Tra tìm đến hình ảnh nào đó, Tần Phi Thường dùng động tác một chút, phóng đại lên xem.Đó là một kiến trúc có đắp tượng trên đỉnh, Thần Mặt Trời và Thần Mặt Trăng, mười hai vị thần tự nhiên, xung quanh vờn quanh tuấn mã ôn thuần, như là hành tẩu ở trong mây.Phong cách kiến trúc như vậy, Tần Phi Thường nhớ rõ lần đầu tiên mình tiến vào phể tích lâu đài cổ đã từng gặp cùng loại.Lúc ấy cô liền cảm thấy có ý tứ, còn nhìn nhiều vài lần.

Cái kiến trúc trên đỉnh đó không điêu khắc Thần Mặt Trời, nhưng đồng dạng có tuấn mã và thần minh, chỉ tiếc hư hao quá nhiều, cô cũng không có cơ hội vào ban đêm đến xem lúc chúng nó hoàn hảo.Nhìn hơi thở thời đại cùng kiến trúc trang trí đặc sắc này, Tần Phi Thường cơ hồ có thể xác định, lâu đài cổ nguyền rủa đó sớm nhất tồn tại vào 300 năm trước, nơi đó rất có khả năng là dựa vào với một nơi tồn tại chân thật.Cô muốn tìm ra nơi đó.Nói cách khác, mỗi ngày đều phải trải qua một hồi lăn lộn như vậy, thật sự ảnh hưởng đến công tác.


Đến bây giờ còn chưa thể hoàn toàn khai triển kế hoạch công tác của mình, đều là bởi vì cái nguyền rủa phiền toái này.Tra tìm tư liệu quá nhiều quá hỗn loạn, Tần Phi Thường đến rạng sáng mới nghỉ ngơi một lát.

Cô đã quen, uống cà phê thực nhanh khôi phục tinh thần.

Lúc ăn bữa sáng, di động thu được một thông báo về chương trình học.Cô mới nhớ ra Lạc Lan là sinh viên, mấy ngày hôm trước xin nghỉ ngắn hạn, hôm nay kỳ nghỉ kết thúc, cô nên đi học.Sớm đã tốt nghiệp đại học từ nhiều năm, Tần Phi Thường cầm di động suy xét ba giây đồng hồ, tra xét đến đại học của Lạc Lan, quyết đoán đứng dậy đi trường học.Cô cũng không phải đi học, cô muốn đi cái đại học được xưng là có nhiều tầng thứ nhất tra tìm tư liệu.Trên mạng có thể tìm được tư liệu rốt cuộc cũng không hoàn thiện, tối hôm qua cô liền phát hiện rất nhiều việc mình muốn biết đều không tra được.

Bình thường đại học nổi danh thế này có rất nhiều tàng thư, lịch sử vân vân, khẳng định có thể tìm được càng nhiều tư liệu kỹ càng tỉ mỉ.Dù bên cạnh đều là cảnh sắc và người xa lạ, Tần Phi Thường cũng không có bất kì sợ hãi nào.


Cô mang tiền và di động, tra tìm bản đồ, chọn lộ tuyến đi đến trường học.Ánh mặt trời xán lạn, đi ở vườn trường, bên cạnh toàn là sinh viên trẻ vô ưu vô lự cãi nhau ầm ĩ, bọn họ hoặc là buồn rầu vì học tập, hoặc là buồn rầu vì tình yêu, ngay cả sầu lo cũng có vẻ may mắn như vậy.Tần Phi Thường theo thói quen mà quan sát hoàn cảnh và người xung quanh, cách nhìn chăm chú không mang theo cảm xúc này làm cô có vẻ lạnh nhạt cứ người ngàn dặm.Đám nam sinh trẻ đi ngang qua chú ý tới cô, bị cô hấp dẫn ánh mắt, dứt khoát đi lên hỏi cô có hứng thú kết bạn hay không.

Nhiệt tình như vậy Tần Phi Thường chưa từng cảm thụ, trong lúc cô đi học, căn bản không có bạn nam dám tiếp cận cô.Đối mặt với người quá ưu tú, đại đa số đều sẽ tự biết xấu hổ, huống chi cô còn một bộ dáng không dễ thân cận.

Người thích cô không biết có hay không, năm đó đồng học chán ghét cô nhưng thật ra có rất nhiều.Ở chỗ này, những nam sinh tuổi trẻ xao động đó không có gì băn khoăn, một đợt tiếp một đợt mà tới gần.Ở chỗ này, những nam sinh tuổi trẻ xao động đó không có gì băn khoăn, một đợt tiếp một đợt mà tới gan.Tần Phi Thường lúc mười mấy tuổi cũng chưa từng xao động, hiện tại càng sẽ không bị đám trẻ ranh hấp tấp bộp chộp này hấp dẫn, lại phải nói tiếp, nhan giá trị của bọn họ đến một nửa của Bá Đặc cũng không đạt được, cho nên cô chỉ cảm thấy không kiên nhẫn.“Lạc Lan? Cậu là Lạc Lan? Cậu......!mấy ngày không thấy, hình như trở nên thật kì lạ." thật vất vả đi đến trước thư viện, gặp một đồng học quen biết Lạc Lan.Nếu nhận giá trị của Bá Đặc là mười điểm toàn vẹn, trên đường gặp được các nam sinh tuổi trẻ phần lớn được ba đến năm điểm, nam sinh cùng cô chào hỏi này được bảy điêm.Từ thái độ và động tác tứ chi của cậu ấy, hẳn là cũng không quen thuộc với Lạc Lan, không cần ứng phó.

Tần Phi Thường gật gật đầu, không có ý tứ nói chuyện phiếm, lướt qua cậu ấy liền muốn tiến vào thư viện."Chờ đã, Lạc Lan, lập tức phải vào học, cậu không đi học sao?” Nam sinh không biết xuất phát từ tâm tư gì, lại nhắc nhở cô một câu.Tần Phi Thường: "Tôi còn có việc, tạm biệt."Thấy cô thật sự không dừng lại đã đi rồi, đến lời cũng chưa nhiều một câu, nam sinh kinh ngạc vô cùng.


Cậu ta là nhân vật phong vẫn lần này, bởi vì diện mạo xuất sắc, bên cạnh có rất nhiều người ái mộ, Lạv Lan cũng là một trong đó.

Cậu ta biết rõ, nhưng ngày thường không chú ý nhiều cô gái hướng nội co rúm này.Nhưng mà xin nghỉ xong trở về, cô gái thường xuyên dùng ánh mắt ái mộ nhìn cậu ta sao lại hoàn toàn thay đổi bộ dáng?Ở chỗ này, những nam sinh tuổi trẻ xao động đó không có gì băn khoăn, một đợt tiếp một đợt mà tới gan.Tần Phi Thường lúc mười mấy tuổi cũng chưa từng xao động, hiện tại càng sẽ không bị đám trẻ ranh hấp tấp bộp chộp này hấp dẫn, lại phải nói tiếp, nhan giá trị của bọn họ đến một nửa của Bá Đặc cũng không đạt được, cho nên cô chỉ cảm thấy không kiên nhẫn.Tần Phi Thường dọc đường đi không bị bất kì kẻ nào gặp phải kéo đi lực chú ý, ở thư viện cô tìm được giá sách mình muốn tìm, vừa xem chính là nửa ngày.Ở chỗ này, quả nhiên có càng nhiều tư liệu kỹ càng tỉ mỉ liên quan tới gia tộc Lost.Trọng điểm của cô ở đoạn thời gian trước sau 300 năm kia, vừa lúc là Lost thứ mười lăm tại vị.

Vị này trước sau cưới bảy người vợ, sinh hạ mười chín đứa con.Tần Phi Thường chủ yếu nghiên cứu quan hệ, tuổi, cuộc đời của cả gia đình này.Cô hoài nghi Bá Đặc có quan hệ với gia tộc Lost, nếu mà hỏi vì sao......!cả người hắn cho cô cảm giác tựa như một tiểu vương tử nhốt trong lâu đài.Hoặc là nói công chúa thì càng thêm chuẩn xác.Nếu không phải là một vương thất tốt, thì sẽ không dưỡng ra một công chúa không tốt như vậy..