Ý Sơn xuất trận nhưng không lập tức khiêu chiến đệ tử của Hiểu Thiên Tôn mà nhìn về phía Tần Mục, liếc nhìn Tần Mục một cái, lạnh lùng cười nói:

- Đánh những đệ tử của Thiên Tôn này thật nhạt nhẽo, muốn đánh thì phải đánh người mạnh nhất.

Xuống đây đi!

Tần Mục áy náy nói với Cao Hoài Đồng:

- Trưởng bối nhà ta thiếu quản giáo, ta đi dạy bảo một chút trước đã, các vị chờ một lát.

Sắc mặt đám người Cao Hoài Đồng cổ quái:

- Hắn đến chặn cửa, hay là đến đánh lão nhân nhà mình thế?

Tai lại nghe thấy Tần Mục gầm thét:

- Lão đầu tử, ngươi kiêu ngạo thật đấy? Ba ngày không đánh, nhà tốt cũng bị dỡ ngói! Chi bằng mấy lão đầu sỏ các ngươi cùng lên đi, ta dạy dỗ cho các ngươi ngoan ngoãn trước đã!

Đám người Cao Hoài Đồng liếc mắt nhìn nhau.

Bên kia, Tần Mục tay nâng tay hạ, một chiêu Đại La Thiên Thượng Tụ Viên Thành, suýt nữa biến Ý Sơn Nhân Hoàng thành mặt phẳng không có chút độ dày nào treo ở trên bầu trời, lúc này mới khiến cho Ý

Sơn Nhân Hoàng tâm phục khẩu phục.

- Xem ra tên mập lùn này có vẻ rất yếu..

Mọi người nhìn Ý Sơn Nhân Hoàng mặt mày bẩn thỉu, trong lòng đồng thời sinh ra một ý nghĩ:

- Lẽ nào bọn họ đang diễn kịch? Tên mập lùn này cố ý một chiêu thua Mục Thiên Tôn, để chúng ta coi thường hắn, sau đó hắn đánh bất ngờ thi triển toàn lực đánh bại chúng ta?

Trái lại bọn họ đã hiểu lầm Tần Mục và các vị Nhân Hoàng.

Bất kể là Ý Sơn hay Tề Khang, khi đối mặt với Tần Mục đều sử dụng toàn lực, không phải là bọn họ tỏ ra yếu thế, nhưng tiếc rằng thực lực của Tần Mục quá kinh khủng, đến nỗi bọn họ vẫn là một chiêu đã bại.

Về phần trước khi đánh đệ tử của Hiểu Thiên Tôn là phải khiêu chiến Tần Mục lại có liên quan đến quy củ

của Nhân Hoàng Điện.

Quy củ của Nhân Hoàng Điện là đệ tử không học công pháp của sư phụ, bản thân cố gắng đi một con đường khác với sư phụ, hơn nữa đệ tử nhất định phải mạnh hơn sư phụ, vì vậy chuyện sư phụ hố đệ tử, đệ

tử đánh sư phụ thường xảy ra.

Nhân Hoàng Điện cũng đã hình thành một truyền thống kỳ lạ, đó chính là trưởng bối dẫn dắt chính con cháu của mình, sư phụ và đệ tử vừa thấy mặt là đấu võ, nhưng mà lại rất thân với sư tổ và tổ sư.

Đến thế hệ của Tần Mục thì quy củ lại thay đổi, Tần Mục đánh từ Tề Khang đến Sơ Tổ Nhân Hoàng, đương nhiên các Nhân Hoàng không phục, chờ đến cơ hội là muốn dạy bảo tên này, nhưng lần nào cũng bị hắn dạy bảo.

Các vị Nhân Hoàng ra trận khiêu chiến, có thua có thắng, thắng thì chúc mừng, thua thì những Nhân Hoàng khác sẽ càng thêm trêu trọc, nhưng mà trước khi mỗi người khiêu chiến đều phải khiêu chiến Tần Mục trước, bị Tần Mục đánh một trận mới hân hoan vui mừng đi khiêu chiến đệ tử của Hiểu Thiên Tôn.

Các đệ tử của Hiểu Thiên Tôn đưa mắt nhìn nhau, không biết bọn họ đến chặn cửa hay là đến chờ Tần Mục đánh.

Nhưng đệ tử của Hiểu Thiên Tôn cũng nhìn ra chỗ kỳ dị và mạnh mẽ của những Nhân Hoàng này, số

lượng Thiên Cung mà các Nhân Hoàng tu luyện không nhiều, theo lý mà nói thì không thể so với bọn họ.

Nhưng mà bất luận là trình độ nguyên khí hùng hậu hay là thần thông tinh diệu, những Nhân Hoàng này đều không kém hơn bọn họ, thậm chí còn mạnh hơn!

Đây chính là chỗ tốt của biến pháp Diên Khang mang tới. Các đời Nhân Hoàng đều là nhân vật tu thành Thiên Hà Thần Tàng, lại thêm cả biến pháp hun đúc, cảnh giới tương đồng, chiến lực không yếu hơn đám đệ tử của Thiên Tôn là bọn họ!

Cuối cùng đã tới Sơ Tổ Nhân Hoàng.

Sơ Tổ Nhân Hoàng đi lên phía trước, liếc nhìn đệ tử của Hiểu Thiên Tôn, lại liếc nhìn Tần Mục, há miệng, lại không nói gì.

Tần Mục hiểu ý, áy náy nói với Cao Hoài Đồng:

- Vị này là Sơ Tổ của Nhân Hoàng Điện, cũng là lão tổ trăm đời của lão Tần gia. Mặc dù ta đã xoá tên trên gia phả, nhưng hắn cũng là tiền bối của ta, nhất định phải đánh một trận.

Dứt lời lại đứng dậy.

Trong lòng Cao Hoài Đồng có hơi không vui, từ khi Tần Mục đi đến nơi này khiêu chiến đến nay, khí chất của hắn vẫn luôn bị Tần Mục đè ép, Tần Mục luôn nắm chắc quyền chủ động.

Không chạm mặt Tần Mục, căn bản không biết khí chất của Tần Mục mạnh mẽ cỡ nào!

Lúc trước hắn được Hiểu Thiên Tôn thả ra ngoài, làm chư hầu ở vùng khác, mặc dù đã từng nghe nói qua tên tuổi của Tần Mục, nhưng lại chưa từng gặp hắn.

Vốn dĩ hắn giống với những đệ tử Thiên Tôn khác, cho rằng Tần Mục chỉ là một người trẻ tuổi may mắn, cơ duyên xảo hợp lấy được tên tuổi Thiên Tôn, nhưng mà sau khi tiếp xúc rồi, lúc này mới biết Tần Mục không phải chỉ là hư danh.

- Thiên Tôn khoan đã.

Cao Hoài Đồng đứng dậy, cười nói:

- Nếu như buổi này đã tranh đấu, hay là một trận này ta tới đi. Giữa đồng môn các ngươi đọ sức, vẫn chờ

sau khi trận chiến này kết thúc rồi nói sau.

Hắn một lòng muốn vượt qua khí chất của Tần Mục, cách làm cũng đơn giản, đó chính là gọn gàng dứt khoát đánh bại Sơ Tổ Nhân Hoàng!

Chỉ cần Sơ Tổ thua trong tay hắn, vậy thì sau này Sơ Tổ khiêu chiến Tần Mục, cho dù là thua ở trong tay Tần Mục thì cũng không cách nào che giấu được tài năng của hắn!

Người có thể tu thành cảnh giới Đế Tọa đều tuyệt không phải là hạng người hư danh, hắn nhìn rất chuẩn!

Sơ Tổ Nhân Hoàng nhìn Cao Hoài Đồng đi đến, hơi khom người, lập tức thân thể kéo thẳng tắp, như núi cao sừng sững, không di chuyển không động đậy, đứng ở nơi đó như trung tâm của núi cao biển rộng bao la, muôn giới chư thiên vận chuyển quay xung quanh hắn!

Trong lòng Cao Hoài Đồng giật mình, Sơ Tổ Nhân Hoàng không phải là thật sự không động đậy, mà không động đậy chính là đạo tâm!

- Đây là nhân vật của Diên Khang sao? Bên trong đạo tâm, với tâm cảnh của người này là mạnh nhất! Lần này ta trở về Thiên Đình, sư tôn Hiểu Thiên Tôn đã đề cập đến hệ thống tu luyện đạo cảnh của Khai Hoàng, rất đáng tôn sùng, vị Sơ Tổ Tần Vũ này, có lẽ con đường hắn đi chính là hệ thống đạo cảnh!