Bước qua cổng thành, ánh sáng chiếu vào đôi mắt hai người.

Giới thành hai người chính thức đã đặt chân đến.
Nhìn cảnh vật phồn vinh, tấp lập và nhộn nhịp trước mắt.

Dạ Trần có chút choáng ngập.
Cái này...Thánh thành căn bản không thể đọ nổi.

Dạ Trần không khỏi nghĩ.

Lân Diễm bên cạnh cũng bị hình ảnh trước mắt giật mình không nhẹ.
Họ không nghĩ đến Giới thành quanh năm chiến đấu với ma thú lại phát triển đến vậy.

Cũng chính vì quanh năm chiến đâu với ma thú lên mọi người đều có tâm lí Sống được ngày nào hay ngày đó lên khắp nơi đều được xây dựng phục vụ cho các ma giả giải toả tâm lí nặng nề này.

Ngày ngày dưới sự đầu tư chú trọng không ngừng của các đời thành chủ Giới thành cùng với tài nguyên cung cấp của đế quốc.

Đặc biệt là nguồn tài nguyên cung cấp dồn dào không ngừng của Diệt Ma Giả những người chuyên săn ma thú.

Giới thành phát triển như ngày hôm nay cũng không sai.

Có thể gọi là đệ nhất thành của đế quốc cũng không làm nhục cái tên này.
Chúng ta đi thôi.

Dạ Trần nhanh chóng kéo tay Lân Diễm đi ra chỗ khác.
Chỗ này quá nhiều người, rồng rắn lẫn lộn phải cảnh giác.

Dạ Trần không khỏi vừa quan sát vừa nghĩ.
Lân Diễm cũng nhanh chóng gật đầu lại.

Nàng thích nghi thế nhưng rất nhanh.

Dù sao trong thân thể nàng cũng tồn tại huyết mạch Lân Hổ Tộc cường đại.
Chúng ta đi đâu trước tiên.

Lân Diễm không khỏi hỏi Dạ Trần.
Việc này thế nhưng từ trước đến nay luôn là Dạ Trần làm.

Nàng chỉ thích chơi đùa, ăn uống, đánh nhau và nghe lời Dạ Trần mà thôi.

Còn lại đều đã có Dạ Trần lo.
Đến Diệt Ma Hội trước.


Ở đó có mọi thứ chúng ta cần.

Dạ Trần suy nghĩ nói.
Các tộc tạo lên năm đế quốc chia ra bao vây lại Biên Thành Ma Vực.

Ở Giới thành các đế quốc đều được lập lên Diệt Ma Hội nhằm suy yếu lực lượng ma thú.

Vì hấp dẫn ma giả đến đây nên Giới thành hầu như cái gì cũng có.

Tất nhiên những thứ vi phạm luật lệ của các đế quốc đều không được sử dụng.
Diệt Ma Hội.

Thứ nhưng nó ở đâu.

Lân Diễm nhìn xung quanh nói.
Dạ Trần nghe vậy cười nói: Ngôi nhà nào cao nhất, tuyệt mĩ nhất, hùng vĩ nhất chính là Diệt Ma Hội.
Dạ Trần ánh mắt không khỏi nhìn lên một lâu đài mờ ảo đằng xa.

Lân Diễm cũng nhìn theo ánh mắt của Dạ Trần.
Ở xa một toà kiến trúc mờ ảo lấp lánh quang mang xuyên thẳng lên mây xanh.

Nói là lâu đài hay ngọn tháp hùng vĩ, tuyệt sắc thế nhưng còn kém chút sắc.
— QUẢNG CÁO —
Là nó.

Lân Diễm không khỏi nói.
Không sai đâu.

Chúng ta đi thôi.

Dạ Trần gật đầu cầm lấy tay nàng nhanh chóng tiến đến mục tiêu trước mắt.
Ở một nơi xa hoa, tráng lệ.

Người vào người ra có thể nói không dứt.

Một đám lại một đám người nhỏ tụ tập lại với nhau ngồi cùng những chiếc bàn đã được bố trí sẵn mà thưởng thức thức ăn mỹ vị do người đem lên.

Có thể nói nơi này cái gì cũng có.

Đám người Lang Lôi xích mích với Dạ trần và Lân Diễm cũng đã sớm tập hợp qua đây và đi lên tầng trên.
Lần này thống kê Diệt Ma Giả lại thấy tổn thất không ít nha.

Ở quầy tiếp tân, một người phụ nữ cao gầy xinh đẹp nói với một người phụ nữ không kém phần quyến rũ bên cạnh mình.
Cái này là chuyện bình thường thôi.


Chúng ta không cần quan tâm.

Người kia vừa viết sổ sách vừa nhanh chóng trả lời.
Tiểu Mỹ ngươi cũng không thể lạnh nhạt như vậy nha sẽ làm cho Diệt Ma Giả buồn đó.

Mà người kiếm được đối tượng mình thích chưa.

Ở Giới thành này thật buồn khi không có ai ở cùng nha.

Người phụ nữ xinh đẹp không khỏi nhìn sang người phụ nữ thân hình quyến rũ Tiểu Mỹ.

Ngực lớn, eo thon, mông tròn làn da thì tuyết trắng khuôn mặt trái xoan xinh đẹp cân đối càng nhìn người phụ nữ xinh đẹp cao gầy càng xuất hiện vẻ ghen ghét.
Ước gì thân hình ta có một phần của nàng ta.

Nàng không khỏi thở dài nghĩ.

Nàng cũng được mọi người coi là có khuôn mặt xinh đẹp nhưng thân hình lại không được chuẩn như Tiểu Mỹ.

Có thể nói thân hình của nàng là thảm.
Thế Anh ngươi cũng không cần thở dài như vậy.

Gặp đúng người tự nhiên duyên sẽ đến.

Tiểu Mỹ không khỏi cười nói với nàng.
Được rồi.

Làm việc của chúng ta đi.

Tiểu Mỹ thấy nàng còn định nói tiếp không khỏi ngắt lời.
Thế Anh nghe vậy chán nản cầm sổ sách lên ghi chép tiếp.

Ý.

Nàng không khỏi nhìn đến phía cửa hai người vừa mới bước vào.
Thổ Tộc Nhân.

Thế Anh không khỏi bật thốt.
Tiểu Mỹ bên cạnh cũng bị Thế Anh kinh động.

Nàng không khỏi nhìn theo ánh mắt của Thế Anh đích thực có hai người mới đến.


Vì trong trí nhớ của nàng chưa bao giờ gặp qua hai người này.

Thổ Tộc Nhân tự nhiên cũng có nhưng mặc áo choàng thì chưa có nnha.
Tiểu Mỹ đôi mắt lấp lánh, tinh thần lực toả ra tra xét nhưng bị ma lực trên áo choàng làm loạn đi.
Không tầm thường.

Nàng cho ra giá đánh giá.
— QUẢNG CÁO —
Thế Anh ở một bên nghe vậy cũng gật đầu.

Nàng có chút mê ly nói: Đôi mắt hai người này thật xinh đẹp.
Dựa vào thể chất Âm Dương Thể, Dạ Trần từ khi bước vào Diệt Ma Hội liền đã cảm nhận được hai nhân viên ở phía trước đang đánh giá mình.
Dạ Trần mỉm cười khinh thường nói khẽ: Đây là đồ của Ảnh Nguyệt tỷ tỷ ta đó.

Đâu dễ gì mà tra mới cả xét.
Từ khi gặp Ảnh Nguyệt hắn đã sớm bảo nàng, cho hắn một cái áo choàng giống như nàng đang mặc rồi.

Tất nhiên Ảnh Nguyệt cũng hỏi hắn cần để làm gì, Dạ Trần ra vẻ đáng yêu ngoan ngoãn trả lời: Ta muốn giống tỷ tỷ nha.
Ảnh Nguyệt cũng đã coi hắn làm đệ đệ.

Lại thấy hắn đáng yêu như vậy.

Tự nhiên ném cho hắn một đống, áo choàng này được nàng tự tay phụ gia nguyên tố trừ khi bị phá hỏng ấn kí trong đó.

Không thì còn lâu ai mới tra xét được thực hư bên trong, tất nhiên vẫn phải trừ mấy tên biến thái tồn tại ra.
Chúng ta đến đó.

Dạ Trần dẫn Lân Diễm đến trước mắt hai người vừa dò xét mình.
Hai người kia cũng đang chăm chú đánh giá hắn.
Hai người chúng ta muốn đăng kí làm Diệt Ma Giả.

Dạ Trần tiếng nói ồm ồm phát giả.

Hắn đã dùng ma lực để chuyển biến giọng nói đi.
Tiểu Mỹ đang thất thần, nghe Dạ Trần nói liền gật mình liền nhanh chóng chóng xin lỗi hắn.
Quý khách muốn làm Diệt Ma Giả.

Nàng nhìn hai người bí ẩn trước mắt liền nói.
Dạ Trần và Lân Diễm ăn ý gật đầu nhẹ.
Thủ tục không cần nhiều.

Chỉ cần ghi tên hai vị và đem máu của mình xác nhận vào hai tờ này là được.

Thông tin của hai vị sẽ được Hội bảo mật.

Tiểu Mỹ nhanh chóng giải thích.
Dạ Trần và Lân Diễm cầm lấy tờ giấy.

Đôi mắt của Tiểu Mỹ liền nhíu lại.
Đeo găng tay.


Không khỏi quá cẩn thận.

Nhìn găng tay đen của hai người, Tiểu Mỹ có chút chán nản nghĩ.
— QUẢNG CÁO —
Nàng hay dùng việc này để đánh giá thân phận khách nhân trước mắt nha.

Mặc dù không thể biết rõ nhưng tay của họ vẫn có thể cho nàng biết họ là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi nha.
Dạ Trần con cáo nhỏ đâu có thể để thân phận có chút trẻ của mình cho người khác biết được.

Người khác biết thân phận của họ không có ý đồ mới là lạ.
Hai người Dạ Trần, Lân Diễm nhanh chóng viết lên giấy, rồi dùng máu của mình ấn xuống cuối tờ giấy.
Xong.

Dạ trần nhanh chóng đưa hai tờ giấy đã viết xong đưa cho Tiểu Mỹ.
Tiểu Mỹ nhận lấy.

Vừa đọc khoé miệng nàng không khỏi co giật vài cái.
Dạ Ma, Hổ Dạ.

Đây là cái quái gì.

Hổ doạ ma sao.

Nàng không khỏi nghĩ.

Đôi mắt kì quái nhìn hai người.
Thế Anh bên cạnh thấy nàng như vậy không khỏi đến gần liếc nhìn vào hai tờ giấy.

Thấy nó ghi gì nàng xuýt nữ cười to.
Nàng ôm bụng, mặt méo mó đánh giá hai người Dạ Trần nói: Thật đáng yêu.
Dạ Trần nhìn hai người như vậy có chút nhíu mày khó hiểu.
Không được sao.

Lân Diễm nhìn hai người trước mắt cổ quái liền có chút khó chịu nói.

Giọng nói của nàng đã được thay đổi lên hai người trước mắt khó nhận ra nàng là ai.
Được.

Tất nhiên là được.

Tiểu Mỹ tỉnh táo lại liền nói.

Hội cũng không có quy tắc về đặt tên này.

Chỉ là nàng cảm thấy cái tên này không hợp với hai người có chút nhỏ bé trước mắt nàng mà thôi.
Nói xong nàng lấy ra con ấn của Diệt Ma Hội ấn xuống vào hai tờ giấy của hai người.
Chức mừng hai vị giờ đã là Diệt Ma Giả.

Tiểu Mỹ mỉm cười nói..