Cao Hoài Đồng làm lễ với Tần Mục, cười nói:

- Mục Thiên Tôn đến thăm, ta đón tiếp sơ sài, thứ tội. Thiên Tôn dẫn đầu những đạo hữu này chặn cửa khiêu chiến, đương nhiên dòng dõi Hiểu Thiên Tôn ta không thể làm mất đi tên tuổi của sư tôn, cho nên đã đồng ý.

Tần Mục khách khí nói:

- Sư điệt yên tâm, người của ta tự có có chừng mực. Nói ra thì bọn họ đều là trưởng bối của ta, ta cũng vì lo lắng bọn họ bỏ bê tu luyện, buông thả, cho nên muốn mượn tay các sư điệt để tôi luyện bọn họ.

Đám người Tề Khang Nhân Hoàng, Ý Sơn Nhân Hoàng thổi râu trừng mắt.

Hai người khách sáo một phen, Cao Hoài Đồng mời Tần Mục vào chỗ ngồi, Tần Mục ý vị thâm trường nói:

- Sư tổ, các tổ sư, ta đã trấn áp nơi này rồi, các ngươi đừng khiến ta mất mặt đó.

Tề Khang Nhân Hoàng nhảy ra ngoài, tức giận nói:

- Họ Tần kia, khi sư diệt tổ, chúng ta tới đánh một trận trước!

Cao Hoài Đồng mỉm cười nhìn Tần Mục, Tần Mục áy náy nói:

- Hiền chất, vị này là sư tổ ta, tính tình có chút nóng nảy, nhưng cũng có mấy phần bản lĩnh. Hiền chất chọn lựa một người có năng lực đánh đến chết cho ta!

Tề Khang Nhân Hoàng tức giận đến thất khiếu phun khói, thân thể chấn động, hào quang sau lưng sáng ngời, một vùng ánh sáng lóe lên, ba tòa Thiên Cung kèm theo một tiếng chuông vang, hắn nhảy ra từ

trong hào quang, nói:

- Những năm này ta theo Sơ Tổ tu luyện, cũng đã hiểu biết không ít các loại công pháp Đế Tọa, cả đời này cũng mạnh mẽ tiến về phía trước! Họ Tần kia, mặc kệ những người khác, chúng ta dựa theo quy củ của Nhân Hoàng Điện đến khoa tay múa chân một chút đi!

Cao Hoài Đồng cười nhìn Tần Mục, nói:

- Thiên Tôn, ngươi xem..

Vẻ mặt Tần Mục áy náy:

- Trưởng bối nhà ta tính tình kiêu ngạo cuồng vọng không nghe theo dạy bảo, hiền chất đợi một lát, ta dạy bảo bọn họ một phen trước đã.

Hắn đứng dậy, Tề Khang Nhân Hoàng hết sức chăm chú, đề phòng nghiêm ngặt tử thủ, chờ đợi hắn ra tay.

Tần Mục vừa sải bước ra, chỉ nghe một tiếng vang rung trời thật lớn, tất cả mọi người ở đây đều bị chấn động đến khí huyết sôi trào, lại nhìn thấy Tề Khang Nhân Hoàng đã bị hắn một chưởng đánh vào trong mặt đất Tổ Đình.

Tần Mục trở lại chỗ ngồi, cười nói:

- Hắn đã ngoan ngoãn, có thể bắt đầu rồi.

Tề Khang Nhân Hoàng leo ra từ trong đất, người đầy bụi bặm, nhưng lại hăng hái, hắn hoàn toàn không để tâm tới với thất bại của mình, ha ha cười lớn nói:

- Ai tới chỉ giáo đây?

Rất nhiều đệ tử môn hạ của Hiểu Thiên Tôn đều hai mắt tỏa sáng, vừa rồi Tề Khang Nhân Hoàng thể hiện ra ba tòa Thiên Cung, khí thế hừng hực, tuy mạnh mẽ, nhưng Tần Mục một chưởng vỗ Tề Khang Nhân Hoàng vào đất đã bộc lộ ra bản chất miệng cọp gan thỏ của đại hán cao lớn thô kệch này.

Đệ tử của mười Thiên Tôn trong Thiên Đình chỉ tu luyện ra một tòa Thiên Cung đã xem như là tư chất khá bình thường, tu thành hai ba tòa Thiên Cung mới xem như nhập môn.

Rất nhiều đệ tử đều đã có ba đến năm tòa Thiên Cung, thậm chí còn có người tu thành hơn mười tòa Thiên Cung.

Đối với đệ tử của mười Thiên Tôn mà nói, tu luyện đến công pháp cấp Đế Tọa không khó, công pháp Đế

Tọa mà mười Thiên Tôn thu thập được nhiều đến hai ba trăm loại.

Muốn tu thành cảnh giới Thiên Đình không phải là dựa vào có bao nhiêu công pháp Đế Tọa mà là chủng loại, chỉ cần ba mươi sáu loại công pháp Đế Tọa hệ thống khác biệt dung hợp lại với nhau, thông hiểu đạo lí, thống nhất trong một hệ thống công pháp, trên lý thuyết sẽ có thể tu thành cảnh giới Thiên Đình.

Chẳng qua tìm được ba mươi sáu loại công pháp Đế Tọa hệ thống khác nhau quá khó, dung hợp vậy thì càng khó hơn.

- Ta vẫn nên tìm một kẻ yếu vậy.

Một vị Thần Chỉ trẻ tuổi tiến lên, cười nói:

- Các vị sư huynh nhường hắn cho ta, bản lĩnh của ta không cao, đánh hắn là vừa vặn.

Hai người vừa mới giao thủ, đám người Cao Hoài Đồng - đệ tử của Hiểu Thiên Tôn cũng đều thay đổi sắc mặt, vừa rồi Tề Khang Nhân Hoàng bị Tần Mục một chưởng vỗ vào trong đất khiến cho người ta có hơi coi thường hắn, mà bây giờ chiến lực của Tề Khang Nhân Hoàng thể hiện ra lại vô cùng kinh người, giao chiến với vị Thần Chỉ trẻ tuổi kia, không những không rơi vào thế hạ phong, ngược lại chiếm thế thượng phong lớn.

Con đường Tề Khang Nhân Hoàng đi là dùng võ nhập đạo, tu luyện quyền pháp, lấy thể phách của bản thân làm núi lửa, lấy tinh khí nguyên khí làm hỏa lực, phóng khoáng rộng mở.

Sau này hắn chuyển thế trùng sinh, Tần Mục đưa Võ Đấu Thiên Công của Võ Đấu Thiên Sư Trạc Trà đến các học cung học viện lớn, Nhân Hoàng Điện cũng có một phần, cộng thêm cả việc Sơ Tổ Nhân Hoàng mở kho tàng công pháp của Ngọc Minh Cung. Kho tàng công pháp của Ngọc Minh Cung là các loại công pháp thần thông thời đại Khai Hoàng, vì vậy đám người Tề Khang Nhân Hoàng có thể lớn mạnh vượt bậc.

Tề Khang xuôi theo con đường bản thân lấy võ nhập đạo tiếp tục tiến lên, vốn dĩ thiên phú của hắn đã cao, dù sao truyền thừa của Nhân Hoàng Điện cũng là mỗi đời chỉ có một người, bởi vậy mỗi một đời Nhân Hoàng gần như đều là người có tư chất thiên phú cao nhất lúc đó.

Hắn là lão sư của thôn trưởng, là người dẫn đường của thôn trưởng, thiên tư thiên phú cũng cực cao, trên con đường lấy võ nhập đạo vẫn còn xa hơn con đường Tần Mục đi.

Đặc biệt là sức mạnh bộc phát quyền pháp của hắn càng vô cùng kinh người, đánh vị Thần Chỉ trẻ tuổi kia đến thất bại liên tục, chấn động đến nỗi nguyên thần của hắn tán loạn.

Cao Hoài Đồng thấy tình thế không ổn, quyết định thật nhanh, trầm giọng nói:

- Sư đệ, ngươi đã thua rồi, xuống đây đi!

Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn truyền đến, Thần Chỉ trẻ tuổi kia bị chấn động đến thất khiếu phun máu, phịch phịch quỳ xuống đất.

Tề Khang Nhân Hoàng thu quyền, cười khà khà nói:

- Ta đã thắng, lão đầu tử, trận tiếp theo đến lượt ngươi, đừng để cho lão tử mất mặt!

Ý Sơn Nhân Hoàng chửi ầm lên, đi lên phía trước, mắng chửi:

- Ta tốt xấu gì cũng là sư phụ ngươi, cái gì gọi là khiến ngươi mất mặt chứ?

Thân người hắn ngắn ngủn, mặc dù là sư phụ của Tề Khang, nhưng mà con đường hắn đi hoàn toàn khác biệt với Tề Khang, hắn là lấy thần thông nhập đạo.