Nếu như Cổ Thần ở lại vũ trụ trước, vậy chắc chắn đã bị chôn vùi cùng với vũ trụ kia, chết không còn xác rồi.

Nếu như nó cùng chạy trốn quay về cùng với mình, vậy thì chắc chắn sẽ ghi hận việc mình suýt chút nữa thì mang theo nó cùng mất mạng, hơn nữa nó còn chưa trưởng thành đã bị ép xuất thế, bất kể là đạo hạnh hay là thực lực đều kém hơn rất nhiều so với thể trưởng thành.

Kết thù lớn rồi!

Hắn vô cùng lo lắng, hắn liều mình như vậy để tìm hiểu phù văn đại đạo của Thái Thủy Noãn, ngoài để

giải cứu Lăng Thiên Tôn và Ngụy Tùy Phong ra, hắn còn muốn biết vị Cổ Thần này với Thái Thủy đang nói với nhau những chuyện gì.

Bây giờ mặc dù hắn đã phá hủy phù văn đại đạo Thái Thủy, nhưng mà Cổ Thần cầu được ước thấy bên trong trứng lại trốn thoát rồi, hơn nữa còn kết thù lớn như vậy, chỉ sợ sau này sẽ tìm cớ gây sự.

- Chỉ mong nó đã chết ở vũ trụ trước.. Ái chà, dịch trứng này thơm quá…

Đột nhiên Tần Mục thèm nhỏ dãi, bưng vỏ trứng lớn lên, dè dặt nếm thử một miếng:

- Thơm quá! Chẳng trách vị Cổ Thần này lại không muốn chui ra khỏi trứng! Hỏng bét, một miếng này hơi nhiều, hình như không luyện hóa được rồi..

Ngày hôm sau, sắc trời tảng sáng, bầu trời bên ngoài Thập Vạn Hắc Sơn sóng yên biển lặng, cuộc phá hủy trời đất kh ủng bố dần biến mất, tất cả Tổ Đình vẫn như thường không có bất kỳ biến hóa nào.

Tần Mục ôm bụng, nhíu chặt lông mày, đêm qua hắn húp một ngụm dịch trứng, bây giờ bụng nặng trình trịch, càng ngày càng không thoải mái.

Trong bụng lúc thì giống như là có Thiên Hà sôi sục mãnh liệt, lúc thì giống như có cự thú dời sông lấp biển, lúc lại vô cùng nặng nề giống như mang thêm hàng trăm ngọn núi Tu Di, có lúc lại giống như ẩn giấu mặt trời nướng lục phủ ngũ tạng hắn như là than.

Dường như một ngụm dịch trứng kia có thể biến hóa thành vô số loại hình thái trong cơ thể hắn, căn bản không có cách nào tiêu hóa được!

Hắn có thể cảm giác được có năng lượng vô cùng sôi trào cuồn cuộn trong dịch trứng, nhưng mà không những không thể luyện hóa, trái lại còn trở thành gánh nặng của hắn.

- Sau này không thể ăn mấy thứ linh tinh được, dịch trứng này còn độc hơn cả linh đan của dược sư gia gia nữa, nhưng mà thơm quá..

Trán Tần Mục toát ra mồ hôi lạnh, đang muốn đi đến Tổ Đình, đột nhiên nhìn thấy một ngọn núi nứt ra, có một nữ tử trẻ tuổi diện mạo xinh đẹp xách một thùng nước đi đến đỉnh núi bên này.

Tim Tần Mục chợt lệch một nhịp, làm lễ chào hỏi nói:

- Thái Dịch đạo huynh!

Nữ tử kia chính là Thái Dịch, nhìn thấy hắn không khỏi lắc đầu nói:

- Đạo hữu, tối qua ngươi tới vũ trụ đấy à? Ngươi cũng gan dạ thật đấy, thế mà lại dám bước ra khỏi Đại Hắc Sơn lúc trời tối. Cũng bởi vì duyên cớ của ngươi mà Thái Tố cũng xuất thế trước, nhân quả ngươi kết với nàng ta quả thật không nhỏ.

Tần Mục cố nén đau bụng kịch liệt nói:

- Đạo huynh có biết nó trốn ở đâu không?

Nữ tử lắc đầu đáp:

- Ta biết, nhưng ta không thể nói cho ngươi, ngươi mưu đồ làm loạn.

Tần Mục cau mày.

Nữ tử kia cười nói:

- Ngươi ăn dịch trứng của nàng? Đó là thứ của nàng khi thành đạo, nhân quả này lại càng sâu hơn rồi.

Tần Mục khiêm tốn thỉnh giáo hỏi:

- Hóa giải đoạn ân oán này như thế nào?

- Không hóa giải được!

Nữ tử lắc đầu nói:

- Vốn dĩ bởi lẽ chuyện Thái Tổ xuất thế mà trong lòng nàng luôn tồn tại hoài nghi, hơn nữa còn bị Tạo Vật Chủ đào ra, cho nên không có tín nhiệm đối với bất kì ai cả. Nàng còn có dã tâm, xung đột với các ngươi chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Mục Thiên Tôn, trái lại lại ta có thể dạy ngươi phương pháp hóa giải dịch trứng.

Trong lòng Tần Mục khẽ động.

Nữ tử lại tiếp tục nói:

- Thái Tố xuất thế trong mạch khoáng Thái Tố, nàng hấp thu năng lượng của Thạch Thần Thái Tố và Nguyên Thạch Thái Tố là có thể luyện hóa dịch trứng, nắm chắc đại đạo Thái Tố. Ngươi dùng Thạch Thần Thái Tố là có thể hóa giải năng lượng ở bên trong dịch trứng rồi.

Tần Mục cúi người cảm tạ, nữ tử kia cười nói:

- Ta cũng vì nghĩ cho tương lai nên mới chỉ điểm cho ngươi. Hơn nữa ta cũng đã chiếm hời của ngươi rồi, cho dù ta không nói cho ngươi thì ngươi cũng nhanh chóng biết được tác dụng của Thạch Thần Thái Tố

thôi.

Dứt lời, nàng xách thùng nước đi về phía vết nứt bên trên Hắc Sơn.

Long Kỳ Lân và Yên Nhi đã đến đó, nhìn thấy Tần Mục vẫn còn ở trong Thập Vạn Hắc Sơn, Long Kỳ Lân vội vàng chạy đến, Tần Mục phân phó:

- Khuyên bảo tất cả mọi người, tuyệt đối không được ra ngoài vào ban đêm, nếu không thì hẳn là sẽ chết không thể nghi ngờ. Nhớ kỹ, nhớ kỹ!

Long Kỳ Lân giật nảy mình, kêu thất thanh:

- Giáo chủ, ngươi đi ra ngoài ban đêm ư?

Sắc mặt Tần Mục ửng đỏ nói:

- Đừng hỏi.

Long Kỳ Lân nhìn chằm chằm vào bóng người hắn đã đi xa, thầm nghĩ:

- Chuyện ban đêm không thể đi ra ngoài, ta đã nói với tất cả mọi người từ lâu rồi, ngay cả cái tên nghịch ngợm Giang Vân Gian kia cũng không đi ra ngoài. Chỉ có tên hay tò mò như giáo chủ, sau khi nhìn thấy kh ủng bố vũ trụ hủy diệt mà còn dám hấp tấp chạy ra ngoài..

- Mạch khoáng Thái Tố, hẳn là mạch khoáng kia của Nữ Tân Thị, địa bàn của Cung Thiên Tôn.

Tần Mục trầm ngâm, lấy khối Thạch Thần Thái Tố mà Cung Thiên Tôn đưa cho, thưởng thức một phen.

Khối Thạch Thần này hình lập phương, chẳng qua bên trong đó mỗi giờ mỗi khắc đều đang biến hóa, nội không ra nội, ngoại không ra ngoại, phân chia nội ngoại trở nên mơ hồ.

Trước kia đi vào Tổ Đình, Tần Mục lấy Lưu Ly Thanh Thiên Tràng cắm trên đầu Hư Không Thú, nơi đầu tiên Hư Không Thú tới chính là mạch khoáng Thái Tố.

Cũng tức là nói, chắc hẳn khối Thạch Thần này phải gọi là Thạch Thần Thái Tố, Thần Noãn bên trong Lưu Ly Thanh Thiên Tràng thì gọi là Thần Noãn Thái Tố.

Mục đích của Thần Noãn Thái Tố chính là mạch khoáng Thái Tố, có được Thạch Thần với Nguyên Thạch ở trong mạch khoáng, nàng mới có thể luyện hóa dịch trứng, thuận lợi xuất thế.