm qua đều có mặt ở đây. Vị nữ Beta đang phát biểu này đã hơn 100 tuổi, chiếc tàu tuần tra đầu tiên của Liên Bang ra đời từ tay bà, giấy chứng nhận tốt nghiệp của Heinz còn có chữ kí của bà. Theo lý thuyết, hắn nên thấy căng thẳng, đấy là nếu như Sầm Dao không nghịch tay hắn.

Còn một người nữa là tới lượt Omega, Heinz nhéo lòng bàn tay y: "Không hồi hộp à?"

"Buồn ngủ." Sầm Dao đang chuẩn bị chia sẻ màn hình. Đuôi mắt y rất đỏ, vừa rồi uống dịch dinh dưỡng lại nôn, cả người chẳng có tinh thần. Y rút tay ra, lười biếng ngáp một cái, ngáp xong thì đèn đỏ lấp lóe, Sầm Dao tiện tay mở míc và chia sẻ màn hình.

Y nói khá nhanh, từ ngữ chuẩn xác và đúng mực, có một sự thành thạo và thả lỏng, giống một thanh đao sắc bén, không hề còn vẻ lười nhác ủ rũ ban nãy.

Heinz nhìn sườn mặt y, trong lĩnh vực chuyên nghiệp, thần thái và khí chất của Sầm Dao đều rất lạnh, gần như là vô cảm, khuôn mặt luôn chất chứa tình cảm nay hờ hững. Heinz bỗng nhớ tới lời Adam, mặc dù Sầm Dao nhỏ tuổi nhất, tính cách rất hòa đồng, nhưng thành viên trong tổ đều rất sợ y, bởi Sầm Dao chỉ nhìn thực lực, phạm sai lầm là chuyện y không chấp nhận.

Vòng phát biểu đầu tiên kết thúc, nghỉ ngơi 10 phút. Đèn đỏ vừa tắt, cái lưng đang thẳng lập tức mềm nhũn ra. Sầm Dao chui luôn vào ngực Heinz, Alpha áp mu bàn tay lên mặt y: "Anh đặt cháo hoa rồi, ăn một ít nhé?"

Sầm Dao lắc đầu, vùi mặt vào bụng hắn, không nói không rằng. Heinz xoa gáy y, thủ thỉ dỗ dành: "Phải ăn một ít chứ, tối qua em cũng không ăn mấy."

Sầm Dao chọc mũi vào cơ bụng hắn, giọng ồm ồm: "Ăn là nôn, khó chịu."

"Thế uống chút nước táo nhé?" Heinz buồn phiền. Sau khi mang thai phản ứng của Sầm Dao rất nghiêm trọng, tay hắn che bụng Sầm Dao, giọng rất dịu dàng: "Hay là uống chút thuốc Lục Nhiên kê cho em?"

Sầm Dao không muốn ăn uống gì hết, nhưng không chịu nổi Heinz cưng nựng dỗ dành. Y vừa nghĩ sắc đẹp làm người ta mờ mắt, vừa khó chịu nói: "Nước táo cũng được."

Heinz lập tức đứng dậy đi lấy đồ ăn, bỏ thuốc vào trong nước trái cây, vừa dỗ vừa lừa Sầm Dao uống nửa cốc, nửa cốc còn lại có nịnh thế nào Sầm Dao cũng không chịu uống. Nói hoài y còn mất kiên nhẫn bảo hắn cầm cốc nước cút đi, sau đó lấy cớ hội nghị bắt đầu, quay đi tập trung nhìn màn hình.

Adam nhìn mà than thở: "Trung tướng, không ngờ cũng có ngày ngài bị cậu chủ xua đuổi, thế mà ngài lại lưu lạc tới đãi ngộ giống như tôi."

Heinz uống phát hết nửa cốc nước trái cây còn lại: "Em ấy mang thai cơ thể khó chịu, dễ cáu là chuyện bình thường." Heinz nói: "Sau khi mang thai tâm trạng của Omega bị kí.ch thích tố ảnh hưởng nên không ổn định. Sầm Dao như vậy vẫn rất đáng yêu, cậu biết mà, em ấy trưởng thành sớm, chẳng giống 20 tuổi gì hết."

Adam ngậm miệng, nó nhớ lại vẻ mặt Sầm Dao lạnh lùng bảo nó cút, không thấy được đáng yêu chỗ nào.

Hội nghị kéo dài 5 tiếng, có lẽ là vì trước đó vô cớ nổi nóng với người ta, thái độ của Sầm Dao trở nên tốt đẹp hơn, theo bản năng quay người vòi ôm nhưng lại bị lý trí ngăn cản. Tới lần thứ 4 vô thức xoay người rồi định vờ như không có gì quay đi, Heinz đã ôm eo y, đặt Omega lên đùi mình.

Sầm Dao còn chưa kịp thẹn quá hoá giận, Heinz đã nghiêng đầu hôn lên gáy y, chủ động nói: "Là anh muốn ôm em."

Sầm Dao: "..."

Y ôm cổ Alpha, lí nhí bảo: "Chứ còn gì nữa."

Heinz phải rất nỗ lực mới khiến mình không cười ra tiếng.

Hắn nghĩ trong lòng, sao lại dễ dỗ thế này chứ.

[Tác giả có lời muốn nói]:

Sầm Dao: "Anh ấy dễ dỗ thật."

Heinz: "Sao mà em ấy dễ dỗ thế này."

Adam: "Hết cứu."