Bà nhất thời nhận quá nhiều tin tức, không thế tiêu hóa được, lập tức muốn tâm sự với em gái mình

Phương Diệu Cầm nhận điện thoại, nghe Phương Nhã Nhàn kể chuyện của Tô Thi Hàm thì khiếp sợ không thôi.

“Trời ạ, đứa nhỏ Thi Hàm này cũng quá to gan rồi!"

“Đúng vậy, từ nhỏ con bé đã rất nghe lời, cho tới bây giờ chưa từng nói dối. Không ngờ vừa trưởng thành đã nói dối chuyện lớn như vậy. Diệu Cầm, hiện tại chị cảm thấy mọi chuyện giống như nãm mơ, trong phòng khách có ba đứa nhỏ, em nói thử xem chị bây giờ đột nhiên đã làm bà ngo.

Bên kia Phương Diệu Cầm cười khế một tiếng nói: “Chị, chị đang vui vẻ hay là tức giận vậy?

Phương Nhã Nhàn thở dài một hơi nói: "Haiz, chị cũng không biết, con bé này giấu giếm mọi người, nhưng bây giờ hai đứa mang theo con trở về, chị không thể đuổi bọn nó ra ngoài. Mà Thi Hàm nói nhiều với chị như vậy, chị biết con bé quyết tâm muốn đi theo Tân Lãng”

Phương Diệu Cầm không biết khuyên bà thế nào, chợt nhớ tới chuyện ngày hôm nay, nhíu mày nói: "Tư Tư nhà em chắc chắn cũng biết chuyện này! Hôm nay bọn nhỏ cùng trở về, chắc chẳn Tư Tư đã sớm biết!"

Phương Nhã Nhàn suy nghĩ, lúc này gật đầu nói: “Đúng vậy! Lần trước Tư Tư gặp Thi Hàm, có lẽ đã phát ện ra. Mấy đứa bé còn nhỏ như vậy, Thi Hàm không thể nào để con ở nhà một mình, cho nên Tư Tư qua đó gặp con bé, chắc chắn cũng biết chuyện này. Lần này Tư Tư trở về không nói gì với em sao? Hai ngày trước. chị hỏi em, em còn nói không biết gì mà. Hai đứa này, nói không chừng đã sớm cấu kết với nhau giấu diếm chúng ta!"


“Chắc chắn là vậy! Ngày đó Tư Tư gặp Thi Hàm, có lẽ đã biết, lần này Tư Tư cùng bọn nhỏ trở về, trên đường đi em gọi nhiều lần như vậy, nhưng con nhóc này lại không nói với em. Haiz, bọn nhỏ càng lớn lên càng không nói thật với chúng ta”

“Tư Tư nhà em cũng chỉ là đồng bọn, Thi Hàm nhà chị mới là chủ mưu to gan, sinh con lại giấu anh chị lâu như thế!” Phương Nhã Nhàn thở dài.

Phương Diệu Cầm khuyên nhủ: “Chị đừng nóng giận! Bọn nhỏ đã trở về, đi đến đâu hay đến đó. Chẳng qua chuyện lớn như vậy, hay là tối nay bọn em qua bên chị một chuyến?"

Phương Nhã Nhàn nghĩ em gái đến cũng tốt, mình có thể trò chuyện nên gật đầu đồng ý.

Trong phòng ngủ chính, Tô Vĩnh Thẳng tắm rửa thay quần áo khác, vừa chuẩn bị ra ngoài thì điện thoại vang lên.

Lâm Hùng gọi tới. Ông tính toán thời gian, cảm thấy lúc này Tân Lãng đã gặp Tô Vĩnh Thắng, cho nên gọi điện thoại tới nhiều chuyện một chút.

Tô Vĩnh Thắng thấy Lâm Hùng gọi tới, nghĩ đến lúc trước ông bạn già này luôn giúp Thi Hàm giấu diếm mình, lập tức đen mặt nghe điện thoại, giọng điệu không tốt lắm.

“Ông Lâm, ông được lắm! Ông đã sớm biết chuyện của Thi Hàm đúng không?” Tô Vĩnh Thắng vừa nghe máy đã chất vấn nói.

Lâm Hùng bên kia cười gượng hai tiếng, nói: “Ha ha, tôi cũng vừa biết không lâu. Mà Thi Hàm cũng không thể nào nói chuyện này với tôi, tôi vô tình phát hiện ra”

“Ông phát hiện ra vì sao không nói cho tôi biết?” Làm hại hôm nay ông mới biết!

Lâm Hùng nói: “Không phải là Tiêu Tiêu không cho tôi nói sao, con nhóc kia đứng về phía Thi Hàm nhà ông. Nó còn dùng quỹ đen uy hiếp tôi, nếu tôi nói ra thì không giấu được tất cả quỹ đen. Ông Tô à, ông cũng hiểu nỗi khổ của tôi mà, ông biết Thu Hà nhà tôi không giống như vợ ông. Tôi không dễ dàng mới tích góp được quỹ đen, nếu tôi không có một đồng nào thì sau này gặp mặt mấy bạn già sẽ rất mất mặt đó!”

“Hừ, chỉ vì quỹ đen của ông mà không nghĩ tới tình bạn già của chúng ta sao? Chuyện Thi Hàm sinh con lớn như vậy, ông làm chú lại còn giúp con bé giấu giếm!” Tô Vĩnh Thẳng tức giận nói.

Lâm Hùng vội vàng nói: “Ông Tô! Tôi quá oan uổng, tôi chỉ giấu giếm Thi Hàm đang yêu đương, gần đây tôi mới biết chuyện đứa bé. Ngày đó tôi và Tiêu Tiêu gọi video, đúng lúc nhìn thấy một đứa bé, có điều đứa bé kia rất đáng yêu. Ông Tô, ông thật là may mẫn, được làm ông ngoại nhanh như vậy, cháu gái đáng yêu như thế, vui mừng biết bao! Ông lén vui mừng đúng. không!"

“Vui cái gì? Nếu Tiêu Tiêu nhà ông đột nhiên mang theo một chàng trai và ba đứa nhỏ trở về, ông có thể lén vui mừng sao?” Tô Vĩnh Thẳng tức giận nói.


“Hả? Ba đứa nhở?" Bên kia Lâm Hùng kinh ngạc. không thôi.

“Đúng vậy! Không phải ông đã biết sao? Thi Hàm sinh ba!”

Bên kia Lâm Hùng không lên tiếng, một lúc sau mới vui vẻ nói: "Trâu bò! Ông Tô, ông quá may mắn rồi! Sinh ba đói Ái chà chà, tôi còn tưởng rằng chỉ có một đứa bé đáng yêu, không ngờ lại có ba đứa! Hai đứa còn lại là nam hay nữ?”

Tô Vĩnh Thắng mang theo nghỉ ngờ nói: "Còn có một nam một nữ, ông thật sự không biết à?”

“Trời đất chứng giám, tôi chỉ vừa biết Thi Hàm nhà ông sinh ba, lúc đó tôi chỉ thấy một đứa nhỏ mà thôi. Tôi còn nghĩ là sinh một! Chắng qua sinh ba càng tốt hơn, ha ha, lập tức có cả nam lẫn nữ, ông và bà Phương có đầy con cháu, chúc mừng chúc mừng”

“Hừ, không gì tốt mà chúc mừng, tôi còn chưa chấp nhận bọn nó đâu!” Tô Vĩnh Thẳng có chứt kiêu ngạo nói, nhưng trong lòng lại có chút vui vẻ và tự hào, nhất là nghe thấy Lâm Hùng kinh ngạc khi biết nhà bọn họ có ba đứa nhỏ.

Bên kia Lâm Hùng cười nói: “Ông Tô! Ông được tiện nghi mà còn khoe khoang! Tần Lãng còn trẻ mà ưu tú như vậy, có biết bao nhiêu người muốn giành lấy. Ông có đứa con rể trâu bò như thế, không chỉ đẹp trai tài giỏi, còn có gen sinh ba, bao nhiêu người đều mơ ước đấy? Nếu ông không thích thì nhường cho tôi đi”

Tô Vĩnh Thẳng nghe xong, trong lòng nhất thời bưồn bực: “Hữ! Nói nhảm nhiều quá!"

Ông nói xong thì lập tức cúp máy.

Ông già Lâm Hùng này nói chuyện không xuôi tai gì cả!


- ---------

Trong phòng khách, Tân Lãng thấy Tô Thi Hàm đi ra, trên mặt lập tức chứa ý cười, muốn nắm tay cô, Tô Thi Hàm lại chỉ về phía góc phải trong phòng khách.

Tần Lãng nhìn sang, phát hiện có camera, vợ anh đang nhắc nhở trong nhà có camera. Mà có lẽ mẹ vợ đang xem, vừa rồi ba đứa nhỏ ồn ào nửa ngày, Tô Thi Hàm lại không đi ra, đoán chừng đang theo dõi qua camera.

Tần Lãng hiếu ý, cũng không làm động tác thân mật, anh và Tô Thi Hàm cùng chơi đùa với ba đứa nhóc.

Bầu không khí vui nhộn, Tô Vĩnh Thẳng và Phương Nhã Nhàn cũng đi ra ngoài.

Tô Vĩnh Thẳng nhìn Huyên Huyên, gương mặt nghiêm túc không nói chuyện.

Phương Nhã Nhàn thấy thế, mở miệng nói: "Ăn cơm trước đi”

Tô Thi Hàm nghe mẹ nói, lập tức đứng lên, Tần Lãng đứng dậy đi lấy xe đẩy, đặt bọn nhỏ vào xe rồi đẩy đến bàn ăn.